Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 96
Cập nhật lúc: 2024-10-16 18:47:32
Lượt xem: 38
Loại thức ăn này có đặc điểm là giàu protein, độ dinh dưỡng cao, nhiều chất xơ, hơn nữa có vị chua thơm, có thể kích thích sự thèm ăn của gia súc ở một mức độ nhất định, tăng cường chức năng tiêu hóa.
Ngoài ra dùng thức ăn ủ chua cho bò dê ăn có thể giúp chúng phát triển nhanh và ổn định hơn, điều này cũng rất quan trọng đối với những người nông dân.
Sau khi nghe Trương Thiên giải thích, Trương Đại Ngưu lập tức bắt tay vào lên kế hoạch, xác định rõ sau khi thu hoạch ngô sẽ chế biến thân ngô thành thức ăn ủ chua.
Trang trại chăn nuôi của đội sản xuất Hồng Quang có tổng cộng 96 con bò, ngoài ra còn có 115 con dê, 30 con lừa và 60 con lợn, chỉ riêng thức ăn chăn nuôi của chúng hàng năm đã là một vấn đề lớn, mùa xuân và hè còn tạm ổn, đến mùa thu và đông, thức ăn trở thành một vấn đề vô cùng phiền toái.
Đôi khi dùng hết thức ăn chăn nuôi, đại đội còn phải cắt giảm thức ăn của con người để cho gia súc ăn.
Nếu học được cách làm thức ăn ủ chua, sau này mùa thu đông sẽ không phải lo lắng về việc thức ăn cho gia súc không đủ nữa.
Trương Đại Ngưu nói với con trai lớn đang ngồi xỉa răng ở bên cạnh:
“Buổi chiều con tới chỗ của mấy nhân viên chăn nuôi, dặn họ buổi tối lúc nào làm xong việc thì tới đây, chúng ta sẽ họp bàn rồi quyết định chuyện này.”
Trương Vệ Quốc nhanh chóng nhổ tăm trong miệng ra, nói:
“Chút nữa con sẽ đi.”
Nói xong, ông ấy định chạy ra ngoài.
“Ba chờ một chút đã ạ!”
Trương Thiên gọi ba mình lại:
“Ba ơi, lúc nào ba về thì mang cho con một cái bảng đen, chút nữa con sẽ cần dùng tới nó.”
Đại đội có tổng cộng mười hai người chăn nuôi, trong đó có năm người phụ trách nuôi bò, những loài khác thì không quá ba người, số lượng người có thể nói là tương đối nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-96.html.]
DTV
Vì vậy nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ ‘dạy học’ với chất lượng cao thì một cái bảng đen để viết và trình bày là thứ không thể thiếu.
“Chút nữa ba sẽ mang về cho con!”
Trương Vệ Quốc cũng không quay đầu lại, chỉ nhẹ nhàng trả lời, sau đó rất nhanh đã biến mất không thấy bóng dáng.
Trương Thiên sắp xếp lại cuốn vở soạn bài của mình, chút nữa cô sẽ lần lượt giải thích từng điều một.
Làm thức ăn ủ chua rất đơn giản, đầu tiên cần chọn nơi nào khô ráo, thoáng mát, thoát nước tốt, mà nơi như vậy cũng rất dễ tìm thấy ở trong đại đội.
Bước thứ hai là xây dựng hầm hoặc bể chứa thức ăn ủ chua có kích thước phù hợp, việc này dễ làm nhưng cần phải trát xi măng lên đó, may mắn là gần chỗ họ có nhà máy xi măng, đại đội có thể trực tiếp đến nhà máy để mua.
Ngoài bể chứa thức ăn ủ chua, cũng có thể sử dụng túi nilon dày để đựng thức ăn ủ chua, tiếc là nilon đang là một mặt hàng khan hiếm vào thời điểm này.
Tuy rằng một vài nơi đã đưa vào sử dụng, nhưng ở huyện Thuần thì lại rất khó kiếm, vậy thì thà rằng làm một bể chứa thức ăn ủ chua bằng xi măng cho rồi.
Sau khi bể chứa hoàn thiện, sẽ tiến hành gia công thức ăn chăn nuôi.
Đầu tiên phải chặt thân ngô thành từng đoạn dài 2-3 cm, sau đó cho chúng vào bể chứa thức ăn ủ chua, nén chặt và dùng màng nilon bọc kín lại.
Nếu không mua được màng nilon, có thể dùng chiếu phủ lên trên rồi trát bùn vàng, cách này cũng đạt được hiệu quả ủ kín.
Thức ăn ủ chua sau khi được bọc kín, trải qua một tháng lên men là có thể sử dụng, chỉ là sau khi lấy ra thì phải đậy kín lại luôn, nếu không thức ăn bên trong sẽ bị thối sau khi tiếp xúc quá lâu với không khí bên ngoài.
“Mọi người còn thắc mắc gì không ạ?”
Trương Thiên viết nội dung cuối cùng lên bảng đen, sau đó xoay người lại hỏi.
Trương Tiểu Mai, nhân viên phụ trách chăn nuôi bò giơ tay, nói với vẻ nghi hoặc:
“Cô nói rằng lượng hơi nước trong thân ngô rất quan trọng đối với thức ăn ủ chua, nhưng chúng tôi chưa từng làm bao giờ, nên cũng không biết thân ngô phải như thế nào thì mới đạt yêu cầu?”