Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 65: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:00:00
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người từ kinh thành đến

 

Bồ Thuận Nghĩa thoát khỏi sự hưng phấn, trấn định tinh thần, lúc mới cẩn thận nhớ tình hình khi gặp gỡ .

 

Khi , Bồ Thuận Nghĩa ôm ấp sự kích động trong lòng và mấy bánh xà phòng gói ghém cẩn thận, bước phủ thành.

 

Huynh thầm tính toán, bảo bối mà , chắc chắn thể bán giá ở phủ thành.

 

Huynh đây cũng từng chạy phủ thành, nên cũng rõ một chuyện ở đó.

 

Không đến nơi nào khác, mà thẳng đến tiệm tạp hóa nổi tiếng nhất, Triều Dương Các.

 

Kiến trúc của Triều Dương Các đương nhiên khác biệt. Cửa tiệm chạm khắc bằng gỗ mun, rộng rãi sáng sủa, rộng gấp ba cửa tiệm nhà họ Bồ.

 

Vừa bước , ánh sáng rạng rỡ hẳn lên, nền nhà lát gạch xanh sạch sẽ, khí thoang thoảng một mùi hương trầm tao nhã, khác biệt với cái mùi tổng hợp phức tạp ở tiệm nhà họ Bồ.

 

Hai bên là những kệ hàng cao ngất, bày la liệt đủ thứ, gốm sứ thì ôn nhuận, lụa là thì mượt mà, còn những món đồ tinh xảo mà Bồ Thuận Nghĩa nhận , đồ dùng của dân thường.

 

Các tiểu nhị quầy đều mặc áo vải xanh thống nhất, ai nấy cũng tinh thần phấn chấn, tiếng giới thiệu sản phẩm cũng vang dội, mạnh mẽ.

Mèo Dịch Truyện

 

Vài vị khách ăn mặc chỉnh tề đang chậm rãi dạo bước lựa chọn, chuyện cũng nhỏ nhẹ.

 

Bồ Thuận Nghĩa vô thức chỉnh vạt áo của , cảm thấy bộ quần áo vải bông ngắn của ở đây vẻ lạc lõng.

 

Dù Bồ gia mở một tiệm tạp hóa, nhưng cũng chỉ chút tiền dư dả, đặt ở phủ thành đương nhiên đáng kể.

 

Thật ăn mặc cũng khác gì những gia đình bình thường, thậm chí vì ngoài bàn chuyện ăn, cũng đặc biệt chọn một bộ đồ tươm tất hơn.

 

ở phủ thành, những thứ thật sự đáng kể. Tuy nhiên, nghĩ đến mấy bánh xà phòng trong lòng, ưỡn thẳng lưng.

 

Huynh đến mặt một vị chưởng quỹ trông như quản sự, hắng giọng: “Xin hỏi chưởng quỹ ? Không tiện chuyện riêng một chút ?”

 

Vị chưởng quỹ bốn mươi tuổi, mặc trường sam bằng lụa, mặt treo nụ hòa nhã, nhưng lời là một sự từ chối khéo léo: “Không khách quan chuyện gì? Giờ khách đông, tiện khỏi, ngài việc gì cứ thẳng.”

 

Bồ Thuận Nghĩa do dự một chút, thấy những xung quanh dường như để ý đến bên , lúc mới cẩn thận lấy một hộp nhỏ gói bằng vải bông sạch từ trong lòng , đưa qua.

 

“Chưởng quỹ, ngài xem cái . Đây là xà phòng hoa ngọc trâm theo bí phương độc quyền của chúng , dùng xong sẽ thanh mát lưu hương, tẩy sạch vết bẩn cũng mạnh hơn nhiều so với bồ kết thị trường, rửa xong da còn trơn láng, một chút cũng khô...”

 

Huynh kể cảm giác từng trải qua, ánh mắt đầy mong đợi vị chưởng quỹ.

 

Chưởng quỹ chỉ liếc qua cái hộp, ý định mở , còn về xà phòng mà Bồ Thuận Nghĩa , thậm chí dường như chút hứng thú nào.

 

“Vị khách quan , đa tạ ý của ngài.” Hắn chậm rãi , “Chỉ là Triều Dương Các chúng các nhà cung cấp cố định, các loại bồ kết đầy đủ, tạm thời cần thêm loại mới.”

 

Bồ Thuận Nghĩa trong lòng sốt ruột, “Chưởng quỹ, ngài thể thử , xà phòng của thật sự khác biệt, giống bồ kết hiện giờ, bảo đảm ngài dùng sẽ...”

 

“Không cần.” Nụ của chưởng quỹ đổi, nhưng ngữ khí thể nghi ngờ, liếc mắt hiệu cho một tiểu nhị bên cạnh, “Chỗ chúng quy củ là , xin khách quan thứ .”

