Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 12: --- Mở Tiệm Ăn
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:25:57
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm đến, Tề Tiểu Thảo ngủ .
Tề Tiểu Hoa suy tính một lúc, nghĩ rằng nếu mở tiệm ở trấn thì việc từ thôn quả thực bất tiện, vả mỗi ngày còn cần mua sắm thêm nguyên liệu các thứ, nên nàng quyết định thuê một căn tiểu viện ở trấn. Nghĩ đến đây, nàng dậy gõ cửa phòng của Tề phụ và Tề mẫu.
Tề phụ và Tề mẫu vẫn ngủ, thấy Tề Tiểu Hoa đến thì nhận nàng lẽ chuyện , hai liền cùng Tề Tiểu Hoa đến bàn.
“Phụ , mẫu , vì cửa hàng ở trấn định đoạt, con thuê một căn tiểu viện ở trấn cho nhà . Phụ mỗi ngày tan cũng thể về viện ở trấn, như sẽ tiện lợi hơn.”
“Cứ theo ý Tiểu Hoa , chúng đều cả.” Tề mẫu đáp, đúng lúc nàng cũng cảm thấy Tiểu Hoa mỗi ngày vất vả như thì việc ở trấn cũng tiện hơn nhiều.
Tề phụ: “Tiền thuê tiểu viện ở trấn lẽ sẽ đắt hơn một chút, mà chúng mới mở tiệm, nếu kinh tế eo hẹp thì sẽ tìm bằng hữu vay một ít.”
Tề Tiểu Hoa thích kiểu hành xử đưa giải pháp cho vấn đề của Tề phụ, điều hữu ích hơn nhiều so với đa nam nhân. vì Vương phú hộ đồng ý chỉ trả tiền thuê một tháng, nên bạc tay nàng là đủ.
“Chuyện tiền bạc các cứ yên tâm, đủ dùng. Tuy nhiên, mẫu thể hỏi dì Tôn xem ở cùng chúng .” Tề Tiểu Hoa cân nhắc nếu cả nhà dọn , Tôn đại nương mỗi ngày sẽ vất vả hơn.
“Chắc là thôi, ngày mai sẽ hỏi nàng .” Tề mẫu đáp, Mỹ Quyên ở trong thôn sống một , trượng phu nàng mất sớm, con cái đều ở trấn sinh sống.
Sáng hôm chợ bán hàng, Tề Tiểu Hoa liền cầm một tấm bảng, dòng chữ: “Hoè hoa mạch phạn sẽ chỉ bán ba ngày cuối”, các công nhân chú ý thấy, trong lòng tiếc nuối.
“Tiểu lão bản, món chỉ bán ba ngày nữa thôi ?” Món hoè hoa mạch phạn quả thực ngon rẻ.
“Mùa hoa hoè sắp hết , ba ngày nữa chúng sẽ dừng bán hàng.” Tề Tiểu Hoa chuẩn úp mở một chút.
Nghe tin , nhiều công nhân vốn vội ăn cũng đến mua hoè hoa mạch phạn và hoè hoa bính, dù cũng ăn nữa.
Trên đường chợ, nha của Vương phú hộ quả nhiên mang theo hộp đựng thức ăn đến.
Hộp đựng thức ăn đó mắt, thiết kế bên ngoài tinh xảo, bên còn khắc hoa văn và họa tiết tinh tế, những hoa văn và họa tiết tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ, qua là chạm khắc công phu.
Quả hổ danh là phú hộ! Tề Tiểu Hoa thầm nghĩ.
Tề Tiểu Hoa bỏ hộp hai cái bánh, bỏ thêm một phần hoè hoa mạch phạn trộn sốt cay và một phần hoè hoa mạch phạn trộn sốt tỏi.
Mèo Dịch Truyện
Nha thấy sắp xếp xong thì mang hộp đựng thức ăn . Nếu bây giờ đang việc cho chủ nhà, nàng cũng nếm thử, tuần hình như bán nữa .
Sau khi dọn hàng, Tề Tiểu Hoa cầm theo chìa khóa, dẫn một nhóm đến tiệm ăn.
Tiệm ăn ánh sáng , ở vị trí khá sầm uất ở giữa phố Tây. Trong tiệm ăn tám cái bàn, Tề Tiểu Hoa cẩn thận kiểm tra một chút, chất lượng , vẫn thể dùng , chỉ là bám đầy bụi.
Nhà bếp lớn, bệ bếp dựa bức tường phía Tây, bên cạnh là một cái chum lớn đựng nước, tường còn lưu những chiếc đinh để treo dụng cụ nấu ăn, thứ đều phủ một lớp bụi mỏng.
Tề Tiểu Thảo thấy tiệm ăn, hưng phấn chạy tới chạy lui: “Đây chính là tiệm ăn của chúng !”
Tề mẫu và Tôn đại nương thì Tề Tiểu Hoa với vẻ mãn nguyện, đứa bé nhỏ xíu mà lớn lên từ bé giờ tiệm ăn của riêng , thậm chí còn ở đoạn phố lượng qua nhất trong trấn.
“Mẫu , dì Tôn, hôm nay các hãy dọn dẹp nơi . Tiểu Thảo và sẽ đặt một cái biển hiệu, mua thêm vài dụng cụ nấu ăn.” Tề Tiểu Hoa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-12-mo-tiem-an.html.]
