Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 79: Không vui ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:00:14
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bồ Giao Giao cũng nơi nào khác nữa, nàng và Cảnh Tuấn Hiên , ước chừng thời gian cũng còn sớm, liền hướng về nơi hẹn để tìm Bồ Thuận Nghĩa.
Quả nhiên, hai đến chỗ gửi xe ngựa, thấy Bồ Thuận Nghĩa đang cầm giấy tờ từ chỗ quản sự trở về.
“Ca ca.” Bồ Giao Giao khẽ gọi một tiếng.
Bồ Thuận Nghĩa thấy bọn họ, mặt lộ nụ : “Ài, đúng lúc. Vừa mới đậu xe xong xuôi, giao tiền .”
Bồ Giao Giao tò mò một cái, Bồ Thuận Nghĩa lắc lắc tấm thẻ gỗ trong tay: “Mười văn tiền, coi như đậu cả ngày, còn chuẩn cỏ khô cho súc vật, cũng đắt.”
Ba còn chần chừ, do Bồ Thuận Nghĩa dẫn đường, thẳng đến Vân Lai khách sạn.
Khách sạn địa điểm , mặt tiền cũng trông gọn gàng, ít, trông khá tấp nập.
Bồ Thuận Nghĩa dù cũng thường xuyên chạy ngoài đường, quen đường quen lối đến quầy tiếp tân, hỏi chưởng quỹ: “Chưởng quỹ, Giản công t.ử còn ở đây ?”
Lời dứt, bên cạnh cầu thang một ăn mặc chỉnh tề, trông giống như tùy tùng xuống, thấy câu hỏi liền dừng bước bọn họ một cái, đáp: “Công t.ử nhà đang ở lầu. Mấy vị chờ một lát, thông báo một tiếng.” Nói xong, liền lên lầu.
Bồ Thuận Nghĩa xoa xoa tay, chào Bồ Giao Giao và Cảnh Tuấn Hiên xuống ghế bành tiếp khách bên cạnh chờ đợi.
Đại sảnh khách sạn kẻ , chút ồn ào, đợi bao lâu, tên tùy tùng liền dẫn một công t.ử trẻ tuổi từ lầu xuống.
Vị công t.ử mặc một áo lụa màu xanh hồ thủy, dung mạo tuấn lãng, bước thong dong, tự một khí chất riêng.
Ánh mắt đầu tiên dừng Bồ Thuận Nghĩa một chút, đó rơi xuống gương mặt Bồ Giao Giao, dường như chút bất ngờ khi Bồ Thuận Nghĩa dẫn theo một cô nương nhỏ, trong ánh mắt mang theo vẻ dò xét.
Kế đó, ánh mắt chuyển sang Cảnh Tu Ngạn, đ.á.n.h giá một lượt, thấy phần tương tự hộ vệ của .
Bồ Thuận Nghĩa vội vã dậy đón, kịp mở lời tùy tùng : “Công t.ử nhà dặn rằng, nơi đây đông miệng tạp, tiện chuyện, xin mời mấy vị dời bước sang lâu bên cạnh.”
Giản Hoằng khẽ gật đầu, xem như chào hỏi, liền dẫn đường.
Một đoàn nhanh chóng đến lâu bên cạnh, chọn một gian nhã phòng yên tĩnh.
Chia chủ khách xuống, khi tiểu nhị dâng bánh lui , Bồ Thuận Nghĩa vòng vo, trực tiếp Giản Hoằng, chỉ tay về phía Bồ Giao Giao bên cạnh, mở lời giới thiệu: “Giản công tử, đây là xá Bồ Giao Giao. Món xà phòng hoa ngọc trâm mà ngài để mắt tới, chính là do xá tự tay .”
Giản Hoằng đang nâng chén , động tác khựng , chút ngạc nhiên ngước mắt Bồ Giao Giao, trong ánh mắt vẻ tùy ý và dò xét ban đầu tức thì phai nhạt, đó là vài phần nghiêm túc xem xét: “Ồ? Món xà phòng … quả thật do cô nương ?”
Bồ Giao Giao đón lấy ánh mắt , kiêu ngạo cũng hèn mọn, khẽ gật đầu: “Chính .”
Giản Hoằng nắm chặt ngón tay đang cầm chén , ánh mắt Bồ Giao Giao đổi.
Không còn là một cô nương bình thường, mà giống như đang đ.á.n.h giá một món hàng hiếm lạ, đúng hơn, là một đối thủ tiềm năng.
“Quả nhiên hùng xuất thiếu niên… ồ , là cân quắc bất nhượng tu mi.” Hắn đặt chén xuống, thể khẽ nghiêng về phía , “Nếu xà phòng là do cô nương , chắc hẳn Bồ chuyển lời của chứ?”
Bồ Thuận Nghĩa liếc , mới với Giản Hoằng: “Giản công tử, ý của xá là…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-79-khong-vui.html.]
