Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-11-12 04:22:14
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

155.  Kẹo sữa

 

Lục Thừa chăm chú xem tờ báo mà Trương Triệu gửi đến, mẩu cắt dán là trang nhất, nhưng chữ ít.

Người thường , chữ càng ít, sự việc càng lớn.

Với đầu óc chính trị của Lục Thừa, nắm bắt nội dung then chốt.

"Thiếu hụt nhân tài, đứt gãy văn hóa nghiêm trọng..."

Lục Thừa nheo mắt, "Xem đúng như Kiều Kiều dự đoán, nhà nước ý định khôi phục thi đại học ."

"Gì cơ?" Diệp Kiều thẳng dậy, ánh mắt chói sáng Lục Thừa, cô thấy điều gì đó ghê gớm thì . "A Thừa, gì?"

"Kiều Kiều, em đây xem tờ báo ."

Lục Thừa trả lời, mà vẫy tay gọi cô.

Diệp Kiều bận tâm đến những thứ khác, ném áo len sang một bên về phía .

Nhìn mấy dòng chữ ngắn ngủi tờ báo, mắt Diệp Kiều lập tức sáng lên.

"Tuyệt vời quá!"

Kỳ thi đại học mà cô chờ đợi bấy lâu cuối cùng đến!

Kiếp Diệp Kiều học giỏi, nhưng vì nhiều lý do mà nghỉ học , vắt kiệt sức lực vì một đồng bạc. Đến khi cô cuối cùng tiền, tuổi lớn, thực sự còn mặt mũi nào để trong lớp học cùng các bạn nhỏ mười mấy tuổi, tham gia thi đại học.

Thi đại học trở thành một nỗi ám ảnh của Diệp Kiều, khi sống , cô vẫn luôn tâm niệm điều .

Sau khi thời gian bước năm 1977, Diệp Kiều thực bắt đầu sách cấp hai, cấp ba , hì hì, chim ngu bay sớm mà.

"Những cuốn sách chuẩn cuối cùng cũng thể dùng đến ."

Diệp Kiều xoa tay đầy phấn khích, trong mắt ánh lên sự rạng rỡ.

Lục Thừa buồn cô: "Kiều Kiều , em dựa thi đại học để về thành phố đấy chứ?"

Mặc dù bây giờ họ sự nghiệp riêng, cầm giấy chứng nhận do chính quyền cấp, thể tự do giữa thành phố và làng.

Tuy nhiên, về thành phố vẫn luôn là niềm hy vọng của những thanh niên trí thức.

Diệp Kiều , xoay , dựa bàn việc, một tay khoác lên vai , cúi xuống trêu chọc.

"A Thừa , nếu em thi đậu lên tận kinh thành , cần và Châu Châu nữa, tính đây?"

Lục Thừa nhướng mày, cánh tay dài đưa , trực tiếp ôm cô lòng, để cô đùi .

"Em nỡ ?"

Giọng cố tình hạ thấp xuống, càng trầm ấm, quyến rũ.

Tai Diệp Kiều nóng lên.

Người đàn ông chắc chắn cô, cô thích giọng như , nên luôn thì thầm bên tai cô.

"Em gì mà nỡ?"

Hừ, Diệp Kiều để đắc ý.

"Anh thường em trai, tiền, ngoan ngoãn, là tiểu thịt tươi cực phẩm ?"

Lục Thừa hiểu rõ lắm những từ của vợ, nhưng đây là lời khen , bề ngoài giữ kẽ, nhưng trong lòng thì vui lắm.

"Người đàn ông như , em nỡ bỏ ?"

Nói , cúi đầu hôn lên vành tai cô.

Diệp Kiều hôn nhột, rụt cổ tránh, nhưng nụ môi thì giấu .

"Được ! Làm em thể nỡ rời xa chứ?"

Diệp Kiều , ôm lấy mặt chồng, liếc con gái đang ngủ ghế sofa, thấy con bé ồn tỉnh giấc, cô thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, cô cúi đầu hôn lên môi Lục Thừa, trao cho một nụ hôn ngọt ngào, ấm áp.

"Anh là em yêu thích nhất. Em học đại học cũng nhất định dẫn cùng."

Giọng cô khẽ khàng, kề sát môi Lục Thừa, khiến thở cũng nhanh hơn ít.

Hai kiềm chế đùa giỡn một lúc, Diệp Kiều mới dậy khỏi đùi .

"Em mang tin về, Tôn Oánh Oánh và chắc chắn sẽ vui."

Lục Thừa mối quan hệ với các thanh niên trí thức trong làng, :

"Tờ báo em cũng mang về cho họ xem, kỳ thi đại học còn xác định khi nào tổ chức, chúng cũng đừng chắc quá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-155.html.]