“Nàng nghĩ tên cho tiệm ăn ?” Tề mẫu hỏi.
Tề Tiểu Hoa: “Cứ gọi là Tề Gia Thực Tứ .”, Tề Tiểu Hoa là kẻ dở đặt tên, vả danh tiếng của hoè hoa mạch phạn Tề Gia lan xa, nàng định sẽ tiếp tục dùng tên hiệu Tề Gia , thực khách cũng dễ nhận nàng.
Tề mẫu: “Được, con và Tiểu Thảo , và dì Tôn sẽ ở dọn dẹp.”
Sau khi Tề Tiểu Hoa rời , Tề mẫu và Tôn đại nương chuyện về việc dọn đến trấn.
“Thục Cần, đa tạ . Chỉ là như dù cũng quá phiền cho các , sẽ đến chỗ Tú Nhi ở, lát nữa bận xong sẽ với con bé.”
Con gái của Tôn đại nương là Tôn Tú Nhi việc ở lầu thêu trong trấn, chủ nhà cấp cho một căn nhà nhỏ chỗ ở. Trước đây Tôn Tú Nhi từng mời Tôn đại nương đến trấn ở, chỉ là Tôn đại nương cảm thấy ở trấn quen, ngược ở thôn thoải mái hơn, nên từ chối.
“Vậy cũng .” Tề mẫu và Tôn đại nương khi thương lượng xong, liền bắt đầu bận rộn.
Lại về phía Tề Tiểu Hoa, hai khi đặt biển hiệu xong, liền mua sắm thêm một nồi niêu xoong chảo và dụng cụ nấu ăn thường dùng.
Thấy trời vẫn tối, Tề Tiểu Hoa dẫn Tiểu Thảo tìm đến môi giới nhà đất ngày hôm qua: “Ta thuê thêm một căn tiểu viện ở trấn, để cả nhà ở, giá cả rẻ một chút, nếu thể gần tiệm ăn thì càng .”
Người môi giới nhà đất thấy khách đến, vẫn là cô nương của ngày hôm qua, cô nương ký hợp đồng dứt khoát, y thích nàng đến, liền dựa theo yêu cầu của Tề Tiểu Hoa mà nghĩ đến các căn nhà sẵn.
“Trong tay một căn, chắc hẳn phù hợp với yêu cầu của nàng, chỉ là chỉ hai gian phòng.” Người môi giới nhà đất .
“Hai gian phòng cả, giá bao nhiêu, cụ thể ở ?” Ở nhà thì Tề Tiểu Thảo và Tề phụ Tề mẫu ở một gian nhà lớn, còn Tề Tiểu Hoa thì ở một . Tề Tiểu Hoa khi còn nhỏ ốm, cũng ngủ yên giấc, nên Tề phụ Tề mẫu dọn dẹp phòng chứa đồ trong nhà để đặt một chiếc giường nhỏ cho Tề Tiểu Hoa.
“Năm trăm văn một tháng, nếu nàng thuê một ba tháng, thể giảm cho nàng năm mươi văn tiền mỗi tháng.” Người môi giới nhà đất đáp.
Tề Tiểu Hoa gật đầu, cái giá nàng thể chấp nhận, nếu ở quanh phố Tây thì đáng giá, nghĩ là môi giới nhà đất cũng cho nàng một cái giá thấp hơn một chút.
“Vậy thì dẫn chúng xem một chút .”
Căn nhà trong khu dân cư ngay cạnh phố Tây, giữa nơi ồn ào nhưng vẫn yên tĩnh, còn một cái sân nhỏ, trong sân một cái giếng nước. Trong nhà hai gian phòng, một gian lớn hơn một chút, một gian rõ ràng nhỏ hơn nhiều.
Tề Tiểu Hoa gian nhà lớn xem qua, bên trong là một cái sạp lớn, Tề phụ Tề mẫu và Tiểu Thảo chắc chắn là đủ chỗ ở, lập tức liền chốt căn nhà, trả tiền thuê.
Cầm lấy chìa khóa và giấy tờ nhà đất, hai Tề Tiểu Hoa liền về tiệm ăn, chỉ thấy tiệm ăn đổi mới, mỗi góc đều sạch sẽ tinh tươm.
“Mẫu , dì Tôn, các quá .” Tề Tiểu Hoa khỏi khen ngợi.
“Con hài lòng là .” Mấy ngày nay sự vất vả của Tề Tiểu Hoa họ đều thấy, để Tề Tiểu Hoa mệt mỏi thêm nữa.
Vì trời chạng vạng tối, bốn đón Tề phụ liền về. Trên đường, Tề Tiểu Hoa : “Mở gian hàng hoè hoa bán đồ ăn đến bây giờ bận rộn gần hai tháng , nghĩ nốt hai ngày mai mốt, chúng sẽ nghỉ một ngày, khai trương ?”
Quả thực liên tục gần hai tháng, họ buổi sáng hoè hoa mạch phạn và tráng bánh, buổi trưa chợ bán hàng, buổi chiều còn về hái hoa hoè, quả thật mệt mỏi vô cùng.
“Nghe theo con.” Tề mẫu đáp.