Xuyên Thư Làm Vương Phi Đầu Bếp - Chương 129: --- Là ngươi, giữa đêm khuya, ngươi gõ cửa sổ nhà người ta làm gì?

Cập nhật lúc: 2025-11-18 04:34:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hử?”

 

“Món thịt chẳng lẽ nương ?”

 

Đường Tri Hạ ngẩng mắt quanh một lượt.

 

Bàn ăn , e rằng chỉ nương của nàng mới tay nghề đó thôi.

 

Đằng nào thì cũng thể là phụ của nàng .

 

Đường Tri Hạ là đầu tiên loại bỏ Đường Khải An.

 

Phụ nàng g.i.ế.c gà thì , nhưng nấu ăn thì thiếu chút thiên phú.

 

Nấu món ăn chín tới xem như là phát huy siêu thường .

 

Ánh mắt nàng chuyển đến Đông Nha đang đầy vẻ mong chờ, Đường Tri Hạ liền suy đoán.

 

“Nương, chẳng lẽ món thịt kho tàu là do Đông Nha ?”

 

“Không sai.”

 

Lưu Nguyệt Nga vỗ tay: “Thế nào, bất ngờ ?”

 

“Mấy ngày nay nương phát hiện, nha đầu Đông Nha , về mặt nấu ăn, thể chỉ thông. Món thịt kho tàu nàng mới thứ hai, mà hương vị ngon hơn cả nương .”

 

Đông Nha Lưu Nguyệt Nga khen ngợi, khẽ đỏ mặt.

 

“Đều là do thẩm tử dạy dỗ .”

 

“Con bé , thật là khiêm tốn.”

 

Lưu Nguyệt Nga yêu chiều vỗ vỗ tay Đông Nha.

 

Những ngày chung sống , Lưu Nguyệt Nga ấn tượng về đám trẻ con .

 

Đặc biệt là đại tỷ Đông Nha, hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng.

 

Đường Tri Hạ thật ngờ, Đông Nha tiềm chất của một đại đầu bếp.

 

Nếu bồi dưỡng , nàng mở tửu lầu, mở tiệm lẩu, cũng chẳng cần tìm đầu bếp nữa.

 

Nàng vỗ vai Đông Nha hỏi: “Đông Nha, thích nấu ăn ?”

 

“Thích ạ!”

 

Đông Nha gật đầu mạnh mẽ, mắt long lanh.

 

Có thể thấy là thật lòng yêu thích.

 

“Vậy học hành tử tế nhé, tỷ tỷ mở tửu lầu, đại đầu bếp cho tỷ tỷ ?”

 

“Được!”

 

Đông Nha chút do dự đồng ý.

 

“Được, chúng cứ mà quyết định nhé.”

 

Đường Tri Hạ đầu : “Nương, nương hãy dạy dỗ Đông Nha nhiều hơn, thời gian cũng sẽ đến, chúng cùng bồi dưỡng Đông Nha trở thành đại đầu bếp lợi hại nhất Hạ Triều.”

 

“Được thôi~”

 

“Nào nào, bồi dưỡng đại đầu bếp vội vàng lúc , chúng ăn cơm .”

 

Đường Khải An một bên, thấy mấy trò chuyện đến nỗi quên ăn, vội vàng thúc giục.

 

“Phải đó, đại tỷ tỷ ăn cơm ~ Mau nếm thử cải trắng do Xuân Nha trồng nè.”

 

Xuân Nha vươn cánh tay ngắn ngủn, hì hục gắp một đũa cải trắng cho Đường Tri Hạ.

 

Đường Tri Thu bên cạnh cũng chịu thua kém, gắp một đũa trứng chiên hẹ cho Đường Tri Hạ.

 

“Tỷ, tỷ nếm thử món , hẹ là do rửa đó, trứng cũng là đ.á.n.h đó, tỷ mau nếm thử .”

 

“Được.”

 

Đường Tri Hạ đến thì từ chối, nhận lấy tất cả các món ăn mà hai tiểu nha đầu gắp cho .

 

Những đứa trẻ khác thấy , cũng theo đó gắp thức ăn cho Tri Hạ, bữa cơm diễn trong khí vui vẻ hòa thuận.

 

Ăn xong, Đường Tri Hạ kéo , trò chuyện lâu.

