Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 132
Cập nhật lúc: 2024-10-25 23:37:43
Lượt xem: 42
Việc g.i.ế.c heo nhanh chóng được bắt đầu.
Nhà thím Sở đã g.i.ế.c trước một hôm, còn nhà Sở Thấm thì đợi sáng sớm hôm sau mới giết.
Trong thôn, g.i.ế.c heo được coi là chuyện lớn nhưng không đến nỗi phải mời hết cả thôn. Thế nhưng theo lẽ thường thì nhà g.i.ế.c heo sẽ mời người thân và bạn bè đến ăn một bữa cơm.
Hôm qua Sở Thấm đã ăn ở nhà thím Sở rồi.
Trên bàn bày thịt kho tàu, đuôi heo om cùng với canh nội tạng,... so với bữa cơm tất niên đêm giao thừa thì cũng chẳng kém là bao.
Thím Sở không chỉ mời cô mà còn mời gia đình mẹ đẻ của bà ấy. Người nhà mẹ bà ấy nhiều, cũng yêu quý bà ấy nên tám người lớn lớn nhỏ nhỏ ròng rã đi đến, vô cùng náo nhiệt.
Chú Sở hào hứng bày bàn chơi bài, náo nhiệt từ sáng cho tới lúc chạng vạng.
DTV
Thế nhưng Sở Thấm thấy vậy thì lại càng bối rối.
Thế nên ngày mai cô cũng phải mời khách như vậy sao? Cô không muốn mời lắm nên sau khi suy nghĩ, cô quyết định đi tìm thím Sở để hỏi về vấn đề này.
Sao thím Sở lại không biết tính cách không thích phiền toái, không thích náo nhiệt của Sở Thấm. Cô thà tình nguyện ngồi trước bếp lò nhóm lửa chứ không muốn ra ngoài cắn hạt dưa xem người ta đánh bài.
"Thôi đi, dù sao cháu cũng là phận con cháu." Thím Sở nói: "Đến lúc đó cháu cắt thêm chút thịt đưa cho dì cả và cậu út là được rồi."
Lần đầu tiên Sở Thấm cảm thấy vai trò con cháu này rất tốt, không cần phải tuân theo quy củ của các trưởng bối.
Thế nên hôm sau khi cô g.i.ế.c heo đã mời chú Sở và thím Sở đến giúp đỡ, Sở Hồng và Sở Kiến cũng đi theo. Quan hệ giữa hai đứa nhóc con này với nguyên chủ khá tốt, thế nhưng sau khi Sở Thấm xuyên đến đây thì ít nhiều gì cũng đã xa cách.
Đây cũng là lần đầu tiên hai nhóc con này đến nhà Sở Thẩm. Bởi vì gần đây Sở Thấm nổi danh hung dữ nên bây giờ hai đứa nhỏ cũng rất sợ người chị họ cầm gậy giơ d.a.o này.
Ngay cả bạn học ở trường cũng hỏi hai đứa nhỏ về chuyện của chị họ, liệu chị họ có thể đánh hai người thật không.
Sở Hồng nhìn một vòng sân trước rồi thận trọng hỏi: "Chị, em có thể ra sau nhà xem thử không ạ?"
Sở Thấm đang tập trung cạo lông heo nghe vậy thì gật đầu. Khoai lang trong nhà đã sớm bị cô giấu từ lâu, Sở Hồng và Sở Kiến có đi khắp nhà thì cũng không thể tìm được gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-132.html.]
Mà Sở Hồng rất sợ người chị này nên cũng không dám đi loanh quanh nhiều mà chỉ dám đứng chảy nước bọt dưới tán cây hồng. Sở Thấm vẫn chưa hái mấy quả hồng ở trên cao nhưng mấy quả đó đã bị chim mổ từ lâu rồi, đành phải để lại vậy.
Sau đó cô ấy lại đứng dưới cây táo nhìn một lát rồi mới quay lại sân trước.
"Chị, cái cây ở sau nhà chị là cây gì vậy ạ?" Cô ấy tò mò hỏi: "Trước đây em chưa từng nhìn thấy."
Sở Thấm đang loay hoay cạo lông đầu heo, cô rất thích ăn đầu heo cũng vô cùng sợ đầu heo còn lông nên chỉ trả lời qua loa: "Là cây táo, không biết sang năm có kết quả hay không. Nếu có kết quả thì chị sẽ mời em ăn."
"Quả táo ạ?" Sở Hồng kinh ngạc.
Sở Thấm gật đầu, ở đây không có táo, thậm chí không thể mua được táo ở xã. Thật ra ở huyện cũng có bán nhưng của quý thì khó mua, chỉ có những gia đình dư dả thì mới có thể mua để ăn.
Sở Hồng lập tức cảm thấy người chị họ này cũng không đáng sợ lắm. Khuôn mặt cô ấy đỏ bừng bừng, vội vàng nói: "Vậy em sẽ giúp vặt lông và nhặt giun cho heo."
Trong lòng Sở Thấm cảm thấy hơi cảm động, cô ngẩng đầu lên nói: "Không cần, em cho chị mượn sách vở xem một chút là được rồi."
Sở Hồng kinh ngạc nhìn cô: "Mượn? Không sao đâu ạ, chị cứ giữ dùng đi, dù gì cũng là sách của chị."
Đột nhiên những ký ức liên quan lập tức dâng lên như thủy triều trong đầu Sở Thấm. Đúng rồi, sách là của cô thật.
Sau khi cô dùng xong thì đưa lại cho Sở Kiến, Sở Kiến dùng xong thì lại đưa cho Sở Hồng. Chỉ là thím Sở không có sinh con chứ nếu không sách đã được dùng qua ba thế hệ rồi.
Tuy nói cô có ký ức của nguyên chủ nhưng thật ra thành tích học tập của nguyên chủ rất bình thường, những tri thức mà Sở Thấm được kế thừa cũng không nhiều, thế nên cô muốn bản thân tự học lại.
Khi cần dùng đến sách thì mới thấy ít, nên đọc nhiều thì không bao giờ sai.
Heo bị g.i.ế.c rất nhanh, thím Sở chỉ mang về một cân xương sườn và hai cân thịt chứ không chịu lấy thêm.
Trước khi đi bà ấy còn hỏi: "Có phải cháu cũng muốn đưa cho cậu út của cháu một ít không?"
Sở Thấm gật đầu: "Đúng ạ, thím Sở cũng muốn đến thôn Tịnh Thủy sao?"
Thím Sở: "Thím đâu có đi, Hàn An Bang về rồi, dì của cháu cũng tới đây. Hôm nay nhà họ Hàn cũng g.i.ế.c heo, cháu có muốn thì cứ nhờ dì mang cho cậu út, đỡ cho cháu phải đi một chuyến,"
Sở Thấm vừa nghe vậy thì vội vàng gật đầu.