“Để .” Bồ Giao Giao tiếp lời, giọng trong trẻo bình tĩnh, “Ý của Giản công tử, ca ca rõ . Hoặc là, xà phòng chỉ độc quyền cung cấp cho Giản công tử; hoặc là, Giản công t.ử mua đứt phương thuốc.”
Giản Hoằng khóe môi ngậm một nụ , gật đầu, chờ đợi nàng tiếp.
Hắn xem thử, tiểu nương t.ử trông còn trẻ , thể chuyện gì lạ lùng.
Bồ Giao Giao : “Độc quyền cung cấp, sản lượng đủ, e rằng thể đáp ứng nhu cầu của Giản công tử. Còn về việc mua đứt phương t.h.u.ố.c thì…” Nàng ngừng , đón lấy ánh mắt dò xét của Giản Hoằng, từng chữ từng câu , “Phương t.h.u.ố.c thể bán cho Giản công tử, còn thể cung cấp các công thức pha chế xà phòng hương vị khác, thậm chí thể dạy cho của công t.ử cách chế tạo. tiền mua đứt một , nửa thành lợi nhuận ròng từ việc kinh doanh xà phòng về .”
“Cái gì?” Bồ Thuận Nghĩa suýt nữa nhảy dựng khỏi ghế, kinh ngạc .
Nửa thành lợi nhuận? Nha đầu điên ? Hắn mở miệng ngăn cản, nhưng ánh mắt trấn an của Bồ Giao Giao ngăn .
Nụ mặt Giản Hoằng cũng cứng đờ, thậm chí còn nghi ngờ nhầm.
Một phương t.h.u.ố.c xà phòng, lấy nửa thành lợi nhuận ròng của việc kinh doanh của ? Cái khẩu vị quả thật quá lớn ! Ngón tay vô thức gõ gõ mặt bàn, ánh mắt trở nên sắc bén: “Cô nương, ngươi đang gì ? Nửa thành lợi nhuận ròng, ngươi điều đó ý nghĩa gì ?”
Mèo Dịch Truyện
Đây quả thực là sư t.ử ngoác miệng, , là kẻ si mộng.
Bồ Giao Giao phảng phất thấy vẻ châm biếm và vui trong mắt , thần sắc vẫn tự nhiên: “Ta đương nhiên . Một phương t.h.u.ố.c , chính là nền tảng của núi vàng núi bạc. Giản công t.ử nếu cảm thấy đáng, thì thôi.”
Nàng bộ dậy.
“Khoan .” Giản Hoằng giơ tay ngăn nàng .
Hắn tiểu nương t.ử mắt, bề ngoài thì yếu ớt, thực chất gan to tày trời, trong lòng suy nghĩ bay nhanh.
Nếu là thường, sớm phất tay áo rời , thậm chí thể dùng thủ đoạn phi thường để lấy thứ .
Ánh mắt lướt qua Cảnh Tu Ngạn đang một bên, chính là nam nhân lẽ phiền phức.
Hắn vốn rời , nhưng đáng tiếc, xà phòng hoa ngọc trâm quả thực là một vật , hơn nữa bộ dạng của tiểu nương t.ử , dường như còn chiêu ?
Hắn đè nén sự khó chịu trong lòng, quyết định dò xét thêm, nếu thật sự chiêu , xem cụ thể là chuyện gì: “Cô nương dựa mà cho rằng phương t.h.u.ố.c đáng giá nửa thành lợi nhuận?”
Bồ Giao Giao trở , vội chậm từ túi vải nhỏ mang theo lấy hai chiếc bình sứ trắng nhỏ nhắn, nhẹ nhàng đẩy đến mặt Giản Hoằng, “Giản công t.ử chi bằng hãy xem cái .”
Giản Hoằng nghi hoặc cầm lấy một trong hai bình sứ, rút nút , một luồng hương hoa hồng nồng đậm mà thanh khiết ập mặt, so với hương cao thường thấy thị trường thì thuần khiết hơn, chất lỏng trong suốt.
“Đây là…”
“Hương lộ hoa hồng.” Bồ Giao Giao giải thích, “Dùng cánh hoa hồng tươi chưng cất tinh luyện mà thành, thể dùng để ướp hương cơ thể, cũng thể pha nước rửa mặt.”
Giản Hoằng ánh mắt khẽ động, cầm lấy chiếc bình khác.
Chất lỏng trong chiếc bình màu sắc đậm, gần như nâu nhạt, mở nút , ngửi thấy một mùi hương hỗn hợp giữa thảo d.ư.ợ.c và hoa, chút đặc biệt, “Còn cái thì ?”
“Cái là nước gội đầu .” Bồ Giao Giao , “Ngày nay nhiều nhà gội đầu thường dùng nước vo gạo, bồ kết, hoặc xà phòng lợn pha thêm hương liệu, chung đều chút phiền phức. Cái chỉ cần pha nước xoa bóp là thể tạo bọt, sạch tóc dưỡng tóc.”