 

Cho đến khi bên ngoài bắt đầu giới nghiêm, Đường Tri Hạ mới rời khỏi Dương Quang Chi Gia.

 

Trên đường, còn gặp binh lính tuần tra.

 

May mắn Xuân Tuyết mắt tinh tay lẹ, trưng tấm bài của Khang Lạc Vương phủ, nhờ mới những binh lính bắt giữ.

 

Đường phố ban đêm một bóng , xe ngựa chạy như bay đường, nhanh trở về Vương phủ.

 

Lâm Tiêu đang đợi Đường Tri Hạ ở cửa hông.

 

Lần , đợi một cách quang minh chính đại, đợi một cách đương nhiên.

 

Xe ngựa một nữa dừng cổng, Đường Tri Hạ vén rèm xe lên, quả nhiên thấy ánh đèn lồng chiếu rõ gương mặt Lâm Tiêu.

 

“Lâm Tiêu, đợi lâu ? Chúng về thôi.”

 

Vừa , Đường Tri Hạ đưa tay về phía Lâm Tiêu, để đỡ xuống xe ngựa.

 

Lúc , Đường Tri Hạ chợt nhớ đến cảnh Lâm Tiêu cũng đợi ở đây.

 

Nàng nhịn “phụt” một tiếng .

 

Lâm Tiêu rõ ràng biểu hiện rõ ràng như , bản chứ?

 

may , cũng “mù” quá lâu.

 

“Có chuyện gì ?”

 

Đợi nàng vững, Lâm Tiêu mới khó hiểu hiệu.

 

“Không , chúng thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-lam-vuong-phi-dau-bep/chuong-129-la-nguoi-giua-dem-khuya-nguoi-go-cua-so-nha-nguoi-ta-lam-gi.html.]

Đường Tri Hạ , nắm lấy tay Lâm Tiêu, về phía phủ .

 

 

Đêm đen gió lớn, một bóng quỷ mị lướt qua mái nhà kinh thành.

 

Không lâu , liền nhân lúc quân canh thành đổi gác, “vút” một tiếng vượt qua tường thành, bay về phía một trang viên.

 

Bay lượn một vòng, dừng bên ngoài một cánh cửa sổ.

 

Bóng đen giơ tay lên, ngừng một lát, vẫn gõ xuống. Tiếng “cốc cốc” khẽ khàng vang lên.

 

Trong phòng, Xảo Nhi giường, trằn trọc ngủ , đang đếm xem Vương phi ngoài mấy ngày . Bỗng nhiên thấy tiếng động ở cửa sổ, lòng nàng thắt , nhẹ nhàng mò xuống giường, cầm lấy chiếc ghế đẩu nhỏ cạnh giường, nín thở, từ từ tiến đến gần cửa sổ.

 

Mặc dù động tác nhẹ, nhưng Lâm Vũ vẫn thấy động tĩnh bên trong, y thầm mắng Lâm Phong một câu trong lòng, mới nhẹ giọng lên tiếng.

 

“Xảo Nhi cô nương đừng sợ, là Lâm Vũ.”

 

Xảo Nhi lập tức nhận giọng Lâm Vũ, nàng kinh ngạc đến nỗi quên cả đặt chiếc ghế đẩu trong tay xuống.

 

“Là ngươi, giữa đêm khuya, ngươi gõ cửa sổ nhà gì?”

 

“Ngươi ngoài cùng Vương gia và Vương phi ? Sao trở về ? Chẳng lẽ Vương phi và các nàng về ư?”

 

Nghĩ đến khả năng , Xảo Nhi cũng còn bận tâm suy nghĩ vì Lâm Vũ xuất hiện bên ngoài phòng nàng đêm khuya, nàng đặt chiếc ghế đẩu xuống, châm ngọn nến bàn, “xẹt xẹt” chạy đến bên cửa sổ, mở toang cửa sổ .

 

Nương theo ánh nến và ánh trăng mờ nhạt, Xảo Nhi rõ gương mặt thanh tú mà thỉnh thoảng hiện lên trong tâm trí nàng ở bên ngoài cửa sổ.

 

Cửa sổ đột ngột mở , ánh mắt Lâm Vũ chạm cô nương cửa sổ.

 

Nàng khuôn mặt bầu bĩnh như quả táo, làn da tuy trắng nõn nhưng ánh lên vẻ hồng hào khỏe mạnh.

