Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-11-12 17:49:27
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 206: Không Biết Lòng Tốt

 

Lục Kiến Quốc và Trương Thúy Thúy thể cứ thế mà , chắc chắn gọi theo cả thanh niên trai tráng trong thôn Hạ Hà.

Đợi họ đón về, nhà họ Lục khó tránh khỏi việc mời một bữa.

Diệp Kiều ước tính , mặc tạp dề vườn rau hái thêm hơn chục quả cà tím và dưa chuột.

Đợi cô bận rộn chuẩn thứ xong xuôi, bên ngoài cửa nhà họ Lục vang lên tiếng ồn ào, một đám đông đang về phía nhà họ Lục.

Lục Giai trói về, quấn dây thừng, miệng cũng nhét giẻ.

Mắt Trương Thúy Thúy đỏ hoe, bảo giúp quẳng Lục Giai phòng: “Giai Giai, con cứ ở yên trong phòng cho . Khi nào nghĩ thông suốt, khi đó sẽ thả con .”

Nói , bà cởi dây trói tay Lục Giai, bước ngoài hề .

“Mẹ! Mẹ! Mẹ đừng đối xử với con như thế!”

Lục Giai khi giải thoát đôi tay, nhanh chóng lôi chiếc khăn tay trong miệng , kịp cởi dây trói chân, nhảy lò cò đến cửa phòng.

Trương Thúy Thúy vô cảm khóa cửa phòng bên ngoài, bỏ chìa khóa túi.

Bên , Diệp Kiều tiếp đãi những giúp đỡ gian đình .

Một nhóm cùng ăn một bữa.

Tối nay, cả thôn Hạ Hà náo nhiệt, nhà nào nhà nấy đều bàn tán chuyện nhà họ Lục.

“Chậc chậc, thật ngờ. Lục Kiến Quốc cũng ác đấy, vì ép con gái ly hôn, cứng rắn trói nó từ nhà chồng về…”

“Lạ thật, chị cả nhà họ Lục sinh con trai từ lúc nào? Chẳng tin tức gì truyền .”

“Bà nó, bà chuyện gì xảy ở nhà họ Lục hôm nay ? Nói cũng buồn , con gái lớn nhà họ Lục cam tâm nuôi con thằng chồng sinh bên ngoài. Chậc chậc, đúng là phụ nữ nhất thế gian.”

“Cái gì mà phụ nữ ?! Đầu cô lừa đá , cả vấn đề! Ông thích cô lắm ? Giờ cô ly hôn , ông bỏ cưới cô ?!”

“…”

Mọi lời đồn đãi lan truyền rầm rộ, Lục Kiến Quốc và Trương Thúy Thúy mấy ngày dám khỏi nhà.

May mà bây giờ là mùa nông nhàn, yêu cầu dân làng kiếm đủ bao nhiêu công điểm.

Sau khi chia khoán đến từng hộ, trưởng thôn càng yêu cầu những chuyện nữa.

Bây giờ nhà họ Lục chỉ một Lục Kiến Quốc xuống đồng, ông hai hôm đến chỗ trưởng thôn chỉ khoán mười mẫu đất, cày bừa xong xuôi, giờ coi như nhân cơ hội nghỉ ngơi.

Lo lắng ở nhà chuyện, Diệp Kiều cố ý ở , nhờ nhắn với hai, chị dâu hai ở thành phố, Châu Châu mấy ngày nhờ họ chăm sóc.

Diệp Kiều bưng cơm trưa bước phòng, chỉ thấy hình phồng giường.

“Chị, ăn cơm .”

Lục Giai bất động, thèm để ý đến khác.

Diệp Kiều thở dài: “Chị, dù thế nào cũng thể tổn hại đến cơ thể chứ.”

khuyên nhủ, nhưng còn cách nào.

Thôi thì tận tâm hết sức.

Diệp Kiều thầm bĩu môi, đặt bát đũa xuống, bỏ .

“Kiều Kiều!”

Lục Giai đột nhiên lật dậy, gọi Diệp Kiều .

“Chị?”

Diệp Kiều ngạc nhiên nhướng mày đầu .

Ba ngày , cô chị dâu cả cuối cùng cũng chịu mở miệng chuyện.

Sắc mặt Lục Giai tiều tụy, môi khô nứt, giọng khàn.

“Kiều Kiều, nếu là em gặp chuyện như chị, em sẽ gì?”

Lục Giai nhớ đến lời cô gầm lên khi tát cô một cái ở nhà họ Phùng, bằng Diệp Kiều. Cô phục, rốt cuộc kém Diệp Kiều ở điểm nào?!

Diệp Kiều ngoài việc xinh hơn một chút, nũng với em trai cô , còn gì nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-206.html.]

Lục Giai nhớ cảnh tượng tình cờ thấy đây, giữa đêm, Diệp Kiều vệ sinh, còn bắt Lục Thừa cõng cô .

