Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:35:13
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

33. Lục Thừa về

 

Sau khi công tác chuẩn ban đầu tất, Diệp Kiều cầm lấy xẻng xào.

“Gà xào hạt điều, là món ăn miền Nam, đầy đủ màu sắc, hương vị, yêu thích.

Học Siêu, chú ý xem, món quan trọng nhất là cách dùng nguyên liệu phụ. Tốt nhất là dùng thịt đùi gà, đó cho 6 gram ớt khô, 1 gram hoa tiêu, 15 gram hành lá, 3 gram gừng…

Sau đó đổ nước lọc , thật nhất là cho nước dùng tươi, nhưng hôm nay thời gian gấp quá, đành dùng nước lọc thế.”

“Xào đến khi vàng là thể xuất nồi, nếu thịt gà sẽ dai.”

Lưu Học Siêu bên cạnh cầm bút ghi chép cẩn thận, trăm bằng tay quen, từ khi bắt đầu học nấu ăn, chữ cũng tăng lên.

Tiếp theo Diệp Kiều thêm hai món nữa là cá nấu nước và bắp cải xé tay, thơm lừng.

“Được , Học Siêu, qua ủy ban thôn gọi một tiếng. Bảo chị dâu hai dẫn chị Lâm qua ăn cơm.”

“Vâng, sư phụ.”

Lưu Học Siêu cất cuốn sổ nhỏ, về phía ủy ban thôn.

Đến ủy ban thôn mới phát hiện nơi đổi nhiều.

Trên đất trống cửa đặt bảng đen, bây giờ dân làng bắt đầu thành hàng đối diện với bảng đen, những chữ bảng họ đều nhận , ai nấy đều hăng hái như tiêm doping mà thi thuộc lòng.

Đi vòng qua những dân đang học tập, Lưu Học Siêu căn nhà lớn bên cạnh, bên trong cũng đang rộn ràng.

Các bà, các thím, các chị tụm năm tụm ba, công việc may vá, trò chuyện, ai nấy đều nở nụ rạng rỡ.

Lưu Học Siêu tìm một lúc mới thấy bóng dáng Viên Hiểu Quyên, bà đang cúi ở trong cùng dạy cách kết mũi may.

“Chị dâu! Sư phụ bảo chị dẫn chị Lâm qua ăn cơm!”

Viên Hiểu Quyên lúc mới cửa sổ, thấy trời dần tối.

Viên Hiểu Quyên vỗ tay, khi về phía , bà lớn tiếng :

“Các đồng chí, công việc hôm nay chúng đến đây thôi! Mọi về nghỉ ngơi sớm, sáng mai 7 giờ nhớ đến đúng giờ nhé.”

“Tiểu Quyên , quần áo chúng thể mang về nhà may ?” Có hỏi. “Dù về nhà chúng cũng chẳng việc gì .”

Viên Hiểu Quyên suy nghĩ một chút, : “Cũng , mỗi cứ lấy hai cái mang về . Ngày mai nhớ mang đến nhé. Tiểu Mai, cô giúp ghi chép .”

Tiểu Mai gọi tên là mối quan hệ nhất với Viên Hiểu Quyên, cô đang ngay gần cửa, liền đặt đồ xuống, dậy lấy cuốn sổ .

Các chị em phụ nữ may vá giỏi, nhưng chữ thật sự nhiều, Tiểu Mai coi là chữ nhiều nhất trong đó, thể giúp Viên Hiểu Quyên.

Người chữ thì ký tên sổ của Tiểu Mai, và ghi chú rõ mang về mấy mảnh vải, là những vị trí nào (tay áo, cổ áo, v.v.). Người chữ thì để Tiểu Mai , họ chỉ cần ấn dấu vân tay phía .

Quy tắc của bộ phận may mặc ngay từ đầu thiết lập đầy đủ, chuyện đều căn cứ. Điều là do Diệp Kiều hướng dẫn, Viên Hiểu Quyên luôn nghiêm túc thực hiện.

“Học Siêu, sư phụ hôm nay tự bếp ?”

Viên Hiểu Quyên dẫn Chị Lâm cùng Lưu Học Siêu, tò mò hỏi một câu.

Lưu Học Siêu đầy vẻ hãnh diện gật đầu: “Chứ ! Đã lâu lắm sư phụ bếp, hôm nay là để chiêu đãi chị Lâm mới cầm xẻng xào đó.”

Chị Lâm chút nghi ngờ: “Các cô là Giám đốc Diệp ?”

, tay nghề nấu ăn của em dâu ba nhà là tuyệt vời.” Viên Hiểu Quyên giơ ngón tay cái lên, bắt đầu khen ngợi Diệp Kiều.

Bất kể mối quan hệ của hai chị em dâu đây như thế nào, thì hiện tại, Viên Hiểu Quyên là thật lòng.

