Xuyên thư làm tiểu thiếp: Nữ phụ pháo hôi chọn nắm thắng - Chương 89
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:26:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái độ ăn dầu muối của càng khiến Tề Vương nổi cơn thịnh nộ. Tề Vương trong điện, như một mãnh thú nhốt. Y vốn định đến hưng sư vấn tội, cho Thẩm Diễn Chi một màn hạ mã uy, nhưng phát hiện như đ.ấ.m bông gòn, sức mà dùng .
Bỗng nhiên, ánh mắt y đổ dồn bản đồ bố cục thương nghiệp mặt Tống Thanh Uyển, cùng với một lọ sứ xanh nhỏ đặt bên cạnh, chính là mẫu thử của "Ngự Phẩm Tiên".
"Đây là thứ gì?" Hắn bước vài bước tới, một tay tóm lấy cái lọ, rút nút chai ngửi thử. Một mùi thơm nồng đậm của tương khiến nhíu mày, "Một mùi tanh nồng của đậu, thứ quái quỷ gì ?"
"Đây là tương dầu." Tống Thanh Uyển lạnh lùng lên tiếng.
"Tương dầu?" Tề Vương khẩy một tiếng, "Ta cứ tưởng là bảo bối gì. Nhị ca, đúng là tiền đồ đấy. Không nghĩ cách để vì nước chia sẻ nỗi lo, trái ở Đông Cung cùng một nữ nhân nghiên cứu những thứ trong bếp ? Huynh đừng quên, hiện tại là Thái tử! Là Hoàng đế tương lai! Huynh tưởng dựa những chai lọ là thể vững vị trí của ?"
Y càng càng kích động, tay giơ lên, thế mà ném chai "Ngự Phẩm Tiên" xuống đất.
"Dừng tay!" Tống Thanh Uyển nghiêm khắc quát lên.
Gần như cùng lúc đó, Thẩm Diễn Chi động thủ. Thân ảnh nhanh như quỷ mị, trong nháy mắt tới mặt Tề Vương, một tay tóm chặt cổ tay y. Tề Vương chỉ cảm thấy cổ tay truyền đến một cơn đau nhói thấu xương, dường như bóp nát, cái lọ trong tay "keng" một tiếng rơi xuống thảm.
"Thẩm Sùng Hoán." Giọng Thẩm Diễn Chi lạnh như băng, "Ngươi thể sỉ nhục , nhưng sỉ nhục nàng. Càng , động đồ của nàng." Trong ánh mắt , đầu tiên lộ sát ý hề che giấu.
Tề Vương ánh mắt đó dọa sợ đến rùng , men cũng tỉnh gần hết. Y lúc mới ý thức , mắt , chỉ là nhị ca của y, mà còn là Yến Vương từ thi sơn huyết hải mà g.i.ế.c , là nắm trọng binh, mới đ.á.n.h đổ Ngụy Vương, là Thái tử đương triều.
"Ngươi... ngươi gì?" Giọng Tề Vương chút run rẩy.
Thẩm Diễn Chi từ từ buông tay, cổ tay Tề Vương hằn lên một vòng dấu ngón tay màu tím đen rõ ràng.
"Tam , hôm nay mệt ." Giọng Thẩm Diễn Chi trở bình tĩnh, nhưng sự lạnh lẽo đó thấu xương, "Người , tiễn Tề Vương điện hạ về phủ. Nói với của Tề Vương phủ, Vương gia ngẫu nhiên nhiễm phong hàn, cần tịnh dưỡng một tháng trong phủ, bất kỳ ai cũng thăm nom."
Đây là tiễn khách, rõ ràng chính là giam lỏng! Tề Vương kinh giận, nhưng dám thêm một chữ nào. Y thể cảm nhận , nếu còn dám khiêu khích, Thẩm Diễn Chi thật sự sẽ chút do dự mà phế bỏ y.
