Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 5 (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-10 12:58:43
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thừa cái tên ngốc thẳng thắn ... dẫn cô vợ mới cưới đến xem mổ heo...

Cũng may Diệp Kiều xuất là đầu bếp, đổi một cô gái yếu đuối hơn, tiếng heo rừng kêu t.h.ả.m thiết, heo rừng xẻ thịt từng mảnh, chắc thể ngất xỉu.

Dân làng thôn Hạ Hà việc nhanh nhẹn, lâu thịt chia xong, từng miếng từng miếng đặt gọn gàng thớt tạm bợ ghép , thực chất là mấy tấm ván cửa chắp vá với .

Trưởng thôn Lưu Thiên Hà mặt mày hồng hào ngậm tẩu thuốc, lớn tiếng tuyên bố: "Mọi tối nay ăn một bữa tiệc mổ heo ở nhà thờ tổ , đó mỗi nhà còn chia thêm hai lạng thịt, tự mang về ăn thêm."

"Hoan hô!" Dân làng hò reo nhiệt liệt.

Diệp Kiều giơ tay chọc chọc Lục Thừa bên cạnh, nhỏ giọng hỏi : "Nhà thờ tổ của thôn các từng cos (đóng vai) nhà ăn ?"

"Cos?" Lục Thừa khó hiểu.

"À, ý em là đây các ăn cơm tập thể là ăn ở nhà thờ tổ ?"

Lục Thừa lúc mới hiểu, gật đầu : " , nhà thờ tổ chính là nhà ăn lớn của chúng . Trước đây chúng đều ăn cơm ở đây. Sau cơm tập thể hủy bỏ, mới về nhà tự nấu ăn. một khi chuyện quan trọng gì, đều tập trung ở nhà thờ tổ ."

"Ồ ồ ồ, em hiểu ."

Diệp Kiều nhón chân, cánh cổng mở rộng của nhà thờ tổ là một mảng đen kịt, nhưng dân làng ngừng khiêng những vật dụng nấu nướng lớn từ bên trong.

Có một vật hình cái thùng màu đen, cô đoán chắc là cái bếp lò để đốt lửa, chỉ cần đặt nồi sắt lớn lên là thể nấu bất cứ lúc nào.

"Cái nồi sắt lớn là bảo bối của thôn chúng ." Giọng Lục Thừa đầy hoài niệm truyền đến.

Diệp Kiều giật : "Bảo bối? Chẳng lẽ bằng vàng?"

Không thể nào? Vàng to thế, hai nhấc nổi mới đúng, rõ ràng cô thấy hai dân làng khiêng nhẹ nhàng mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-5-2.html.]

"Vàng gì chứ, đó là nồi sắt mà!"

Lục Thừa dở dở giải thích cho cô,

"Em ở thành phố thể , đây Đại Luyện Thép thu hết tất cả đồ sắt trong thôn chúng , chỉ để cho chúng cái nồi sắt lớn , để tất cả ăn cơm tập thể.

cơm tập thể, thôn chúng mới ăn ba năm thì đột nhiên hủy bỏ, yêu cầu tự về nhà nấu ăn.

Lúc đó, mỗi đều mang nồi sắt về nhà, tiếc là trưởng thôn cho. Ông cái nồi sắt lớn cứu chúng trong thời kỳ khó khăn nhất của thôn, khiến thôn chúng ai c.h.ế.t đói.

Nó thuộc về tất cả dân thôn Hạ Hà chúng , ai thể tự tiện sở hữu nó!"

Diệp Kiều: "..."

Cái cảm giác sứ mệnh kỳ lạ . Chẳng qua là một cái nồi chia thôi, trưởng thôn cũng giỏi tẩy não thật.

"Ơ? Nhà chúng nồi sắt mà. Lấy từ ?" Diệp Kiều đột nhiên nghĩ đến vấn đề .

Lục Thừa một tiếng: "Anh kiếm ."

"Liên quan đến..." Ba trăm đồng ? Diệp Kiều dám , chỉ dùng ánh mắt hiệu.

"Ừm." Lục Thừa gật đầu, thêm gì nữa.

Ở đây quá nhiều , Diệp Kiều cũng mở lời nữa, chỉ yên lặng một nhóm đang bận rộn phía .

Chỉ thấy đàn ông cao lớn vạm vỡ cầm cái vá lớn tới, đổ hơn nửa nồi nước nồi sắt lớn .

 

Loading...