Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 118: --- Tiểu Tố Nhục

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:28:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cùng với việc mắt thẻ thành viên, Tề Tiểu Hoa hôm đó quyết định thêm hai món mới tửu lầu, đó là sữa và tiểu tố nhục.

 

Lý Đóa Nhi nay sữa thành thạo, thêm việc hôm nay chỉ mắt kiểu vị nguyên bản kinh điển nhất, nàng nhanh cùng Tiểu Béo dựng nồi niêu trong hậu bếp, đun , pha chế sữa, bận rộn nhưng rối loạn.

 

Tiểu Mãn thì xong tờ quảng cáo hôm nay, dán ở cửa.

 

Tề Tiểu Hoa hiểu rõ việc đột ngột món mới như , nhiều thực khách trong sảnh chắc chú ý đến cáo thị bên ngoài, bèn tập hợp tất cả tiểu nhị chạy bàn một chỗ, ôn tồn : “Món mới và thẻ thành viên mắt đột ngột, vất vả chư vị hôm nay hãy để tâm nhiều hơn, chủ động giới thiệu đôi chút với khách nhân.”

 

Tề phụ đối với việc từ lâu thành thói, phong cách “” của Tề gia thực quán ông quá quen thuộc.

 

Ông tiếp lời con gái, thành thạo tổ chức một buổi họp nhỏ cho các tiểu nhị, cẩn thận phân tích cách giới thiệu tự nhiên những lợi ích của thẻ thành viên giá hề rẻ, cùng với đặc điểm hương vị của món tiểu tố nhục và sữa mới, đảm bảo các tiểu nhị trôi chảy, khiến khách hàng động lòng.

 

Tề Tiểu Hoa ở hậu bếp, chuẩn bắt đầu tiểu tố nhục chiên.

 

Thịt thăn heo tươi cắt thành từng dải nhỏ đều đặn, thêm muối, tiêu xay, nước gừng, hoàng tửu và các loại gia vị khác trộn đều ướp. Một bên khác, thì khuấy bột, bột mì và bột khoai trộn theo một tỷ lệ nhất định, đập trứng gà , từ từ thêm nước lọc, nhanh chóng khuấy thành một hỗn hợp bột đặc sệt, mịn màng, thể kéo thành sợi.

 

Đợi chảo dầu nóng sáu bảy phần, Tề Tiểu Hoa lượt nhúng từng dải thịt ướp một lớp bột mỏng, trượt dầu theo mép nồi. Trong chốc lát, những dải thịt nhanh chóng lăn tròn trong chảo dầu, bề mặt nổi lên những bọt nhỏ li ti, màu sắc từ trắng nhạt dần chuyển sang vàng kim hấp dẫn, hương thơm đặc trưng của tiểu tố nhục liền lan tỏa.

 

Tề Tiểu Hoa dùng đũa dài nhẹ nhàng khuấy đảo, để chúng chín đều, đợi tiểu tố nhục chiên đến khi vỏ ngoài vàng giòn, bên trong chín mềm thì nhanh chóng vớt , để ráo dầu, bày giỏ tre lót giấy thấm dầu, là tiểu tố nhục thành.

 

Món tiểu tố nhục lò còn nghi ngút khói, màu sắc vàng óng, tỏa mùi thơm nức mũi vô cùng hấp dẫn.

 

Tề Tiểu Hoa kìm gắp một miếng, thổi nhẹ cho miệng.

 

Vỏ ngoài giòn tan đến mức rơi vụn, nhưng những dải thịt bên trong vẫn giữ độ mềm mọng, đậm đà gia vị, tỷ lệ tiêu cay , giòn rụm mềm mại.

 

“Đóa Nhi tỷ, Tiểu Béo, mau đây nếm thử hương vị thế nào!” Nàng gọi. Lý Đóa Nhi và Tiểu Béo đang chuẩn đồ ăn bên cạnh, lập tức vây .

 

“Đây là Tiểu Tô Nhục mà cô đó ? Trông thật thơm ngon!” Tiểu Béo đĩa thịt vàng óng mặt, kiềm chảy nước miếng.

 

Tề Tiểu Hoa gật đầu: “Thử xem.”

 

Tiểu Béo , gắp một miếng Tiểu Tô Nhục, ăn thử một miếng.

 

Lớp vỏ ngoài giòn rụm, thớ thịt mềm mượt, còn thoang thoảng vị tiêu tê cay nồng.

 

“Oa!” Mắt Tiểu Béo sáng rỡ, vốn thích ăn thịt, món chiên giòn, bọc một lớp vỏ xốp bên ngoài, hương vị càng thêm độc đáo.

 

Lý Đoá Nhi cũng nếm một miếng, gật đầu khen ngợi.

 

“Đĩa chúng để tự ăn, Tiểu Béo, phiền ngươi bưng cho cùng nếm thử.” Tề Tiểu Hoa thấy phản hồi của Tiểu Mãn và Lý Đoá Nhi đều , liền .

 

Ngày hôm đó.

 

Cao Nham liên tục ghé ăn lẩu gần một tuần nay, hôm nay khi bước quán, liền chú ý đến thông báo món mới và thẻ hội viên đặt ở cửa.