Hai vị Đông Cung Vệ Suất bước , mặt biểu cảm "mời" Tề Vương rời . Tề Vương giãy giụa hai cái, cuối cùng vẫn ê chề kéo .
Trong điện khôi phục yên tĩnh. Tống Thanh Uyển bước tới, nhặt chiếc lọ sứ xanh t.h.ả.m lên, may mà vỡ. Nàng Thẩm Diễn Chi, khẽ : "Chàng đối xử với y như , Phụ hoàng bên đó..."
"Hắn sẽ hiểu thôi." Thẩm Diễn Chi cắt ngang lời nàng, ôm nàng lòng, "Phụ hoàng giữ , chính là để cho đá mài dao. Hôm nay, chỉ là với Phụ hoàng, tảng đá , quá giòn, chịu mài."
Hắn dừng một chút, giọng điệu trở nên dịu dàng: "Hơn nữa, ngàn sai vạn sai, nên ngay mặt , ném đồ của nàng."
Lòng Tống Thanh Uyển ấm áp, nàng vùi mặt lồng n.g.ự.c . Nàng , sự khiêu khích của Tề Vương chỉ là khởi đầu. Trong Đông Cung, sóng gió nổi lên. nam nhân ở bên, nàng sợ hãi điều gì.
Mà giờ khắc , tại Hoàng cung, Dưỡng Tâm Điện.
Hoàng đế Thẩm Sùng nội thị bẩm báo về tất cả những gì xảy ở Đông Cung, mặt bất kỳ biểu cảm nào.
"Giam lỏng một tháng?" Hắn nhàn nhạt hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-lam-tieu-thiep-nu-phu-phao-hoi-chon-nam-thang/chuong-89.html.]
"Dạ, Thái tử điện hạ là căn dặn như ." Nội thị cẩn thận dè dặt trả lời.
Thẩm Sùng trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên bật , tiếng mang theo vài phần ý vị khó lường.
"Thú vị. Vị Thái tử của trẫm, còn bá đạo hơn trẫm tưởng tượng." Hắn phất tay áo, "Đã , lui xuống ."
Nội thị như đại xá, cúi lui .
Thẩm Sùng đến bên cửa sổ, về hướng Đông Cung, ánh mắt thâm thúy.
"Sùng Hoán, quân cờ , phế . Tuy nhiên, cũng . Để lão nhị yên tĩnh một tháng, suy nghĩ kỹ càng, vị trí Thái tử , rốt cuộc nên như thế nào." Hắn lẩm bẩm tự , "Trẫm xem, lưỡi đao khỏi vỏ của ngươi, rốt cuộc sắc bén đến mức nào."
Tề Vương giam lỏng trong phủ, việc ở kinh thành cũng gây sóng gió quá lớn. Người tinh mắt đều , đây là tân Thái tử đang lập uy. Một Tề Vương quyền thế từ đến nay hành sự lỗ mãng, đ.â.m đầu lưỡi đao của Thái tử, là tự rước lấy khổ. Trên triều đường, chiều gió ngày càng rõ ràng, một quan viên nguyên bản giữ thái độ chờ đợi, bắt đầu lặng lẽ dựa Đông Cung.
Thẩm Diễn Chi dường như mấy để tâm đến chuyện . Hắn vẫn như cũ mỗi ngày theo đúng quy củ xử lý chính vụ, quen với vận hành của Đông Cung. Chỉ là, bận rộn hơn . Ngoài tấu chương của Lục Bộ, quân vụ các địa phương, tào vận, thậm chí một án cũ nhiều năm, Hoàng đế đều bắt đầu ý vô tình giao tay , mĩ danh là "vì quân chia sẻ nỗi lo", thực chất là một vòng khảo nghiệm mới.
Mà Tống Thanh Uyển, thì đem bộ tinh lực đều dốc kế hoạch quảng bá "Ngự Phẩm Tiên".
