Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:45:59
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
59. Kiều Kiều, em nhỏ tiếng thôi
“Kiều Kiều, em nhỏ tiếng thôi.” Lục Thừa cô gọi đến đỏ mặt, cúi thấp ghé sát tai cô, thì thầm .
Diệp Kiều chớp chớp mắt: “Vì ?”
“Khách sạn quốc tế cách âm lắm, còn thấy tiếng của phòng bên cạnh .”
Lục Thừa ngại, rõ ràng hai họ gì cả, mà mờ ám đến mức .
“Sợ gì chứ...”
Bản Diệp Kiều cũng chút ngượng, nhưng vẻ thuần tình của Lục Thừa như thế, cô thực sự nhịn mà lộ dáng vẻ của một cô gái háo sắc.
Cô dứt khoát lật , gối đầu lên gối, ngước .
Lục Thừa kinh ngạc cô, bàn tay đang xoa eo cô bỗng nhiên vì sự đổi tư thế của cô mà rơi xuống bụng của cô.
Diệp Kiều phồng bụng, nghiêng đầu , với vẻ ý .
“Chúng là vợ chồng mà, gì mà sợ? Đừng là lúc xoa bóp kêu lên vài tiếng, cho dù chúng trong phòng ... chuyện mật hơn, khác cũng thể gì.”
Đột nhiên, mặt Lục Thừa đỏ bừng, bàn tay cũng lập tức rút khỏi bụng cô.
Đôi tay đặt ! Trong mắt Diệp Kiều hiện rõ ý , cô dứt khoát dậy nửa , nghiêng đầu dựa sát .
Thật sự, Diệp Kiều bao giờ nghĩ rằng ngày thể khao khát đến thế.
Kiếp cô nổi tiếng là lạnh nhạt với tình dục, bao thanh niên tài tuấn theo đuổi cô, cô vẫn thể giả vờ như điếc lác mà phớt lờ.
Khi , nếu theo đuổi quấy rầy, cô vẫn thể kiên nhẫn ứng phó vài câu, dù cũng thể hỏng chuyện ăn của cửa hàng , đúng ? nếu là ngoài giờ , Diệp Kiều luôn đầu bỏ , tuyệt đối dừng lắng bất kỳ lời đường mật nào của theo đuổi.
Có lẽ là khi xuyên thư, đầu tiên cô thấy là Lục Thừa, nên cũng nảy sinh chút tình cảm chim non...
Bản Diệp Kiều cũng rõ tâm trạng của lúc .
Cô luôn động, nhưng đàn ông mặt càng thêm giữ kẽ.
Không còn cách nào khác, Diệp Kiều đành tự cố gắng.
Cô vòng hai tay qua cổ Lục Thừa, ghé sát má , nhỏ nhẹ nhàng, thở như lan.
“A Thừa, thích em ?”
Nửa khuôn mặt Lục Thừa đỏ bừng, vành tai nóng ran dữ dội.
Diệp Kiều nhịn đưa tay sờ sờ tai .
Cơ thể Lục Thừa run lên một chút, Diệp Kiều thấy thú vị, dứt khoát vuốt ve theo vành tai .
“Đừng...”
“Anh nhớ em ?” Diệp Kiều thử hôn lên môi Lục Thừa.
Anh từ chối, ngược còn hé môi.
Khóe miệng Diệp Kiều nhếch lên nụ nhạt, đàn ông thật là miệng một đằng lòng nghĩ một nẻo.
Lục Thừa thoáng qua cửa sổ, cửa sổ đóng, rèm cửa cũng đang mở, bên ngoài khách sạn quốc tế yên tĩnh, nhưng ánh đèn từ xa chiếu tới, lờ mờ.
“Thật sự ?” Diệp Kiều khẽ thở dốc, hôn .
Lục Thừa nhắm chặt mắt, hai bàn tay vốn lơ lửng trong trung đột nhiên nắm chặt lấy vòng eo thon thả của Diệp Kiều.
“A!” Diệp Kiều kêu lên kinh ngạc, giây tiếp theo, cả cô Lục Thừa đẩy ngã xuống đệm giường.
Môi Lục Thừa dán chặt lên môi cô, nghiến răng nghiến lợi ép một câu: “Em đừng chọc lửa nữa!”
Diệp Kiều: “Hừ ╭(╯^╰)╮.”
“Ngày mai em còn ở gian hàng cả ngày đấy.” Lục Thừa đè lên cô, lòng bàn tay nóng rực, vẫn đang cố gắng kiềm chế. “Hơn nữa , chúng hiện tại mỗi một nơi, nếu em mang thai, căn bản thể chăm sóc em .”