"Được." Diệp Kiều cất tờ báo , mắt cong cong.

Thực kỳ thi đại học năm 1977 sẽ công bố Nhân dân Nhật báo ngày 21 tháng 10, và thời gian thi chỉ hơn một tháng đó, bắt đầu từ ngày 10 tháng 12, thi trong hai ngày.

Bây giờ là tháng 9, nếu Tôn Oánh Oánh và những khác bắt đầu chuẩn ngay bây giờ, họ thể thêm một tháng ôn tập so với những khác.

Đợi con gái ngủ dậy, Lục Thừa lấy sữa bột dự trữ trong văn phòng pha cho cô bé uống một bữa, mới để hai con Diệp Kiều rời .

Biết Diệp Kiều tìm Nhậm Hiểu Tĩnh, Lục Thừa cũng yên tâm.

"Lát nữa sẽ đến đón em. Chúng cùng về nhà."

"Được."

Diệp Kiều vẫy tay với .

"Châu Châu, chào tạm biệt bố con."

Lục Minh Châu ngoan ngoãn dắt tay nhỏ, tay vẫy mạnh về phía bố.

"Bố ơi, tạm biệt."

Ngồi xe buýt nội thành đến khu tập thể của Nhậm Hiểu Tĩnh.

Lục Minh Châu hớn hở chạy thẳng đến công viên nhỏ.

"Con chậm thôi, coi chừng té."

Diệp Kiều nhanh chậm theo con gái, cô bé chạy khắp công viên, tìm hết vòng đến vòng khác.

"Mẹ ơi, con thấy Tiểu An."

Lục Minh Châu tủi đỏ hoe mắt, sà lòng .

"Em giận con ? Con hứa sẽ đến tìm em chơi mà..."

Diệp Kiều xót xa xoa đầu con gái: "Không , Tiểu An ngoan, em sẽ giận con ."

Khoảng thời gian , Diệp Kiều bận rộn, đơn đặt hàng của nhà máy thực phẩm ngày càng nhiều, việc mở rộng là cấp bách, may mắn là đây cô tầm xa mà giữ mảnh đất bên cạnh nhà thờ tổ, bây giờ mở rộng cũng đỡ phiền phức.

Đất đai , dây chuyền sản xuất còn cần mua.

Thêm đó, Diệp Kiều cảm thấy dây chuyền và máy móc hiện cũ, cô nhân cơ hội mới bộ, nên trở nên bận rộn.

Hơn một tháng nay, cô cũng thời gian đưa con gái đến thành phố Bắc Hà.

Lục Minh Châu buồn bã mím môi nhỏ, thất vọng về phía bụi cây rậm.

Đột nhiên, cô bé phát hiện bụi cây động đậy.

Lục Minh Châu căng , đôi mắt long lanh về phía đó, vô cùng hồi hộp.

"Tiểu An!"

Khi thấy ảnh quen thuộc, Lục Minh Châu vui mừng đến mức mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, chạy vội về phía bụi cây rậm.

Diệp Kiều cũng thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cong lên, theo con gái.

"Tiểu An! Chị mang kẹo sữa ngon cho em !"

Lục Minh Châu vui mừng, nắm tay Tiểu An buông, lấy viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ giấu lâu trong túi , đặt lòng bàn tay Tiểu An.

"Cái bố chị mua cho, ngon lắm đó."

Bố cho cô bé ăn nhiều kẹo, kẹo mỗi ngày đều quy định, ba viên một ngày, cho thêm một viên nào.

Lúc , Lục Minh Châu thể cho Tiểu An một viên, thực sự là rộng rãi .

Diệp An An mở to mắt cô bé mặt, những đường nét quen thuộc suýt cô bé chói mắt.

Đây là Diệp Châu Châu ?!

Diệp An An còn nhớ đầu tiên cô bé thấy Diệp Châu Châu, cô bé mặc quần áo xám xịt, tóc tai bù xù, gầy gò co rúm, rụt rè .

Cúi đầu viên kẹo sữa đang nắm trong tay.

Kiếp , cô bé cũng tặng cho Diệp Châu Châu một viên kẹo sữa trong gặp đầu tiên.

Sau đó, Diệp Châu Châu đặc biệt quý mến cô bé, thích chạy theo lưng cô bé.

Diệp An An cảm thấy phức tạp, lúc đầu cô bé thích cô chị họ Diệp Châu Châu , nhưng đó phát hiện Diệp Châu Châu mới là con gái ruột của bố, còn thực là em họ, Diệp An An thể thích cô bé nữa.

 

 

Loading...