Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 146
Cập nhật lúc: 2024-10-17 06:04:03
Lượt xem: 47
Hoàng Đại Hà nhìn về phía đứa con trai thứ hai:
“Từ nay về sau tôi sẽ sống với thằng hai.”
“Không được!”
Con trai cả lập tức luống cuống:
“Con mới là con cả, dựa theo quy định, ba phải sống cùng với con!”
Nếu ba mẹ sống cùng với thằng hai, để nó chăm sóc hai người lúc về già, vậy thì chẳng phải mình chỉ có thể nhận được một ít của cải thôi sao?
Không ai hiểu con bằng ba, trong lòng đứa con trai cả đang suy nghĩ điều gì, Hoàng Đại Hà biết rất rõ, mà cũng chính vì thế nên ông ấy lại càng thêm buồn bã.
“Bây giờ là xã hội mới, cũng không cần phải tuân theo những quy định cũ. Hơn nữa ba mẹ muốn sống cùng với ai, đây là chuyện mà ba và mẹ con hoàn toàn có thể quyết định, không tới lượt con phải lo lắng.”
DTV
“Đại đội trưởng, bí thư Phạm, phiền hai người và mọi người ở đây cùng làm chứng, từ nay về sau vợ chồng tôi sẽ sống cùng với đứa con trai thứ hai, của cải trong nhà sẽ chia đều. Nhưng tôi và vợ sẽ ăn cơm ở nhà thằng hai, thế nên sẽ chia cho nhà nó nhiều lương thực hơn một chút. Về sau thằng cả cũng không cần cho tôi tiền dưỡng lão, chỉ cần đưa ba mươi cân lương thực mỗi năm là được.”
Hoàng Đại Hà vừa nói dứt câu, bèn lập tức nhờ Trương Đại Ngưu viết chứng từ.
Đứa con trai cả hoàn toàn rơi vào hoảng loạn, anh ta thật sự nghĩ không ra, tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy?
Không phải sau khi ba bị phê bình công khai, bản thân sẽ trở thành người đứng đầu trong nhà, sẽ đuổi được em trai đi sao?
Đứa con trai cả phản đối vô cùng mãnh liệt, thế nhưng tất cả mọi người đều không đứng về phía anh ta, bởi vì anh ta không hề có lý.
Mà Hoàng Đại Hà vẫn là người đứng đầu gia đình, chỉ cần Hoàng Đại Hà đưa ra quyết định là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-146.html.]
Vấn đề đầu tiên đã được giải quyết vô cùng viên mãn, đồng thời nó cũng là một lời cảnh tỉnh các bậc phụ huynh trong vấn đề giáo dục con cái.
Nếu sinh ra con trai giống như đứa con trai cả nhà Hoàng Đại Hà, chẳng thà bỏ nó đi ngay từ lúc nó còn là nhau thai.
Hộ thứ hai cần giải quyết vấn đề gia đình cũng nhanh chóng bước lên khán đài ngồi.
Vấn đề của gia đình này là sự mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu, mặc dù chưa thưa kiện lên tận Uỷ ban Cách Mạng, nhưng mỗi ngày đều cãi nhau, ồn ào đến mức khiến hàng xóm quanh đó đều chịu không nổi.
Mẹ chồng có ba đứa con trai, tất cả đều đã cưới vợ sinh con.
Người xưa có câu hai người phụ nữ và một con vịt đã thành một cái chợ, chứ đừng nói đến gia đình này có tận bốn người phụ nữ.
Sau khi cả nhà giải thích rõ ràng vấn đề mình đang gặp phải, Trương Thiên nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn lắm…
Hộ gia đình thứ hai bước lên sân khấu không biết phải nói gì, vẫn là bí thư Phạm chủ động mở lời, bấy giờ người mẹ chồng mới bắt đầu kể chuyện.
“Ba đứa con dâu này của tôi, trong đó con dâu cả và con dâu ba hai năm trước vẫn rất tốt, nhưng kể từ khi con dâu hai vào cửa, hai đứa nó làm chuyện gì cũng xôi hỏng bỏng không, tôi nói chúng nó hai câu là chúng nó lập tức không vui ra mặt, chẳng có dáng vẻ gì của một đứa con dâu cả!”
Mẹ chồng trông có vẻ có chút không vui, hừ lạnh một tiếng, còn liếc nhìn con dâu một cái.
Lúc này con dâu cả lập tức mở miệng phản bác:
“Mẹ à, con cũng muốn làm một đứa con dâu ngoan hiền của mẹ, nhưng trước tiên mẹ phải có dáng vẻ của một người mẹ chồng đã!”
“Hôm kia nhà chúng ta luộc trứng gà, sau khi con luộc trứng xong, mẹ lại đột nhiên mắng con một trận, vu cho con tội ăn vụng trứng gà. Con gả vào nhà này đã được năm năm rồi, chỉ là một quả trứng gà thôi mà, có cần tính toán với con như vậy không?!”
Con dâu cả tức giận đến mức hốc mắt đỏ lên, lúc nói chuyện còn mang theo vài phần nghẹn ngào, nói xong thì lập tức quay đầu, cũng không nhìn mẹ chồng ngồi ở bên cạnh.