Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:23:33
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

113. Chìm sông

Ở cửa hẻm, một giọng nữ chói tai kêu lên.

"Mau mau mau! dẫn các đồng chí !"

Sau đó là tiếng còi xe cảnh sát và tiếng bước chân lộn xộn, tiếng ít nhất hơn chục công an đến.

"C.h.ế.t tiệt!" Gã đầu cắt ngắn nghiến răng, "Công an đến , mặc kệ , chúng chạy mau."

Rõ ràng khi đến, xác nhận, hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, trực ở cục công an ít. Đàn em của đó gây rối ở khu Tây, những công an trực ban đều đến khu Tây , nhất thời thể đến đây.

Bây giờ cũng lúc để bận tâm những chuyện đó.

"Rút lui nhanh!"

Một nhóm tài chạy trốn giỏi, nhanh chóng biến mất sâu trong con hẻm, chỉ còn Trương Triệu đang thoi thóp nền xi măng lạnh lẽo.

"Anh... chứ?"

Trong sự tĩnh lặng, một giọng nữ yếu ớt vang lên trong con hẻm.

Trương Triệu ngẩng đầu lên, chỉ thấy một bóng dáng mảnh khảnh mờ ảo.

" đưa đến bệnh viện. Vừa nãy lừa họ đấy, công an đến, chúng nhanh lên."

Cô cúi xuống, dùng sức đỡ cơ thể Trương Triệu dậy.

Trương Triệu thấy bên hông cô gái còn đeo một chiếc máy nhạc cá nhân, lát trong máy truyền tiếng bước chân và tiếng còi cảnh sát của đám đông.

Thì nãy cô dùng máy nhạc cá nhân để mô phỏng tiếng công an nhiệm vụ.

"Đỡ đến hẻm Thanh Thủy 9..."

Cậu thể đến bệnh viện, nhanh chóng về, như em mới thể cứu chị dâu.

"Được."

 

Bây giờ đang ở thuyền.

Diệp Kiều cảm nhận rõ ràng sự lắc lư chân, tuy biên độ lớn, nhưng chắc chắn là đang ở mặt nước.

Cô khẽ nhíu mày, tại đưa mặt nước?

Hơn nữa con thuyền còn đang chạy với tốc độ nhanh.

Hai tay Diệp Kiều đặt lưng động đậy, sờ thấy chiếc vòng tay cổ tay vẫn còn, cô mới yên tâm một chút.

"Diệp Kiều, lâu gặp."

Mảnh vải đen che mắt kéo , ánh sáng chói lòa, Diệp Kiều mất một lúc mới rõ một nam một nữ mặt.

"Quả nhiên là cô, Ôn Ninh."

Vừa nãy cô suy nghĩ lâu mà rốt cuộc đắc tội với ai, chỉ thể chuyển sang một góc độ khác.

Trong những cô quen, ai thế lực xã hội đen?

Rõ ràng là Ôn Ninh, tình của cô chính là Anh Long nổi tiếng ở Thâm Thành.

Ôn Ninh lớn, đắc ý: "Cô ngờ tới đúng ?"

" nghĩ tới." Diệp Kiều bình tĩnh lên tiếng.

Tiếng của Ôn Ninh lập tức dừng , ánh mắt cô cực kỳ cay độc.

Diệp Kiều : "Ước chừng chỉ hẹp hòi như cô mới bắt cóc ."

Ôn Ninh nghiến răng: "Mày..."

Diệp Kiều nhếch mày, dù hai tay trói chặt lưng, vẻ mặt vẫn điềm tĩnh thản nhiên.

"Bây giờ cô kể tội đắc tội với cô lúc nào ?

là lúc cô đang lấy lòng hai đàn ông nước ngoài , hợp tác diễn kịch với cô?

cô nhào lòng gã mặt sẹo bên cạnh cô, mặt ở đó?

sự nghiệp thành công, chồng yêu thương, cô ghen tị với ?

À, suýt quên một chuyện quan trọng, đàn ông bên cạnh cô cô thích chị của cô ..."

"Câm miệng!" Ôn Ninh giận quá mất khôn, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, giơ tay tát thẳng mặt Diệp Kiều.

"Bốp!"

dùng lực mạnh, má trái của Diệp Kiều gần như sưng lên ngay lập tức, đau rát.

Diệp Kiều c.ắ.n răng chịu đựng, rên rỉ thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-113.html.]

Ngay từ khi cô buông lời châm chọc, cô chắc chắn sẽ đánh.

, cô thực sự nhịn !

Người phụ nữ Ôn Ninh thật sự quá ghê tởm!

