Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:47:28
Lượt xem: 34

Sở Thấm nhìn trái phải rồi nói với ông ấy: "Cậu út có biện pháp giúp cháu đổi thịt thành lương thực phải không?"

Dương Tiểu Hưng im lặng hai giây, quyết định bỏ qua đề tài này, nhìn chân heo hỏi: "Không chỉ một con?"

Sở Thấm gật đầu: "Đây là của con nhỏ."

Sau đó cô lại nói: "Chú thím của cháu cũng không biết đâu, chỉ nghĩ là có một con."

Dương Tiểu Hưng tức giận nói: "Nếu không phải cháu muốn cậu đổi giúp thành lương thực thì chắc chắn cháu cũng sẽ không nói cho cậu biết."

Ông ấy vô cùng thắc mắc, heo rừng trưởng thành ít thì cũng chừng trăm cân, làm thế nào mà Sở Thấm giấu diếm được người trong thôn kéo về nhà?

Sở Thấm vô cùng thành thật gật đầu.

Thật ra cô không muốn để lại thịt heo rừng, chỉ nguyên con heo rừng trưởng thành kia cả thịt cả xương cốt vẫn còn lại chừng hai trăm cân, hoàn toàn có thể lấy ra một trăm năm mươi cân để đổi lương thực.

Mặc dù chia con heo rừng nhỏ cho chú thím Sở, cho cậu út, cho dì cả, lại làm đồ sấy gửi cho anh họ xong thì cũng không còn thừa bao nhiêu, nhưng năm mươi cân thịt con heo trưởng thành còn dư lại cũng đủ để cô ăn rồi.

DTV

Hơn nữa, nhà cô còn nuôi heo.

Mấy vị thân thích cũng không phải là người chỉ có vào chứ không có ra, như là thím Sở, hôm qua cô mới cho bà ấy thịt heo, hôm nay bà ấy đã đưa hai cân đường đỏ và một thùng đậu nành đến.

Đường đỏ là mẹ bà ấy mới làm, đậu nành cũng là mẹ bà ấy trồng, chắc là vừa đưa tới, còn nóng hổi đã bị bà ấy chuyển đến tay Sở Thấm.

Sở Thấm không từ chối, những thứ này hoàn toàn có thể bù đắp cho số thịt heo rừng kia.

Dương Tiểu Hưng suy tư một lát: "Được thôi, cậu sẽ đổi giúp cháu. Nhưng việc này phải làm càng sớm càng tốt, thời tiết đang thế này, thịt có bốc mùi không?"

Sở Thấm nói láo: "Con to kia còn đang kéo dài hơi tàn đó, khi nào trở về cháu sẽ làm thịt nó."

Vẻ mặt Dương Tiểu Hưng rất phức tạp.

Cháu gái lại còn biết mổ heo, ông ấy nhớ khi còn bé, à không, chưa nói đến lúc cô còn bé, vào thời điểm này năm ngoái, cháu gái vẫn vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-108.html.]

Dương Tiểu Hưng hạ quyết tâm: "Được rồi, buổi tối cậu... Đợi đến tối cậu sẽ đánh xe đến cổng nhà cháu, cháu chỉ cần g.i.ế.c heo trước chín giờ là được. Cháu có thể bán bao nhiêu, phải cho cậu biết con số chính xác trước."

Sở Thấm lập tức nói: "Cả nội tạng là một trăm năm mươi cân. Còn nữa, hay là cậu út cứ dừng xe ở cửa thôn đi, đến giờ cháu sẽ xách thịt tới cửa thôn chờ cậu, cháu sợ nhà họ Hoàng ở bên cạnh nghe được động tĩnh."

Dương Tiểu Hưng do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: "Vậy cháu phải chú ý an toàn."

Nói rồi, ông ấy chỉ vào một cái chân heo khác trong bao tải: "Cháu định đưa cái này cho dì phải không?"

Sở Thấm gật đầu.

Dương Tiểu Hưng nói: "Cháu cứ để ở chỗ cậu đi, bây giờ cậu có việc đến Nhạc Thuỷ, cậu sẽ mang đến cho chị cả giúp cháu."

Vậy thì không thể tốt hơn. Sở Thấm vội vàng kín đáo đưa bao tải cho ông ấy, không nhịn được nhếch miệng bật cười.

Cô có thể về thẳng thôn để làm việc rồi!

Trước khi đi, Dương Tiểu Hưng lại lần nữa xác định thời gian với cô, rồi vào trong phòng tìm mẹ mình hỏi mượn chìa khoá tủ bát, sau đó mở tủ bát, xách một túi đồ ra đưa cho cô.

Ông ấy nói: "Đây là kẹo hạnh nhân đậu phộng, cháu mang về nhà ăn đi, cậu mua ở tỉnh khác đấy, hương vị cũng không tệ lắm."

Bây giờ trong nhà Sở Thấm có rất nhiều đồ ngọt.

Mật ong, đường đỏ, còn có kẹo hạnh nhân đậu phộng này nữa... Chỉ là không có đường cát trắng chính tông.

Trên đường về nhà, Sở Thấm nghĩ đến chuyện mình sắp có lương thực tới tay, vui mừng đến mức tim đập thình thịch.

Sở Thấm căts kẹo hạnh nhân đậu phộng vào trong tủ rồi khoá lại, sau đó vội vàng chạy đi làm việc, nhiệm vụ buổi chiều của cô là tưới nước cho ngô.

Đúng vậy, sau khi thu hoạch xong hạt cải dầu cô đã trồng ngô, xem ra hiện tại phát triển cũng không tệ lắm.

Lúc này trong thôn vẫn còn hạt vừng chín, nghe nói hạt vừng sẽ không được phân phối, đến lúc thu xong sẽ kéo thẳng đi ép dầu, cũng không biết mình sẽ được chia bao nhiêu nữa.

Ai! Mùa thu đúng là mùa thu hoạch. Sở Thấm đắc ý nghĩ thầm.

Loading...