Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 261
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:47:45
Lượt xem: 33
Nếu đã lấy lại được tiền, chắc ông cũng không cần phải đến công xã nữa, ắt hẳn cơn giận cũng đã tiêu tan phần nào rồi nhỉ?
Trương Thiên chống cằm suy nghĩ.
Cô cũng đã mấy ngày không xem tivi rồi, đội viên trong đại đội cũng không dám đến nhà cô để xem ké, chẳng may xui xẻo thế nào lại bị đại đội trưởng coi là đối tượng để trút giận.
Dù sao ngay cả Trương Thiên còn chẳng dám về nhà nữa là.
Bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, cuộc sống cũng sẽ trở về đúng quỹ đạo.
Nghĩ đến đây, Trương Thiên bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Vừa tới cửa, cô bèn thấy phòng khách chật ních người, tất cả đều đang xem tivi.
Trương Hồng Binh ở trong cùng nhìn thấy Trương Thiên, lập tức hưng phấn đưa tay vẫy vẫy.
“Chị ơi, chị mau tới đây, em giữ chỗ cho chị rồi!”
Trương Thiên trong thoáng chốc ngẩn người, buông đồ đạc xuống, nhanh chóng qua đó ngồi.
“Ông đâu rồi.”
Trương Thiên ghé sát vào em trai, nhỏ giọng hỏi.
Trương Hồng Binh ôm Triệu Khoan ở trong lòng, nhỏ giọng trả lời:
“Đang ở chỗ sân của đại đội ạ. Vừa mới lấy lại được tiền, những đội viên bị lừa tiền đều chạy tới đó hết rồi ạ.”
“Hy vọng sau này bọn họ sẽ tỉnh táo hơn.”
Trương Thiên lắc đầu, không quên răn dạy em Tư:
“Sau này em đừng giống như họ, nhớ lấy, càng là phụ nữ xinh đẹp thì càng dễ lừa gạt người khác!”
“Em có thể bị người khác lừa gạt tình cảm, nhưng tuyệt đối đừng để người ta lừa được tiền của em!”
“Nhớ rõ chưa?”
Trương Vô Kỵ đã dùng cả đời để chứng minh lời nói của mẹ là chân lý. Sau khi xem hết bộ phim, Trương Thiên vô cùng tán đồng câu nói này.
Trương Hồng Binh nghẹn họng nhìn trân trối, giơ ngón cái lên:
“Chị giỏi thật đấy ạ!”
“Nhớ rõ chưa.”
Trương Thiên tức giận, đưa tay gõ nhẹ lên trán em Tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-261.html.]
Trương Hồng Binh rụt cổ, cười đùa nói:
“Nhớ rõ, nhớ rõ rồi ạ!”
Cậu nhìn Triệu Khoan ở trong lòng, lúc này cậu bé cũng đang ngước đôi mắt tò mò lên nhìn:
“Tiểu Khoan cũng nên nhớ kỹ.”
Triệu Khoan ngoan ngoãn gật đầu:
“Anh Hồng Binh, em nhớ kỹ rồi, phụ nữ càng xinh đẹp sẽ càng lừa dễ gạt người khác, giống như chị Ba vậy! Chị Ba đã lừa em để lấy khoai lang! “
Trương Thiên cười nói:
“Xem tivi đi.”
Buổi chiều, Trương Thiên đạp xe vào thành phố, chai sữa thủy tinh cô đặt làm trước đó chắc đã xong rồi.
Vừa đến cửa xưởng thủy tinh, nhân viên bảo vệ ngay lập tức nhận ra cô.
“Đồng chí Trương đến rồi, tất cả chai thủy tinh mà cô yêu cầu đã được làm xong, chỉ đợi cô mang đi thôi.”
Nhân viên bảo vệ cười nói.
Trương Thiên bèn đưa cho ông ấy hai điếu thuốc, sau đó nói:
DTV
“Chú vất vả rồi ạ, mấy ngày hôm nay cháu bận một chút việc, hôm nay cháu sẽ thanh toán nốt khoản còn lại rồi mang đồ về.”
Nhân viên bảo vệ vui vẻ cầm điếu thuốc nhìn Trương Thiên rời đi.
Trương Thiên đặt mua 1.000 chai thủy tinh, tất cả đang được để ở trong kho, chỉ chờ cô đến lấy.
Xưởng thủy tinh có xe tải vận chuyển, Trương Thiên đạp xe đi trước dẫn đường, vận chuyển 1.000 chai thủy tinh an toàn đến xưởng sữa.
Trên đường trở về, cô còn gặp một người đàn ông ăn mặc rách rưới đi về phía đại đội, dù rất tò mò nhưng vẫn còn công việc phải làm, thế nên Trương Thiên cũng không dừng lại.
Dù sao trong vòng hai năm nay đại đội đã phát triển hơn rất nhiều, quần áo của mọi người cũng ít mảnh vá hơn, quần áo rách rưới giống như người đàn ông vừa nãy thì lại rất hiếm thấy, khiến Trương Thiên ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Nhưng sau đó cô cũng nhanh chóng quên mất chuyện này.
Cô còn nhiều việc phải làm, thật sự rất bận rộn.
Lúc này dê con chuẩn bị cai sữa, toàn bộ sữa dê sản xuất ra hàng ngày đều được đem bán, những chai thủy tinh cũ đã không còn đủ dùng nữa.
Thế nên sau khi nhập lô chai mới này về, những người ở phân xưởng sản xuất hiển nhiên là đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Nhưng đồng thời, khối lượng công việc hàng ngày cũng sẽ tăng lên.