Diệp Kiều đỏ mặt, bĩu môi, hậm hực : “Chúng từng , nếu một trúng ngay, bây giờ em m.a.n.g t.h.a.i hai tháng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-59.html.]
Lục Thừa sững sờ, hoảng hốt.
“Em m.a.n.g t.h.a.i ?”
Diệp Kiều tức giận, hóa đàn ông chỉ thấy mấy chữ cuối cùng thôi ?!
Cô tức giận, nhấc chân đá đá chân đàn ông.
“Không! Không! Anh mau dậy! Đè nặng em .”
Lục Thừa rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, sợ cô thật sự tức giận, cúi đầu hôn cô, nhẹ giọng an ủi.
“Được . Kiều Kiều, đừng giận. Đợi bên định , nhất định sẽ đón em qua, khi đó chúng thế nào cũng .”
Diệp Kiều chán nản, dang rộng tứ chi, giường như một con cá khô.
“Được , em cứ tiếp tục ăn chay .”
Lục Thừa dáng vẻ thất vọng của cô chọc , đầu tiên gặp một cô gái như thế .
Vừa đáng yêu, nũng, khi cô nũng thể khiến cả trái tim tan chảy.
Nhớ sự tự tin của Diệp Kiều khi thể hiện tài nấu nướng, Lục Thừa thêm vài từ mô tả khác.
Tự lập tự cường, kiên cường khuất phục.
Kiều Kiều của thật sự khiến say mê sâu sắc.
“Đừng vội, chúng còn mấy chục năm để ăn thịt mà.”
Lục Thừa quen với các từ ngữ mới lạ của Diệp Kiều, còn thể theo ý cô vài câu.
“Thôi, tắm đây.”
Lục Thừa dậy, tiên dùng sức kéo rèm cửa , đó mới bước phòng tắm.
Diệp Kiều tiếng nước chảy từ phòng tắm truyền , nhịn “phụt” thành tiếng.
Người đàn ông thật sự là một trai đáng quý, tinh thần trách nhiệm mạnh mẽ đến mức , thật khiến bạn đời của cảm thấy an tuyệt đối.
Ngồi giường vặn vặn eo, Diệp Kiều cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, cô dựa đầu giường, lấy sổ tay bắt đầu suy nghĩ về con đường sắp tới.
Vì cô mà thành phố Bắc Hà mất cơ hội kiếm ngoại tệ , nếu thể, Diệp Kiều bù đắp .
Sau đó, đêm đó chuyện gì xảy .
Lục Thừa cũng vội vã về cửa hàng sáng sớm hôm , còn Diệp Kiều thì tiếp tục cùng Thị trưởng Miêu và những khác ở gian hàng đóng vai trò đầu bếp kiêm nhân viên phục vụ.
Nói thật kỳ lạ, lưu lượng khách của gian hàng Diệp Kiều rõ ràng lớn, tỷ lệ Hoa Quốc và khách nước ngoài gần như đạt 5:5.
hiểu vì , rõ ràng Diệp Kiều và những vị khách nước ngoài trò chuyện vui vẻ, đối phương cũng bày tỏ thích "tương ớt Hạ Hòa" của họ, thể mua một ít về thử bán, thỏa thuận miệng cũng chốt, nhưng đến khi chuẩn ký hợp đồng, họ lúng túng đưa đủ loại lý do, bày tỏ tạm thời xem xét việc mua hàng.
Thời gian trôi đến chiều ngày thứ ba của hội chợ triển lãm thực phẩm.
Diệp Kiều nữa tiễn một vị khách nước ngoài trò chuyện , cô nhíu chặt mày.
“Ôi...” Kỷ Liên Minh thở dài sâu sắc khi ai. “Lại thất bại một vụ nữa.”
Diệp Kiều xoay cây bút trong tay, trầm tư: “Chủ nhiệm Kỷ, hai ngày nay ngài James đang gì ?”
Kỷ Liên Minh sững , sang: “Giám đốc Diệp, cô đột nhiên nhắc đến ông ?”
Vì sự cố nghiêm trọng do phiên dịch mời ngày đầu tiên gây , Kỷ Liên Minh mấy ngày nay căn bản nhớ đến ba James và họ.
“ chỉ một suy đoán.”
“Không suy đoán.” Thị trưởng Miêu bước tới, sắc mặt ông khó coi, ánh mắt nghiêm nghị. “Giám đốc Diệp, các hợp đồng của chúng đều James phá hoại.”
Ngón tay Diệp Kiều lập tức siết chặt: “Thật sự là ông ?”
Mặc dù trong lòng sớm suy đoán, nhưng lúc Diệp Kiều vẫn cảm thấy một cơn giận dữ thể kiềm chế xộc thẳng lên đầu.