Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:47:22
Lượt xem: 38
Heo rừng, quả nhiên là heo rừng mà cô chờ mong đã lâu, từ lsuc vừa xuyên đến năm ngoái cô đã nhớ thương nó!
Sở Thấm vui sắp nở hoa ngồi xổm ở bên cạnh bẫy rồi thò đầu nhìn thử. Khá lắm! Không chỉ một con heo rừng.
Chỉ thấy trong bẫy có một con heo rừng cường tráng chừng hai trăm cân đang mắc kẹt, bên cạnh nó còn có một con heo rừng nhỏ ước chừng bảy tám chục cân, cũng không biết đã lớn được mấy tháng rồi.
Hình như con heo rừng đã mắc bẫy hôm qua, bây giờ nó đã khá mất sức, mặc dù da dày thịt béo nhưng chung quy vẫn bị mũi trúc nhọn đ.â.m vào bên trong da thịt, cô còn có thể nhìn thấy trong hố có vết m.á.u nữa.
Dê rừng lúc trước thì Sở Thấm còn có thể kéo xuống núi, còn hai con heo rừng này thì không thể rồi, cô chỉ có thể bỏ vào trong ba lô trò chơi.
Từ nghèo rớt mùng thành phú hộ là cảm giác gì?
Lúc này, xem như Sở Thấm đã khắc sâu cảm nhận được, thịt dự trữ mới thấy đáy, hôm nay đã được bổ sung, điều này làm cho Sở Thấm hoàn toàn không còn tâm trạng tiếp tục đi dạo nữa.
Cô mau chóng xuống núi về nhà, khi về đến nhà cũng không cần phải vội vàng g.i.ế.c heo, vì hôm nay cô phải làm việc trong thôn.
Vì sao đâu?
Lúa trong thôn đã sẵn sàng để thu hoạch.
"Mọi người dùng thêm chút sức! Hạt giống cải dầu đã được vận chuyển đến trong thôn rồi, vụ thu hoạch năm nay chúng ta có thể giữ lúa lại rồi! Cố gắng đến cuối tháng là cất lúa, thời tiết năm nay biến đổi thất thường, đừng để mệt nhọc cả một năm mà đến cuối năm lại ngã ra ốm!"
DTV
Hàn Định Quốc đứng ở trong đám người cổ vũ tinh thần, khi Sở Thấm nghe thấy năm nay có thể giữ lại toàn bộ lúa thì hận không thể lập tức chạy tới thu hoạch.
Những người khác trong thôn cũng như thế. Lúc đầu bởi vì gần một nửa diện tích đất trong thôn được sử dụng để trồng hạt cải dầu, mà tám mươi phần trăm số hạt cải dầu phải được bàn giao đi, nên trong lòng rất khó chịu.
Bây giờ thì sao? Mỗi người tràn đầy nhiệt tình.
Gần đây thời tiết biến hóa khó lường, nếu có thể thu hoạch sớm thì thu hoạch sớm, cho nên nhà nào cũng ăn ý, thậm chí mấy đứa nhóc mười tuổi đều bị kéo ra ruộng, cho dù sáu tuổi cũng bị Hàn Định Quốc sắp xếp cho đi nhặt bông lúa rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-104.html.]
Lần này thu hoạch lúa gấp hơn thu hoạch hạt cải dầu, may mắn thay, thời tiết đã trở nên mát mẻ hơn, có cảm giác như đang giữa mùa thu giữa tháng chín.
Mấy cây hoa quế già trong thôn đều nở hoa rồi, đây là thời điểm chúng sẽ nở rộ rực rỡ, bất cứ ai bước vào thôn đều có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng bay trong không khí.
Sở Thấm vừa mới ra khỏi nhà Tần Nhậm Tân, khoảng thời gian này bận rộn, cô không có thời gian lên thị trấn, cô nghe nói hôm nay Tần Nhậm Tân có việc phải đi một chuyến, nên đã nhờ Tần Nhân Tâm giúp chuyển thư đến bưu điện.
Gạo nếp do anh họ gửi đến đã đến, hôm qua cậu út Dương đã đưa tới cho cô. Ông ấy nói mình có một người bạn làm ở bưu điện, biết được đây gói hàng của cháu trai gửi đến cho cháu gái ông thì yên tâm để ông ấy tiện thể mang về cho Sở Thấm.
Chính vì nhìn thấy gói hàng này nên Sở Thấm mới không gửi phiếu hay tiền cho anh họ.
Anh họ không chỉ gửi gạo nếp mà còn gửi kèm một phong thư, trong thư nói anh biết cô sống một mình chắc chắn sẽ vất vả, không cho cô gửi tiền đến, nói là nếu cô có gửi tới thì cũng sẽ gửi về.
Sở Thấm: "..."
Cô còn có thể làm gì nữa, vô duyên vô cớ lãng phí thời gian và tem? Đây nhất định là chiêu mà dì đã chỉ cho anh họ.
Nhưng không sao cả, không thể gửi tiền thì gửi đồ.
Không phải cô vừa tóm được hai con heo sao, chờ đến lúc thời tiết lạnh dần cô sẽ làm thịt khô lạp xưởng, rồi gửi một ít cho anh họ cũng được.
Mấy ngày qua, vụ thu hoạch lúa trong thôn gần như đã hoàn tất, vẫn còn hai cánh đồng nữa, nhưng trước mắt mọi người đang tập trung vào phơi thóc.
Hôm nay, hiếm khi Sở Thấm xin phép nghỉ không làm việc, bởi vì cô phải mổ heo. Đúng vậy, mổ heo. Thừa dịp tất cả mọi người đang bận việc, cô đi g.i.ế.c heo.
Trên đường về nhà, khi đi ngang qua nhà thím Sở, cô nhắn thím Sở đợi lát nữa đến nhà cô một chuyến.
"Có chuyện gì vậy?" Thím Sở đang quét vệ sinh, xế chiều hôm nay bà ấy không đi làm, bởi vì buổi sáng hôm nay, thằng gấu con Sở Kiến này chạy lên trên núi rồi không cẩn thận lăn từ dốc núi xuống, ngã bể đầu chảy máu, cũng may là chỉ bị vết thương ngoài ra.
Sở Thấm sợ tai vách mạch rừng, chỉ nói: "Thím cứ đến sẽ hiểu, cháu có chuyện muốn nói với thím."
Nói xong cô rời đi.