Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 500
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:42:48
Lượt xem: 39
“Anh ơi, em cũng thích ăn thịt nạc, anh giúp em ăn hết mỡ phía trên đi mà.”
Triệu Quế ngồi ở bên cạnh trêu chọc hai người với vẻ mặt đầy giễu cợt.
Triệu Tùng bình tĩnh nhìn thoáng qua em gái, nhưng trên tay vẫn không ngừng đút đồ ăn cho vợ:
“Nếu em không thích ăn thì ném cho Tinh Tinh hoặc Nguyệt Lượng, nhớ bỏ phần nước sốt phía trên đi.”
DTV
Trong viện có rất nhiều chó, chỉ riêng nhà họ Trương đã có sáu con rồi, ngoài ra còn có nhiều con của những nhà khác trong đại đội nữa.
Triệu Quế méo miệng ăn hết sạch miếng thịt Đông Pha trong bát.
Cô ấy thích ăn mỡ, không có chuyện ném đi đâu!
Trương Thiên vui tươi hớn hở quan sát hai anh em tương tác với nhau, bản thân cũng lột vỏ mấy con tôm cho Triệu Tùng.
Vịt chiên giòn, thịt viên, rau trộn thịt bò, sườn heo hấp, thịt heo kho dưa chua, rau trộn ngó sen, canh ba món…
Trương Thiên chiến lực dồi dào, chiến đấu đến giây phút cuối cùng, anh uống hai bát canh thơm ngon vào bụng rồi mới đứng dậy rời khỏi bàn.
Hai người vẫn chưa xây nhà mới nên sau khi kết hôn họ sẽ ở nhà họ Triệu. Sau khi cả hai đi học, họ sẽ dành thời gian để dần dần xây dựng một ngôi nhà mới.
Đêm động phòng, Trương Thiên ném hộp áo mưa nhỏ mà cô mua trong siêu thị cho Triệu Tùng, sau đó là một đêm dài.
Ngày hôm sau, Trương Thiên không thể dậy nổi đúng giờ, cô ngủ một giấc đến tận trưa, vừa kịp thời gian ăn trưa.
“Sao anh không gọi em dậy.”
Trương Thiên khẽ nhéo chồng mình, cắn răng nói.
Anh không thấy ánh mắt mẹ chồng nhìn cô có gì đó sai sai sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-500.html.]
Mặc dù cô thích ngủ nướng thật, nhưng mới kết hôn mấy ngày thì vẫn phải giả bộ một chút chứ!
Triệu Tùng bình tĩnh múc một chén canh rồi đặt ở trước mặt cô:
“Không sao đâu, mẹ rất cởi mở, anh đã nói với mẹ là hôm nay em phải ngủ nhiều một chút rồi.”
Trương Thiên mím môi trừng mắt nhìn chồng.
Trên thực tế, đúng là góa phụ Tôn không có ý kiến gì về việc này cả, vì lúc trước bà ấy cũng từng như thế.
“Mao Mao nói không sai, con ngủ thêm một chút cũng không sao cả, mùa đông rất lạnh, nhà chúng ta cũng dậy muộn hơn.”
Góa phụ Tôn an ủi Trương Thiên.
Trương Thiên ngượng ngùng gật đầu, xấu hổ vùi đầu ăn cơm.
Thức ăn trên bàn là đồ ăn còn thừa từ tiệc cưới hôm qua vì bọn họ đã chuẩn bị quá nhiều, với quy mô này thì có lẽ nhà họ phải ăn thêm vài bữa nữa mới hết được.
Cuộc sống sau khi kết hôn không khác gì trước đây. Buổi sáng, Trương Thiên vẫn thức dậy và đi làm ở nhà máy sữa, đến giờ thì về nhà ăn cơm, nếu muốn ăn cơm nhà mẹ đẻ thì về nhà ngoại, muốn ăn cơm nhà chồng thì ăn nhà chồng, cả đại đội này không có ai tự do hơn cô.
Điều khác biệt là buổi sáng khi cô thức dậy thì bên cạnh có thêm một người, khi đi làm cũng có thêm một người đồng hành.
Bọn họ nhận được thông báo là trường sẽ khai giảng vào mùa xuân, những người ở xa phải xuất phát từ rất sớm, nhưng đại đội Hồng Quang cách thủ đô không xa lắm nên lúc này mới có thể trì hoãn đến ngày cuối cùng.
Trương Thiên và Triệu Tùng đều đến thủ đô. Hai em trai của bọn họ là Trương Hồng Binh thì thi đậu đại học Hàng không vũ trụ thủ đô, còn Triệu Khoan thi đậu đại học Văn học Bắc Kinh.
Cũng vì việc này mà nhà họ Trương lại được lên báo, thậm chí Trương Vệ Quốc còn lặng lẽ đến phần mộ tổ tiên của gia đình hoá vàng mã để cảm tạ tổ tiên đã phù hộ.
Được lợi từ bộ sách Trương Thiên quyên tặng, lại thêm việc giao lưu học tập sớm hơn một năm nên trong đại đội có rất nhiều người thi đậu đại học, chiếm ít nhất một nửa số người tham gia kỳ thi. Tổng cộng có bốn mươi, năm mươi người thi lên đại học, cũng có không ít người trúng tuyển vào cao đẳng, đại học và trung cấp kỹ thuật.
Lại một lần nữa, đại đội Hồng Quang lại nổi tiếng khắp các huyện thành phố. Lần này, với tỷ lệ đỗ đại học cực cao, đây đã trở thành một nơi mà các khác đại đội tranh nhau đến tham quan và học tập.