Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 76: Phân Bố Phủ Thành ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:00:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Theo Bồ Giao Giao , đừng là ở thời cổ đại nhận diện khuôn mặt và hệ thống camera giám sát như bây giờ, ngay cả ở thời đại của nàng, thông tin tội phạm do cảnh sát công bố cũng chắc bắt .

 

Huống hồ, những bức họa thông tin khiến nàng vô cùng nghi ngờ liệu giống thật bao nhiêu phần. Dù bên cạnh bức họa ghi rõ đặc điểm của những , nhưng vẫn kém xa một bức ảnh trực quan đơn giản hơn nhiều, huống chi chỉ cần cải trang một chút liền khác hẳn với bức họa dán cổng thành.

 

Hơn nữa, những thông tin hẳn là mang tính khu vực, vạn nhất những phạm nhân chạy sang nơi khác ẩn danh, chẳng sẽ thể nào bắt ?

 

Cảnh Tu Kiến thấy Bồ Giao Giao hứng thú với việc , liền giải thích thêm cho nàng.

Mèo Dịch Truyện

 

"Thông thường, thông tin của những sẽ phân phát đến ít nhất bốn năm phủ thành, các thông cáo liên quan đều sẽ hỗ trợ ban hành."

 

"Đây cũng là lý do vì thường xuyên đến phủ thành hơn, hoặc là đưa thông tin phạm nhân của Lê Thành đến nha phủ nơi đây, hoặc là đến nha phủ nơi đây để tiếp nhận thông tin phạm nhân từ những nơi khác."

 

"Tuy nhiên, phần lớn vẫn là thông tin phạm nhân của phủ nhiều hơn, thông tin liên phủ sẽ ít hơn một chút."

 

thì, nếu một phạm nhân thể trốn đến mức liên phủ, điều đó chứng tỏ vụ án mà phạm là một vụ án lớn. Tình huống , nhưng cực kỳ hiếm hoi. Những kẻ thể phạm tội liên phủ đa phần đều là những kẻ hung thần ác sát. Chuyện thì cần với Bồ Giao Giao, kẻo nàng sợ hãi.

 

Bồ Giao Giao trầm ngâm gật đầu, " thấy bức họa đều vẽ trừu tượng, nghĩ lẽ dù ngang qua , cũng chắc nhận ."

 

Huống hồ những bức họa như , ngay cả ảnh chụp nàng trong tay cũng chắc nhận đối diện.

 

Khóe miệng Cảnh Tu Kiến bất giác co giật, mặc dù những bức họa mà quan phủ dán lên thực sự chút khác biệt, nhưng chủ yếu vẫn là thông tin văn tự. Hơn nữa, như huyện nha một họa sư , những huyện nha thậm chí còn họa sư, ví dụ như huyện nha Lê Thành của bọn là thuộc loại họa sư, huyện lệnh đại nhân vẫn luôn chiêu mộ nhân tài phương diện , tiếc là vẫn tìm .

 

"Vì ? Nhân tài như hiếm ?" Bồ Giao Giao ngờ huyện thành Lê Thành họa sư, còn mời từ ngoài đến.

 

Phải rằng Lê Thành dù cũng là một huyện thành, so với những nơi khác, Lê Thành tính là nhỏ, hơn nữa dân cư cũng khá đông đúc, lẽ trong những lấy một ai vẽ ?

 

"Họa sư bình thường đương nhiên , loại chuyên vẽ tranh chân dung, loại thì càng hiếm." Cảnh Tu Kiến giải thích cho nàng, "Dù yêu cầu duy nhất của bọn là cố gắng hết sức để phục dựng dung mạo của phạm nhân, như mới thể nâng cao cơ hội bắt tội phạm."

 

Bồ Giao Giao hiểu , và vô cùng chấn động, ngờ bức họa là do họa sư vẽ gần giống nhất .

 

"Đi đằng xem thử. Phủ thành chia bốn khu vực Đông, Tây, Nam, Bắc. Vân Lai Khách sạn chúng cần đến thuộc khu phía Đông, thường thì những sống ở khu phía Đông đều là phi phú tức quý."

 

"Bốn khu vực đều những nơi nhộn nhịp, khu phía Đông những thứ bán thể sẽ quý giá hơn một chút."

 

"Khu phía Tây và phía Nam là dành cho dân thường, nhiều bán rau cũng phần lớn đến hai khu vực , nhưng giá cả các cửa hàng phía Nam sẽ nhỉnh hơn một chút so với các cửa hàng phía Tây."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-76-phan-bo-phu-thanh.html.]

