Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 319

Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:50:01
Lượt xem: 28

Đôi mắt của khách hàng ảm đạm, thất vọng nhận sữa.

“Tôi có thể đổi thành sữa tươi thanh trùng được không?”

Hôm qua cô ấy về muộn, sáng nay cô ấy mới nghe tin xưởng sữa Hồng Quang đã cho ra mắt một loại sữa tươi thanh, nghe những người đã từng uống nói nó vừa thơm vừa đậm đặc, mà lại nhiều chất dinh dưỡng hơn.

Bọn trẻ trong nhà đã biết, làm muốn uống sữa, cô ấy chỉ có thể hy vọng sữa được giao hôm nay là sữa tươi thanh trùng, không ngờ lại không phải.

Tôn Hồng Liệt nhớ tới lời trạm trưởng vừa nói với mình, liền nói với người đặt mua sữa:

“Được, nhưng sản lượng sữa tươi thanh trùng không nhiều, nếu cô cần đổi sữa tiệt trùng sang sữa tươi thanh trùng thì cần phải nhanh chóng đến trạm phục vụ thay đổi đơn đặt hàng.”

Đôi mắt của khách hàng ngay lập tức mở to:

“Có thể đổi sao?”

Tôn Hồng Liệt gật đầu:

“Được rồi, phải nhanh lên.”

“Cậu nói đúng.”

Khách hàng đặt sữa cảm ơn Tôn Hồng Liệt rồi đóng cửa lại.

Tôn Hồng Liệt quay người đi đến nhà khách hàng đặt sữa khác, mới đi được hai bước, cánh cửa phía sau lại mở ra, một cơn gió thổi qua, không đợi cậu kịp nhìn rõ, bóng dáng khách hàng đặt sữa vừa rồi đã biến mất.

Khi cậu gõ cánh cửa thứ hai, cảnh tượng tương tự lại xuất hiện.

“Là sữa tươi thanh trùng phải không?”

Tôn Hồng Liệt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-319.html.]

“…Không phải?”?”.”

Cảnh tượng như thế này xuất hiện ở những ngôi nhà khác nhau trên những con phố khác nhau, người nhận được tin tức sớm nhân lúc người khác vẫn chưa kịp phản ứng lại đã nhanh chóng chạy đến trạm phục vụ đổi đơn đặt sữa của nhà mình thành ữa tươi thanh tùng, những người chậm chân chỉ có thể khóc không ra nước mắt nhìn theo số sữa tươi thanh trùng đã được đặt hết.

Trương Thiên đã ước tính số lượng sữa tươi thanh trùng cho mỗi trạm phục vụ, một khi đặt hết thì chỉ có sữa tiệt trùng.

Dù sao, chế biến sữa tươi thanh trùng mất nhiều thời gian hơn một chút, trong thời gian xử lý hai thùng sữa tươi thanh trùng, 1000 kg sữa tiệt trùng còn lại đã được xử lý xong.

Nhất thời, sữa tươi thanh trùng lan rộng khắp huyện Thuần với tốc độ cực nhanh và trở thành một mặt hàng thịnh hành.

Buổi sáng Trương Thiên ăn cơm xong, đọc sách một giờ, lúc này mới đi tới nhà xưởng mới kiểm tra tình huống.

Hoàn cảnh mới cũng sẽ mang đến thay đổi mới, toàn bộ mặt tường trong ngoài của nhà xưởng mới này sử dụng xi măng trát lên tường, rồi bôi vôi trắng, thoạt nhìn sạch sẽ sạch sẽ.

Vốn dĩ nhà xưởng làm về sữa bò, Trương Thiên có yêu cầu nghiêm khắc đối với công nhân vệ sinh, lần này tới hoàn cảnh mới, mọi người cũng không nhịn được làm tốt hơn.

Trương Thiên rất vừa lòng đối với việc này.

Bản thân cô cũng uống sữa, cho nên cũng rất coi trọng với việc vệ sinh.

Cô đi dạo một vòng quanh nhà xưởng, nhà xưởng không có làm rào chắn, lúc này không có ai luẩn quẩn trong lòng đi trộm cắp, nếu như bị bắt lấy thì sẽ bị thưởng một viên đậu phộng(kẹo đồng).

Nhưng cửa của nhà xưởng là Trương Thiên cố ý yêu cầu làm cửa sắt thêm khóa sắt, mỗi ngày tan làm sẽ có người kiểm tra có đóng cửa hay không, rốt cuộc trong xưởng có đặt dụng cụ hơn một ngàn đồng, cần thiết cẩn thận chăm sóc.

Chuyển tới bên phải, bên này thiết lập một nhà ăn, nếu mở nhà xưởng thì các phương diện đều phải dựa theo nhà xưởng trong thành.

DTV

Nhà ăn mới tuyển đầu bếp, là đầu bếp Lý và đầu bếp Vương phụ trách nấu tiệc trong đại đội, còn tuyển thêm ba thím để hỗ trợ, cũng đủ nấu ăn cho hơn năm mươi công nhân trong nhà xưởng.

Bên cạnh nhà ăn là ký túc xá, ký túc xá có ba tầng, bố cục rất giống ký túc xá của trường học sau này, mỗi tầng có phòng rửa mặt, bao gồm giặt quần áo tắm rửa và WC.

Người đầu tiên chuyển đến chính là Đường Quyên, chiếm cứ phòng đơn ở lầu một trong ký túc xá, vui vẻ dọn đồ vật của mình vào.

Đi dạo toàn bộ nhà xưởng một lần, Trương Thiên vừa lòng đứng ngoài cửa, nhìn giang sơn mà mình xây dựng, đáy lòng dâng lên một cảm giác hào hùng, cảm giác mình không gì không làm được.

Loading...