Tôn Kế Mậu quả nhiên là lão hồ ly thương trường, đối với chiến lược "tiếp thị đói hàng" của Tống Thanh Uyển lĩnh hội tinh thần, thực hiện chút sơ hở. Y đích mặt, bái phỏng chưởng quỹ của "Túy Tiên Lâu" và "Vọng Giang Nguyệt" đỉnh cấp nhất kinh thành.
Ban đầu, hai vị chưởng quỹ đối với chai tương dầu đen sì mấy hứng thú. Trong kinh thành sơn hào hải vị gì mà ? Bọn họ thiếu gia vị.
Tôn Kế Mậu cũng nhiều, chỉ mời đầu bếp của tửu lâu, dùng "Ngự Phẩm Tiên" và tương đậu bình thường họ dùng, mỗi loại một món thịt kho tàu đơn giản nhất.
Kết quả cần cũng rõ.
Món thịt kho tàu bằng tương đậu thông thường, dù ngon, nhưng mang theo một chút vị chát của đậu, màu sắc cũng tối. Mà một đĩa thịt kho tàu nấu bằng "Ngự Phẩm Tiên", màu sắc đỏ tươi hấp dẫn, hương tương nồng đậm và thuần hậu, những chút mùi tanh của đậu, ngược còn nâng tầm vị tươi ngon nguyên bản của thịt heo lên một tầng cao mới. Cái hương vị , tươi ngon đến mức khiến rớt lưỡi.
Vị lão sư phụ của "Túy Tiên Lâu" từng ở Ngự thiện phòng, nếm một miếng, tại chỗ liền ngây , nửa ngày mới lẩm bẩm : "Đây... đây mới là hương vị 'tươi' đích thực! Lão phu bếp ba mươi năm, hôm nay mới coi như mở rộng tầm mắt!"
Ánh mắt hai vị chưởng quỹ tức khắc sáng bừng. Bọn họ đều là tinh tường, lập tức ý thức cơ hội kinh doanh khổng lồ tiềm ẩn phía thứ .
Tôn Kế Mậu lúc mới nhanh chậm đưa điều kiện hợp tác: cung cấp hàng miễn phí, nhưng đặt biển gỗ quảng cáo đặc chế của "Ngự Phẩm Tiên" ở vị trí dễ thấy nhất trong đại sảnh, biển khắc chữ nhỏ mạ vàng – "Thiên Không Chi Cảnh xuất phẩm, Đông Cung Ngự Phẩm Tiên".
Mèo Dịch Truyện
Hai chữ "Đông Cung" xuất hiện, lòng hai vị chưởng quỹ đều run lên một cái. Đây còn là một chuyện ăn đơn thuần, đây đại diện cho một loại phận và vinh dự. Có thể dùng Ngự phẩm của Đông Cung, đối với tửu lầu của bọn họ mà , là một chiêu trò lớn đến mức nào?
Hai lập tức chốt hạ, những đồng ý tất cả điều kiện, mà còn chủ động đề xuất, đưa chuỗi món ăn "Ngự Phẩm Tiên" món chủ đạo của quán, mỗi ngày cung cấp lượng hạn.
Mấy ngày đó, trong giới quyền quý kinh thành, lặng lẽ nổi lên một làn sóng "Ngự Phẩm Tiên".
Ban đầu, là mấy vị Quốc Công gia từng đến "Túy Tiên Lâu" và "Vọng Giang Nguyệt", khi tụ tập nhỏ với bạn bè, đối với món "Thịt kho tàu Ngự Phẩm Tiên" mới lò khen ngớt miệng, rằng hương vị tươi ngon, vấn vương ba ngày dứt.
Một đồn mười, mười đồn trăm. Chẳng mấy chốc, phàm là chút phận địa vị, đều lấy việc thể ăn một món ăn chế biến từ "Ngự Phẩm Tiên" vinh dự. Mà đến "Túy Tiên Lâu" dùng bữa, nếu gọi một món "Ngự Phẩm Tiên", quả thực giống như kẻ nhà quê từng thấy sự đời .