Ba vòng cửa nhà thờ tổ bước , bàn ăn ở hậu sảnh bày biện các món ăn.

“Chị Lâm, chúng ở đây cũng gì ngon để chiêu đãi chị, chị cứ tạm dùng qua loa .”

Diệp Kiều mỉm dậy đón khách.

Chị Lâm cảm thấy thôn Hạ Hà thật là một nơi , bà ở đây cảm thấy vô cùng thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-33.html.]

Mấy lượt xuống.

Nhìn các món ăn mặt, Chị Lâm ngạc nhiên Diệp Kiều: “Giám đốc Diệp, cô tỉnh Tứ Xuyên ?”

Phần lớn các món bàn đều là món Tứ Xuyên.

“Vâng. Trước đây hỏi thăm Hiểu Tĩnh, cô chị là Thành Châu, nghĩ cũng vài món Tứ Xuyên nên . Chị nếm thử xem, những món hương vị quê nhà ?”

Diệp Kiều mỉm đưa câu trả lời khẳng định.

Chị Lâm xúc động vô cùng, cầm đũa lên ăn, ăn vài miếng, bà sờ lên n.g.ự.c , mắt đỏ hoe.

“Ôi, từ khi lấy chồng về thành phố Bắc Hà, ít khi ăn hương vị quê nhà nữa. Giám đốc Diệp, cô thật lòng.”

“Chị thích là .” Diệp Kiều cầm cốc nước trái cây bên cạnh rót cho Chị Lâm một cốc. “Đây là nước ép táo, táo do làng chúng tự trồng ép , hương vị ngon.”

“Giám đốc Diệp, cô thật sự là chu đáo nhất mà từng gặp.” Chị Lâm ha hả uống nước ép, khen ngợi.

Mấy vui vẻ ăn uống, cuối cùng Diệp Kiều còn dẫn Chị Lâm tham quan nhà máy thực phẩm, nếm thử tương ớt đậu vàng.

Chị Lâm lập tức mua một ít tương ớt mang về.

“Thì tương ớt của căng tin cơ quan thành phố là mua ở chỗ các cô ! Ha ha ha ha, cuối cùng cũng gặp ! mua thêm vài hũ mang về nhà.”

Diệp Kiều vội vàng xua tay: “Chị cần mua, tặng chị vài hũ.”

“Thôi nào, mua nhiều mà.” Chị Lâm từ chối, thái độ kiên quyết.

“Chồng ở cơ quan thành phố, dạo món ăn ở căng tin cơ quan ngon, còn đặc biệt mang về cho vài , mê mẩn cái vị cay thơm lắm.

Nếu là một hai chai, cô tặng , cũng nhận. bây giờ mua một mười chai, chúng thể chiếm tiện nghi của tập thể .”

Tối hôm đó, Chị Lâm ngủ nhà họ Lục, ở chung phòng với Diệp Kiều.

Ban đầu trưởng thôn sắp xếp Chị Lâm ngủ ở ủy ban thôn, nhưng Chị Lâm thấy hợp với Diệp Kiều và Viên Hiểu Quyên ở nhà họ Lục hơn, nên họ mời về.

Ba ngày trôi qua nhanh, Chị Lâm hài lòng trở về thành phố, hẹn nửa tháng thu lô quần áo đầu tiên may xong.

Thôn Hạ Hà bây giờ thực sự ai nhàn rỗi.

Hoặc là phơi lúa, hoặc là công việc may vá, hoặc là phụ giúp tương ớt.

Những còn thực sự rảnh rỗi thì các thầy cô thanh niên trí thức mới lên lớp cũng sẽ bắt họ học chữ.

 

Sau khi bộ phận may mặc quỹ đạo, Diệp Kiều đến nhà máy thực phẩm.

Nhà thờ tổ cũ, khi đội thi công cải tạo, căn nhà lụp xụp trở nên vững chắc bất thường, thậm chí còn xây thêm một nhà xưởng bên cạnh kiến trúc cũ.

Quy trình xử lý đậu, lên men, tương ớt, Diệp Kiều xem xét từng bước một trong đầu, cuối cùng mới gật đầu xác nhận.

“Nhà máy thực phẩm xây dựng , vất vả .”

“Cô thấy vấn đề gì là , khi thành nghiệm thu, chúng sẽ tiến hành công việc thiện.”

“Không vấn đề gì.”

Diệp Kiều đưa câu trả lời khẳng định, đó ký tên cuốn sổ của đối phương.

 

Hoàn thành công việc hàng ngày, Diệp Kiều bộ về nhà.

Trên đường, từ xa, cô thấy một đàn ông xách nhiều túi lớn túi nhỏ.

Diệp Kiều lập tức sững sờ, chằm chằm về phía .

Lục Thừa cũng thấy cô ngay lập tức, nở nụ với cô.

“Kiều Kiều!”

 

Loading...