 

Chàng vội vã dùng bữa như thường lệ, mà tiên đến chỗ Lý chưởng quầy hỏi han về thẻ hội viên.

 

Vừa mở cửa, Lý chưởng quầy thấy hỏi về thẻ hội viên, bèn tươi giới thiệu: “Phí hội viên cơ bản là một lạng bạc, thể dẫn theo ba . Sau năm ngày là thể dùng bữa ở lầu ba, bộ lầu ba đều là nhã gian, tĩnh mịch đẽ, đặc quyền riêng: thức uống miễn phí thoải mái.”

 

“Làm!” Cao Nham chút do dự.

 

Lý chưởng quầy vốn chuẩn nhiều lời lẽ để thuyết phục, giờ đây còn mấy câu thấy một chữ “”, ông lập tức phấn khởi, vội vàng một tấm thẻ hội viên cho Cao Nham.

 

Thẻ hội viên giá cả đắt đỏ, khi Lý chưởng quầy giới thiệu cho Cao Nham vây quanh lắng , thấy Cao Nham sảng khoái như , trong lòng cũng nóng lòng thử.

 

Tuy tốn một lạng bạc, nhưng thức uống của đều miễn phí, vả một thẻ hội viên thể dẫn theo ba .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-118-tieu-to-nhuc.html.]

“Ta cũng ! Ta cũng !”

 

“Ta đến , cũng !”

 

 

Cao Nham xong thẻ hội viên, thấy phía nhiều thực khách cũng đang vây quanh thẻ, trong lòng dâng lên cảm giác như thành nhiệm vụ, an tâm rút lui.

 

Chàng yêu thích món ăn của Tề Gia tửu lầu, ban đầu thường hẹn ba năm hảo hữu, nhưng phần lớn vẫn là cùng Lão Lưu.

 

Cao Nham: “Lão Lưu , thẻ hội viên đó vẫn đáng giá. Ta một tấm, Lý chưởng quầy năm ngày là thể lên lầu ba, mà một thẻ hội viên thể dẫn theo ba đó.”

 

Lão Lưu , cũng một tấm.

 

Khi trở về, lẩu và món mới dọn lên.

 

Tuy là ngày đông, nhưng lẩu nghi ngút khói, bọn họ vẫn gọi sữa trân châu lạnh.

 

Cao Nham hớp một ngụm lớn.

 

À, đúng là hương vị đó!

 

So với những từng uống sữa trân châu ở Trấn Hà Khê như Cao Nham và Lão Lưu, nhiều thực khách đầu tiên chiêm ngưỡng món sữa trân châu .

 

“Thức uống … bên trong còn mấy viên bi nhỏ đen sì.” Một thực khách đầu gọi sữa trân châu .

 

Tuy là ngày đông, nhưng đều ăn ý lựa chọn sữa trân châu lạnh.

 

Thực khách mấy viên bi đen sì, nhịn mà hớp một ngụm sữa .

 

Hương sữa nồng đậm và hương thanh tao lan tỏa tức thì trong khoang miệng, mượt mà dễ chịu, ngọt ngào mà ngấy. Tiếp đó, là những viên trân châu dẻo mềm, mang đến cảm giác vô cùng kỳ diệu.

 

“Viên bi nhỏ ăn độ dai, kết hợp cùng sữa , quả là một hương vị độc đáo!” Thực khách ngạc nhiên .

 

“Hương vị sữa thật kỳ diệu, thoang thoảng mùi sữa, chút hương , uống ngọt mà ngấy, đúng là tuyệt phẩm!”

 

Trong chốc lát, sữa nguyên vị nhiều bàn gọi thêm.

 

Khác với canh ô mai, nhiều thực khách mang theo trẻ nhỏ cũng gọi sữa nguyên vị cho con .

 

Một đứa trẻ khi uống xong, hương vị ngọt ngào khiến chúng thể ngừng miệng, cứ thế đòi đến Tề Gia tửu lầu uống sữa nữa.

 

Một bên khác, so với sữa, món Tiểu Tô Nhục từng nếm thử thu hút ánh mắt của Cao Nham và Lão Lưu.

 

Lớp vỏ vàng óng giòn rụm tỏa vẻ mời gọi, thoang thoảng hương thơm của lớp bột chiên và thịt.

 

Dường như đang : “Hãy ăn , hãy ăn .”

 

Cao Nham gắp một miếng Tiểu Tô Nhục đưa miệng, lớp vỏ giòn rụm phát tiếng kêu, thịt bên trong tươi mềm mọng nước, vị tiêu tê cay nồng kích thích vị giác, khiến thể ngừng ăn.

 

Cao Nham ăn một cách thỏa mãn mà ngừng gật đầu, ngay mà, quả nhiên món ăn của Tề Gia tửu lầu sẽ khiến thất vọng.

 

Lão Lưu cũng cúi đầu gì, ăn Tiểu Tô Nhục, khi ăn hết một đĩa Tiểu Tô Nhục, gọi thêm một phần nữa.

 

Mèo Dịch Truyện

“Món thịt thật ngon, bọc một lớp vỏ giòn rụm bên ngoài, còn thơm hơn thịt chiên thông thường!” Cao Nham ăn cảm thán.

 

Lão Lưu tán thành.

 

 

Loading...