 

Tiểu nhị lập tức tiến lên, động tác “mời” ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-65.html.]

 

Bồ Thuận Nghĩa phớt lờ, trong lòng nghẹn .

 

Đồ như , chịu thử một chút? Huynh chút cam lòng, nhưng cũng nơi chỗ để loạn, đành tiu nghỉu cất hộp xà phòng, bước ngoài.

 

Thật là xuất sư bất lợi, nhịn thở dài một .

 

Vừa đến cửa, còn bước qua ngưỡng cửa, phía truyền đến một giọng nam trẻ tuổi: “Vị tráng sĩ , xin dừng bước.”

 

Bồ Thuận Nghĩa nghi hoặc đầu , chỉ thấy một thanh niên mặc trường bào gấm màu xanh bảo lam cách đó xa, bên hông thắt đai ngọc, dung mạo tuấn tú, khí chất bất phàm, xuất từ gia đình quyền quý.

 

Thanh niên đang , ánh mắt mang theo vài phần thăm dò: “Thứ ngươi , chút hứng thú, thể mượn một bước để chuyện ?”

 

Bồ Thuận Nghĩa sững sờ, ngay đó trong lòng dấy lên hy vọng, vội vàng gật đầu: “Được, , đương nhiên là !”

 

Thanh niên khẽ mỉm , động tác “mời”, dẫn Bồ Thuận Nghĩa về phía một quán thanh nhã ở góc phố.

 

Quán mặt tiền lớn, nhưng bên trong động thiên khác, vô cùng yên tĩnh, khác với sự xa hoa lộng lẫy của Triều Dương Các, mang thêm vẻ nhàn nhã của văn nhân nhã sĩ.

 

Hai tiểu nhị dẫn lên lầu hai, một gian phòng riêng cạnh cửa sổ.

 

Trong lòng Bồ Thuận Nghĩa thấp thỏm yên, chân bước sàn gỗ sạch sẽ mà vẫn cảm thấy chút hư phù.

 

Nỗi thất vọng vì từ chối ở Triều Dương Các vẫn tan hết, sự xoay chuyển bất ngờ khiến lòng nóng như lửa đốt, hệt như đang chiên chảo dầu.

 

Đợi tiểu nhị bưng lui xuống, thanh niên nâng chén lên, khẽ nhấp một ngụm, mới về phía Bồ Thuận Nghĩa, ánh mắt ôn hòa nhưng mang theo sự dò xét: “Tại hạ tên Giản Hoằng, từ kinh thành đến. Vừa tráng sĩ ở Triều Dương Các về xà phòng , dường như khá độc đáo, chút tò mò, thể cho xem qua ?”

 

Bồ Thuận Nghĩa là quý khách từ kinh thành đến, trong lòng càng thêm bồn chồn, nhưng mặt dám chậm trễ, vội vàng lấy mấy hộp xà phòng gói kỹ bằng vải bông mịn trong lòng, hai tay nâng lên đưa tới , đặt bàn mở : “Công t.ử xin xem, đây là xà phòng hoa ngọc trâm theo bí phương gia truyền của tiểu nhân. Không dám là kỳ trân dị bảo, nhưng về độ sạch và dưỡng da, quả thật vài điểm độc đáo.”

 

Trong hộp gỗ mở bàn, mấy bánh xà phòng trắng muốt, ấm áp, ẩn hiện ánh sáng, như một khối bạch ngọc mài nhẵn.

 

Hình dáng vuông vức, các cạnh xử lý gọn gàng, giống những miếng xà phòng cục thô ráp thị trường, công phu.

 

Khi vải bông mở , một mùi hương hoa ngọc trâm thanh nhã lập tức lan tỏa, nồng đậm, mà như mưa phùn thấm đất, nhẹ nhàng len lỏi khoang mũi, khiến lòng thư thái.

 

Mùi hương , còn tinh khiết và sạch sẽ hơn cả mùi nước hoa hồng mà những nhà quyền quý thường dùng.

 

Ánh mắt Giản Hoằng dừng bánh xà phòng, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

 

Hắn vươn ngón tay thon dài, nhẹ nhàng nhấc một bánh lên, chạm thấy mịn màng trơn tru, cảm giác thô cứng như xà phòng cục thông thường.

 

Hắn đưa lên mũi ngửi, mùi hương hoa thanh khiết càng rõ ràng hơn, quả nhiên là mùi hoa ngọc trâm, thuần khiết.

 

“Nhìn qua tồi.” Giản Hoằng đặt xà phòng xuống, vẫy tay gọi tiểu nhị đang đợi ngoài cửa, “Đi lấy một chậu nước sạch đây.”

 

Tim Bồ Thuận Nghĩa thắt , mắt chăm chú dõi theo động tác của Giản Hoằng.

 

Rất nhanh, tiểu nhị bưng một chậu nước sạch đến.

 

 

Loading...