 

Lông mày cong như liễu, đuôi lông mày hếch lên, tăng thêm vài phần tinh nghịch và linh động cho nàng.

Mèo con Kute

 

Nhìn xuống nữa, chính là đôi mắt khiến Lâm Vũ ấn tượng sâu sắc.

 

Một đôi mắt to tròn trong veo sáng ngời, tựa như những vì lấp lánh bầu trời đêm.

 

Lúc , nàng đang thẳng y.

 

Lâm Vũ mất tự nhiên tránh ánh mắt của nàng.

 

“Khụ khụ, Xảo Nhi cô nương đoán đúng , Vương phi trở về. Nàng sai thông báo với một tiếng, sáng mai nàng sẽ đến trang viên, nhưng dùng bữa , bảo các cần chuẩn cơm nước cho nàng .”

 

“Tuyệt quá, Vương phi trở về .”

 

Nghe tin , Xảo Nhi kích động rộ lên, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết.

 

Lâm Vũ nhịn lén trộm một cái, khi nàng phát hiện dời ánh mắt .

 

“Ngươi bây giờ mới đến thông báo cho , Vương phi chắc chắn là tối nay mới trở về ?”

 

“Hay là ngươi về với Vương phi, trang viên thứ đều an lành, bảo nàng đừng lo lắng, nghỉ ngơi đến cũng .”

 

“Mặc dù chơi, nhưng đường sá xa xôi mệt mỏi, Vương phi chắc chắn mệt lả .”

 

“Khụ khụ…”

 

Lâm Vũ ho khan vài tiếng đầy bất tự nhiên.

 

“Muội cần lo lắng, chúng trở về buổi chiều , chỉ là ban ngày việc bận, nên mới kéo dài việc đến tối.”

 

Vừa , Lâm Vũ thầm mắng Lâm Phong một tiếng trong lòng.

 

Ban ngày Lâm Vũ thật sự việc bận rộn ?

 

Kỳ thực , cho dù việc bận, cũng đến mức thể thoát .

 

Vậy tại kéo dài đến tận khuya như ?

 

Chuyện kể từ buổi chiều.

 

Chiều hôm đó, khi Đường Tri Hạ ngoài, nàng dặn dò Hạ Vũ sắp xếp đến trang viên thông báo một tiếng.

 

Hạ Vũ nhớ Lâm Vũ từng sẽ tự hồi đáp chuyện của Xảo Nhi, liền quyết định giao nhiệm vụ cho Lâm Vũ.

 

Lâm Vũ vốn định từ chối.

 

Bởi vì y vẫn nghĩ nên hồi đáp thế nào.

 

Ai ngờ, Lâm Phong đột nhiên xông , rằng y đồng ý.

 

Sau đó, còn kéo y một góc, tiến hành thêm một “tra tấn nghiêm khắc”.

 

Lâm Vũ tốn nhiều công sức, mới thoát khỏi ma trảo của Lâm Phong.

 

Y tìm một góc khuất hẻo lánh, sờ trái tim , cân nhắc lâu, mới hạ quyết tâm.

 

Cứ như , y trì hoãn mãi cho đến tối.

 

Y đợi đến ban ngày mới đến, nhưng chuyện Vương phi dặn dò vẫn xong, y đành c.ắ.n răng ngoài.

 

Chỉ hy vọng Xảo Nhi cô nương đừng coi y là kẻ trèo tường.

 

“Là như , , .”

 

“Lời nhắn cũng chuyển đến, ngươi thể .”

 

Mặc dù là nàng ý nghĩ khác với Lâm Vũ, nhưng hiện tại hai bọn họ danh chính ngôn thuận.

 

Hơn nữa, Lâm Vũ vẫn tâm tư của nàng.

 

Giữa đêm khuya, riêng tư gặp mặt chẳng gì cho cả hai.

 

Xảo Nhi đúng mực mà đuổi khách.

 

Trước khi Lâm Vũ kịp phản ứng, "rầm" một tiếng, nàng đóng sập cửa sổ.

 

Lâm Vũ lấy hết dũng khí: "Xảo Nhi cô nương, còn chuyện với nàng..."

 

Không hiểu , khi thấy lời , Xảo Nhi như điều linh cảm, bất chợt trở nên căng thẳng.

 

"Vậy thì cứ , ."

 

 

Loading...