Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 443

Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:24:50
Lượt xem: 17

Cô trở về vị trí ngồi, cầm tài liệu lên xem.

“Anh xem qua chưa?” Cô vừa lật ra vừa hỏi.

Triệu Tùng gật đầu.”Xem qua rồi.”

Trương Thiên ngẩng đầu liếc nhìn anh.”Anh thấy loại nào được hơn?”

“Anh cảm thấy cái máy nghiền bột đáy nhọn hình xoắn ốc kia không tồi, nó được sản xuất cách đây nhiều nhất là mười năm, chọn dùng máy sấy áp lực hơn nữa có thể liên tục nghiền bột.” Triệu Tùng nghiêm túc đánh giá nói.

Trương Thiên cũng cảm thấy cái này không tồi, có điều cô không quyết định ngay mà tiếp tục xem những cái sau, cho đến khi xem hết tất cả các máy.

DTV

Trước mắt xem ra, xét về mặt hiệu quả và chi phí, cô cũng cho rằng máy nghiền bột đáy nhọn xoắn ốc kia là thích hợp với xưởng sữa nhất, giá cả vừa phải, sau này dù có muốn đổi máy cũng không phải tiếc quá.

Ngày mai sẽ mở một cuộc họp thảo luận một chút!

Trong lòng đã có quyết định, cô đứng dậy vận động xương cốt một chút, xoay xoay cổ sau đó tắt quạt điện đi.

“Đi thôi, về nhà ăn cơm.” Trương Thiên nói với Triệu Tùng.

Triệu Tùng im lặng đứng dậy, đi theo sau Trương Thiên.

Trong phòng bảo vệ, Trương Tương dùng đôi mắt diều hâu rà soát tứ phía, bên cạnh cũng có một chiếc quạt điện tương tự nhưng anh ấy không bật.

“Anh Trương Tương, quạt điện mua về là để dùng, cái quạt này cũng giống như con người vậy, lâu ngày không dùng sẽ dễ bị rỉ sét, mỗi ngày anh bật lên một lúc thì nó hoạt động mới trơn tru được.” Trương Thiên cười nói.

Trương Tương nhếch môi nói.”Lần sau anh sẽ dùng, hôm nay sắp tan làm rồi.”

Mặc dù thời gian tan làm Trương Thiên ấn định cho xưởng sữa là như nhau nhưng Trương Tương có thói quen đợi tất cả mọi người tan làm rồi mới rời đi.

“Chúng ta là hai người cuối cùng, những người khác đều đã về nhà rồi, anh Trương Tương, anh cũng mau thu dọn đi.” Trương Thiên dặn dò xong mới rời đi.

Trên đường về, đi qua sân cán bộ của đại đội, Trương Thiên đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông mặt sưng đứng dưới mái hiên, phát hiện ra ánh mắt hiếu kỳ của Trương Thiên thì lập tức quay lưng lại.

Trương Thiên có chút ngại ngùng nhưng không nhiều.

Cô kéo góc áo Triệu Tùng.”Chúng ta mau đi thôi, bên kia có một người đàn ông mặt sưng đang xấu hổ.”

Triệu Tùng đi theo cô lập tức tăng tốc rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-443.html.]

Đợi hai người đi xa, người đàn ông mặt sưng kia mới xoay người lại, qua vết tím nhạt trên má có thể lờ mờ nhìn ra đó là thanh niên trí thức Cao Hoài!

Trương Thiên đang tự hỏi người đàn ông ấy là ai, Triệu Tùng ở bên cạnh đã nhẹ nhàng nói một câu.

“Người đàn ông mặt sưng em nhìn thấy lúc nãy là Cao Hoài.”

“Cao Hoài?!” Trương Thiên trợn tròn mắt không dám tin.

“Anh ta bị người ta đánh sao?”

Không phải bị người ta đánh thì không thể nào thành ra dáng vẻ như thế được!

“Ừm.” Triệu Tùng nhàn nhạt nói.”Anh tìm người đánh đấy.”

Vẻ mặt Trương Thiên phức tạp, ánh mắt kì quái nhìn người yêu của mình.

“Vì chuyện lần trước sao?” Cô nhướng mày hỏi.

“Ừm.”

Dáng vẻ trấn tĩnh này của Triệu Tùng khiến Trương Thiên nhất thời không biết nói gì.

Cô im lặng hồi lâu rồi giơ ngón cái lên.

“Làm tốt lắm!”

Kiểu người có thể tìm mấy tên lưu manh để trêu chọc con gái, còn bản thân thì đóng vai anh hùng để lộ diện thì bị đánh một chút cũng không oan uổng!

“Em không cảm thấy anh quá ghi thù sao?” Cuối cùng cũng lộ ra một chút cảm xúc khác trên hàng lông mày của Triệu Tùng, anh có chút kinh ngạc nói.

Trên mặt Trương Thiên nhịn không được mà lộ ra nụ cười xán lạn.

“Có câu gọi là, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn!”

“Anh thế này còn chưa đến một tháng nữa nói gì đến ghi nhớ mười năm, đây sao tính là ghi thù được?”

Cô liếc nhìn Triệu Tùng đang nhìn sững sờ, hàm ý sâu xa nói:

“Ghi thù thì trước tiên phải có thù mới ghi được! Nói anh ghi thù là không tốt thì nhất định đều là người xấu, bọn họ một bên là coi thường những tổn thương mà anh phải chịu, một bên là dùng đạo đức để ràng buộc anh, không cho phép anh ghi nhớ, đây còn đáng sợ hơn cả kẻ ác nữa!”

Loading...