"Vậy còn khu phía Bắc thì ? Chủ yếu là những nào?" Bồ Giao Giao hiểu, gật đầu chút tò mò.

 

"Phía Bắc là thư viện, phần lớn là nơi các học t.ử lui tới." Cảnh Tu Kiến đưa tay kéo Bồ Giao Giao một cái, nàng chỉ lo chuyện, suýt chút nữa đụng gánh hàng.

 

Bồ Giao Giao chút ngượng ngùng, nhưng nhanh thu hút sự chú ý, "Thường thì nơi bán trái cây ở ?"

 

"Chắc là phía Nam, phía Nam bán nhiều hơn." Cảnh Tu Kiến suy nghĩ một lát, "Thông thường chợ phía Tây bán rau nhiều hơn, chợ phía Nam chỉ bán trái cây nhiều hơn."

 

"Vậy lát nữa chúng ghé chợ phía Nam một chuyến, xem loại trái cây nào."

 

Chủ yếu là từ khi nàng đến thế giới , những loại trái cây ăn thật sự ít, dù thì phần lớn cũng là trái cây dại, là do Lê Thành trồng cây ăn quả vì lý do gì, tóm Bồ Giao Giao bây giờ đặc biệt ăn trái cây.

 

đáng tiếc là trái cây bây giờ lẽ vì điều kiện vận chuyển hoặc kỹ thuật trồng trọt mà thật sự hiếm gặp. Hơn nữa hiện tại dường như còn nhà kính, chắc chắn các loại rau củ quả trái mùa. Về cơ bản là mùa nào thức .

 

Cảnh Tu Kiến đương nhiên dị nghị, hơn nữa còn thầm ghi nhớ trong lòng, dường như tiểu nương t.ử nhà thích ăn trái cây, nếu công vụ, thì thể chú ý nhiều hơn ở những nơi khác.

 

Hai cũng dạo lung tung, mà thẳng về phía khu phía Đông. Nơi đây đúng như Cảnh Tu Kiến , thật sự nhộn nhịp.

 

Vân Lai Khách sạn ngay cạnh con phố sầm uất nhất. Môi trường tổng thể trông trang nhã. Bồ Giao Giao chỉ liếc qua cửa, cùng Cảnh Tu Kiến rẽ sang một con phố nhộn nhịp hơn khác.

 

Con phố quả thực nhiều tửu lầu và cửa hàng. Nàng tò mò chọn một cửa hàng để , đó là một cửa hàng chuyên bán son phấn.

 

Cảnh Tu Kiến thì theo nàng , mà ngoài cửa đợi nàng, dù thì những cửa hàng son phấn đa phần là các cô nương hoặc phu nhân. Như gia đinh những nam t.ử cùng phu nhân để dạo phố, về cơ bản đều bên ngoài, chủ quán còn chu đáo đặt mấy hàng ghế, để các nam nhân đợi bên ngoài. Điều khiến Bồ Giao Giao cảm thấy chút hương vị của cánh mày râu thời hiện đại cùng phụ nữ mua sắm.

 

Nơi đây còn cả nước chuyên dụng để phục vụ, chắc hẳn cũng phụ nữ khi mua sắm thường tốn khá nhiều thời gian, để tránh cho các nam nhân chờ đợi nhàm chán.

 

Vừa bước qua cửa, ngửi thấy mùi son phấn nồng nặc các loại. Khiến Bồ Giao Giao nhịn hắt một cái.

 

Nàng vội vàng lấy khăn tay che mũi, vẻ mặt đầy áy náy. Những đang chọn son phấn trong cửa hàng đều chút ghét bỏ dùng khăn che miệng mũi, còn thì thầm một câu, "Đừng là nhiễm phong hàn chứ?"

 

Vào thời mà thật sự nhiễm phong hàn, thì đáng sợ lắm. Tiểu nhị định tiến lên đón khách cũng thoáng hiện vẻ hoảng sợ mặt.

 

Bồ Giao Giao khẽ ho một tiếng, "Vừa chuẩn tâm lý, ngờ bước , mùi trong cửa hàng nồng nặc đến , nên mũi chút khó chịu."

 

Nghe lời , sắc mặt tiểu nhị rõ ràng dịu vài phần, mặt nở nụ niềm nở, "Nương t.ử đây mua gì? Ta thể giúp giới thiệu một chút."

 

 

Loading...