Vẻ nũng đó, giọng điệu ngọt lịm, khiến Lục Giai phản cảm thôi.

Người phụ nữ như dựa cái gì yêu quý?!

Diệp Kiều nghĩ nghĩ, : “Nếu là em, em thể sẽ ly hôn.”

Để đả kích Lục Giai, câu trả lời của Diệp Kiều ý tứ, thực , trong lòng cô đang nghĩ là…

Nếu Lục Thừa dám lăng nhăng bên ngoài, cô nhất định sẽ dứt áo đầu , bao vài trai trẻ tuấn hào hoa (to khỏe việc ).

Cả một khu rừng là sung sướng bao !

Đáng tiếc, Lục Thừa bây giờ vẫn còn ngoan ngoãn, cô chẳng tìm cơ hội nào.

Diệp Kiều trong lòng còn khá tiếc nuối.

Số tiền trong tay cô thực đủ nhiều, thể nuôi dưỡng cuộc sống khoái hoạt của cô…

“Hừ hừ, em dễ thật.”

Lục Giai khẩy, trong lòng khẳng định cô đang dối, nếu vẻ mặt cô thể đột nhiên đơ như .

Chắc là đang đau khổ, chỉ cần tưởng tượng em trai cần cô, cô chịu nổi .

Tâm trạng Lục Giai đột nhiên lên, mũi cũng như thông thoáng trở , cô ngửi thấy mùi thơm của thức ăn bàn nhỏ cạnh giường, liền với tay bưng lấy, ăn ngấu nghiến.

Diệp Kiều hồn , trong lòng còn tiếc nuối vì những trai cô nghĩ đến vẫn sinh

Nào là Nam Joo Hyuk, nào là Lee Jong Suk, nào là Cha Eun Woo, ai da, kiếp vô duyên .

, kiếp Diệp Kiều thích mấy trai trong phim Hàn.

“Chị, chị ăn từ từ thôi.”

“Khoan !” Lục Giai gọi cô .

Diệp Kiều mất kiên nhẫn, hít sâu một : “Chị, chị còn chuyện gì nữa ?”

Trong mắt Lục Giai lóe lên một tia sáng kỳ lạ: “Kiều Kiều , em em trai ba từng một cô gái yêu thích ?”

“Ừm?”

Diệp Kiều nghi ngờ nhướng mày.

từng thấy điều trong nguyên tác cả.

Nguyên tác chủ yếu về chuyện của Lục An An, Lục Thừa chỉ là một bối cảnh, miêu tả về thể tóm gọn trong một câu – Giàu sánh ngang quốc gia, vô cùng si tình với vợ cả, khi cô qua đời thì tái hôn, chỉ một lòng nuôi nấng đứa con ruột duy nhất của hai .

Sau khi Diệp Kiều xuyên đến, cô tò mò.

Theo lý mà , khi nguyên chủ gả cho Lục Thừa, Lục Thừa phần lớn thời gian đều bươn chải bên ngoài, thời gian hai chung sống nhiều, tình cảm thể sâu đậm đến ? Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ c.h.ế.t vì khó sinh, tức là cô c.h.ế.t khi kết hôn với Lục Thừa một năm.

Một đàn ông, thật sự thể giữ gìn trái tim và cơ thể suốt mấy chục năm đó ?

Đâu thầy tu!

Hơn nữa, kinh nghiệm thực tế của Diệp Kiều cho thấy, ham của Lục Thừa vẫn còn khá mạnh, mỗi tối giường đều cô kiệt sức, mà vẫn tràn đầy sinh lực.

Một đàn ông như , trong nguyên tác vì một vợ kết hôn đầy một năm mà thủ tiết cả đời ?

Phải là một phép lạ.

“Cô xinh lắm, là kiểu xinh của tiểu thư khuê các, từ nhỏ là cô dâu của em trai ba. À, ý chị là lúc chơi trò gia đình, em trai ba đều cưới cô . Trước khi em về quê, em trai ba ngày nào cũng tìm cô …”

Lục Giai như Diệp Kiều, nhưng động tác miệng thì hề dừng , vẫn đang ăn lia lịa.

“Hai đứa nó tình cảm lắm, nếu là giáo viên, điều , chừng cô gả nhà .”

“Thật ?” Vẻ mặt Diệp Kiều đổi, khóe miệng thậm chí còn nụ nhẹ. “Họ kết hôn, chứng tỏ họ hữu duyên vô phận.”

Lục Giai cô nghẹn một chút, mắt trợn tròn.

Diệp Kiều : “Chị, chị ăn từ từ thôi, em về đây.”

Nói , cô khỏi phòng Lục Giai, và khóa chốt cửa từ bên ngoài.

Lục Giai tức giận thôi, hậm hực đ.ấ.m thành giường.

“Hừ! Không lòng ! Đã , thì cũng lười . Tiểu Lan về , xem cô thế nào!”

Loading...