Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 234
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:47:03
Lượt xem: 40
Đôi mắt cô hơi mở to, chiếc máy này không hề rẻ, một chiếc máy như vậy cũng phải có giá hơn 700 tệ.
Trước đây Trương Thiên cũng đã nghĩ đến chuyện mua một chiếc về dùng, nhưng tiếc là đại đội chưa lắp đường dây điện, hơn nữa cũng không tìm được nơi bán nên đành phải bỏ cuộc.
Không ngờ lại thấy nó ở đây.
Lý Lệ Hồng gật đầu, đặt thùng sữa bò xuống dưới ống sắt, lại đặt một thùng sắt khác ở đầu bên kia của chiếc máy.
Sau đó cô ấy bật máy lên.
“Ù…”
Dưới sự hoạt động của máy, không lâu sau thùng sữa trước mặt chỉ còn lại một ít chất lỏng còn sót lại.
Trương Thiên đứng ở đầu bên kia, lúc này, sữa bò đã được tiệt trùng và khử trùng bằng nhiệt độ cao bên trong máy, chậm rãi chảy ra khỏi ống.
“Em đặt thùng sữa đó sang một bên để nguội một lúc, lại đi lấy một chiếc thùng mới qua đây.”
Lý Lệ Hồng nói với Trương Thiên xong, bèn đặt một thùng sữa bò khác ở dưới ống sắt.
Trương Thiên vội vàng làm theo những gì cô ấy nói, không lâu sau, thùng sữa tiệt trùng thứ hai đã hoàn thành.
“Chúng ta mang sữa tiệt trùng qua bên đó.”
Lý Lệ Hồng chỉ vào vị trí giữa xưởng, sau đó xách một thùng sữa lớn đi tới đó.
DTV
Trương Thiên đi theo cô ấy, rất nhanh hai người đã đứng trước một chiếc máy trục lăn.
“Máy này là máy gì vậy ạ?”
Trong mắt cô lóe lên một tia tò mò, lông mày hơi nhướng lên.
Lý Lệ Hồng lau mồ hôi trên trán, mở chiếc nắp sắp ở bên trên ra, sau đó lau sạch phần bên trong.
Thứ đập vào mắt Trương Thiên chính là một ống trụ bằng sắt khổng lồ, hai người lớn ôm mới hết, còn có một lưỡi d.a.o ở bên cạnh.
“Đây là máy sấy một trục lăn, muốn làm ra sữa bột đạt tiêu chuẩn thì phải dùng máy này.”
Mặt Lý Lệ Hồng mang vẻ tự hào, đổ sữa trong thùng sắt vào phần rãnh ở bên dưới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-234.html.]
Cô ấy chỉ vào phần rãnh và nói với Trương Thiên:
“Sữa bò phải được đổ vào từ chỗ này, máy của xưởng chúng ta là thùng đơn, nghe nói có máy sấy thùng đôi, tốt hơn chiếc máy sấy này nhiều.”
Trương Thiên bừng tỉnh, hỏi cô ấy:
“Nếu không có chiếc máy sấy này mà chỉ dùng một chiếc nồi sắt thông thường thì liệu có thể làm ra được sữa bột không ạ?”
Đây mới chính là câu hỏi mà cô khẩn thiết muốn biết câu trả lời.
Lý Lệ Hồng trầm ngâm một lúc, tiếp tục nói:
“Vậy thì thêm một ít đường mía vào, sau đó đun từ từ trên lửa vừa, nhất định phải đun khô nước bên trong, sau đó đặt ở nơi râm mát thông gió cho khô, cuối cùng dùng chày nghiền thành bột là được.”
Cô ấy nhìn về phía Trương Thiên, tiếp tục nói:
“Nhưng chị không khuyến khích em sử dụng phương pháp này, thành phẩm sẽ rất dễ bị hỏng.”
Trương Thiên thở dài, cười khổ nói:
“Xem chừng nếu muốn làm ra sữa bột chất lượng cao, thì bắt buộc phải có những chiếc máy này.”
Nhưng sữa của đại đội vẫn ở giai đoạn cung không đủ cầu, trước mắt cũng chưa cần thiết phải phát triển ngành sữa bột.
Xem ra chỉ có thể học tập trước, về sau nếu cần thì sẽ tính tiếp.
Sau đó Trương Thiên hoàn toàn chìm đắm trong học tập, cô đi theo Lý Lệ Hồng học cách làm hai loại sữa bột, một loại là sữa bột nguyên chất và một loại là bột dinh dưỡng.
Do bột dinh dưỡng rẻ hơn sữa bột nên có nhiều người mua hơn, vì thế các xưởng sữa cũng sản xuất nhiều bột dinh dưỡng hơn.
Nhưng Trương Thiên không có hứng thú với bột dinh dưỡng, cô trở lại nhà khách, ghi chép lại những gì đã học được hôm nay để sau này có thể áp dụng cho xưởng sữa của đại đội.
Ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng, Trương Thiên thức dậy đi ra ngoài, đến phân xưởng sản xuất sữa bột của xưởng sữa Song Điền.
Các bước của hôm nay cũng giống như hôm qua, đầu tiên phải lọc tạp chất trước, sau đó mới cho vào máy tiệt trùng.
Tuy nhiên, cho dù là tương lai hay hiện tại, tại nơi làm việc luôn có một số người thích kiếm chuyện.
“Lý Lệ Hồng, cô đến đây làm cho tôi một lát, tôi có việc phải ra ngoài.”