Kiếp Diệp Kiều c.h.ế.t khi ba mươi tuổi, xuyên sách những xung quanh đều cảm thấy họ là con nít, dù cũng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi. Người ở độ tuổi vốn dĩ bốc đồng, phạm sai lầm là chuyện bình thường, sửa chữa là .

Đối mặt với Ôn Ninh, Diệp Kiều cũng luôn giữ thể diện, thực sự vạch trần bộ mặt thật của cô mặt Ôn Noãn.

, tình cảm là thứ thể kiểm soát, Ôn Ninh thích rể của , chỉ cần chuyện quá đáng, cũng thể tha thứ.

, cô thực sự ngờ, Ôn Ninh thể chuyện bắt cóc cô.

Đây là tội phạm!

"Hừ." Thấy mặt Diệp Kiều sưng lên, Ôn Ninh hài lòng lắc lắc cánh tay, . "Mày nữa , mày thêm một câu, tao sẽ đ.á.n.h mày thêm mấy cái."

Mặc dù miệng , nhưng Ôn Ninh dám thực sự tay, cô sợ Diệp Kiều kích thích sẽ thực sự kêu cứu.

"A Long, bịt miệng cô ."

Trương Long vẫn bên cạnh, nháy mắt hiệu cho đàn em của .

Miệng Diệp Kiều dán băng keo.

Diệp Kiều Ôn Ninh, trong mắt là sự mỉa mai sâu sắc.

Thôi, cô cũng lười nhiều với Ôn Ninh.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, ném cô xuống sông ."

"Ừm." Trương Long khẽ gật đầu.

Khoan ! Không thêm vài câu nữa ?! Cái tình huống Diệp Kiều từng thấy nha!

Cô trợn tròn mắt, cố gắng giãy giụa.

một cô gái yếu ớt chống ba đàn ông to lớn, cơ thể cô trực tiếp họ vác lên.

Ôn Ninh cô, vô cùng đắc ý.

"Diệp Kiều, mày ngờ đúng ? Tao sẽ cho công an bất kỳ cơ hội nào để cứu mày. Thuyền của chúng chạy xa khỏi bến cảng , lát nữa trực tiếp buộc xi măng chân mày, mày sẽ từ từ chìm xuống đáy sông."

thấy vẫn thể cứu vãn mà! Nói thêm năm xu tiền chuộc nữa !

Khoảnh khắc , trong đầu Diệp Kiều quá nhiều thứ lộn xộn.

Cô ù ù ù kêu lên.

Nói là bắt cóc cơ mà? Ít nhất cũng cho bắt cóc chuyện với nhà chứ, bàn về tiền chuộc gì đó...

"Tõm!"

Một cú văng nước lớn b.ắ.n lên.

Túi xi măng nặng một trăm cân buộc chân của Diệp Kiều chạm nước trở nên nặng hơn, kéo cô nhanh chóng chìm xuống đáy sông.

Chỉ vài nhịp thở, bóng dáng cô biến mất trong làn nước sông.

Ôn Ninh sấp thành thuyền xuống, nụ mặt càng lúc càng lớn.

"Tạm biệt, Diệp Kiều, bao giờ gặp ."

vẫy tay vài về phía mặt sông, vô cùng thoải mái.

Eo cô đàn ông ôm từ phía , hình cao lớn của áp lên, giọng vang lên bên tai.

"Anh giúp em giải quyết một kẻ thù lớn, tối nay em định báo đáp thế nào?"

Ôn Ninh thoải mái thở dài một , ngửa cổ để hôn , giọng cũng trở nên quyến rũ.

"Lát nữa sẽ , đảm bảo hài lòng. À, chuyện em với , nhất định ghi nhớ. Lần chấn chỉnh cấp coi trọng, rể em nhận văn bản đỏ hai ."

Giọng Trương Long khàn khàn, đầy ham : "Được. Anh nào mà lời em? Hửm?"

Khi hai họ quấn quýt, những đàn em sớm tránh , mặt sông đen kịt gợn sóng, thuyền đ.á.n.h cá chòng chành, đôi nam nữ boong tàu bận tâm đang trộm , phóng túng quấn lấy .

Không lâu , những âm thanh mờ ám của hai truyền , bay lơ lửng trong khí u tối, khiến những đàn ông trong khoang thuyền nóng ran, từng bắt đầu nuốt nước bọt.

"Lát nữa cập bến, tao nhất định đến Lan Quế Nhai tìm một cô gái xinh mới ."

"Cho tao với!"

"..."

Con thuyền tiếp tục chạy mặt sông, dần rời khỏi khu vực .

Trong đêm khuya, mặt sông tối đen dần dần trở nên phẳng lặng gợn sóng, cứ như thể hiện trường tội ác chỉ là ảo giác của .

 

Loading...