Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 45: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:59:35
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cá tạp nấu đậu phụ
Bữa cơm bày ở chính sảnh, Bồ Giao Giao cũng ý nghĩ nam nữ khác chiếu.
Ngoài việc nàng thói quen đó, điều quan trọng nhất là Trần Phương Nghị cũng chỉ là một đứa trẻ tầm bảy, tám tuổi.
Nàng tự thấy thành , cũng cần giữ kẽ đến mức đó với một đứa trẻ bảy, tám tuổi.
Nàng cầm đũa bát, tươi cạnh bàn, "Trần công tử, đây đều là gia yến, là gia yến thì công t.ử cứ cùng chúng dùng bữa , sẽ chia bàn nữa."
Trần Phương Nghị dậy hành lễ, "Bồ nương t.ử đừng khách khí, là khách thì tùy theo chủ."
Nói cũng , một đứa trẻ bảy, tám tuổi thời điểm dáng một quân t.ử .
Bồ Giao Giao bưng vài món ăn lên bàn.
Món nổi bật nhất là nồi cá tạp nấu đậu phụ .
Nồi đất lớn, nhưng mặt canh ngoài cùng dính một vòng cơm cháy vàng óng thơm lừng, mép cong lên, thấy giòn rụm.
Trong nồi, nước canh cá màu nâu đỏ đang sôi lục bục, những miếng đậu phụ trắng nõn và vài khúc cá khác loại nổi lềnh bềnh, bốc nghi ngút, tỏa hương vị sông nước đậm đà, một chút hương thơm thanh mát của gừng hành phiêu đãng .
Thịt heo xào chua ngọt đỏ tươi óng mỡ, từng sợi thịt, sợi măng, sợi mộc nhĩ rõ ràng, bọc lấy nước sốt sệt sệt, hương thơm chua ngọt xen lẫn vị cay xộc thẳng mũi.
Trứng xào ớt chuông trông đơn giản, ớt chuông xanh biếc, trứng vàng non, xào tơi xốp bóng dầu, tỏa hương trứng và hương ớt thanh mát.
Lại còn một đĩa lớn bánh bao áp chảo nhân thịt heo cải bó xôi, đế bánh chiên vàng giòn, nhưng vỏ bánh vẫn giữ độ trắng mềm, từng chiếc căng tròn thẳng, thoang thoảng hương vị tươi ngon của nhân thịt heo cải bó xôi và hương thơm giòn của vỏ bánh.
Ánh mắt Trần Phương Nghị đầu tiên nồi cá tạp nấu đậu phụ thu hút, đặc biệt là vòng cơm cháy vàng óng mặt canh.
Chàng cầm thìa, múc một muỗng thịt cá và đậu phụ dính nước canh.
Thịt cá mềm mại, đậu phụ trơn tuột, mang vị ngọt đặc trưng của sông nước, hề mùi tanh.
Chàng ngẩn , múc một muỗng lớn, cả canh lẫn cái đều đưa miệng, càng thưởng thức kỹ lưỡng, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên rõ rệt.
Hương vị , quả thực ngon ngoài sức tưởng tượng.
Bồ Giao Giao thấy ăn ngon miệng, khóe môi tự chủ cong lên.
Nàng lúc mới chú ý đến Nghiễn Đài đang bên cạnh, liền lên tiếng chào hỏi: "Tiểu ca đây cũng xuống cùng dùng bữa ? Ta nghĩ Trần thiếu gia chắc sẽ mang theo đến, nên cũng chuẩn phần cơm của ngươi ."
Nghiễn Đài vội vàng xua tay, cúi : "Không dám dám, tiểu nhân cứ dùng bữa ở ngoài là ."
Hắn quy củ, nào dám cùng bàn với chủ tử.
Bồ Giao Giao cũng miễn cưỡng, đây là một thế giới phân cấp rõ ràng, chủ t.ử đương nhiên chung bàn với hầu, đó là phá vỡ quy tắc.
Nàng bếp lấy một cái bát lớn và một đôi đũa, "Ta gắp cho ngươi ít thức ăn, nếu đủ, ngươi cứ , sẽ thêm cho ngươi."
Nàng múc mỗi món một ít, nghĩ là khỏe mạnh, trông chừng mười một mười hai tuổi, chắc đang tuổi ăn khỏe, nên cho thêm hai miếng cơm cháy.
Bánh bao áp chảo nhân thịt heo cải bó xôi nàng đến ba nồi, nên nàng dùng đĩa đựng một nồi riêng đưa cho Nghiễn Đài.
Nghiễn Đài cảm ơn, nhận lấy bát đũa, nhanh chóng ghế đá trong sân xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-45.html.]
Không quản nóng bỏng, Nghiễn Đài tiên xúc một miếng lớn thịt heo xào chua ngọt trộn cơm, thịt mềm mượt, hương vị đậm đà, chua, ngọt, cay, mặn, tươi hòa quyện, cực kỳ dễ ăn cơm.
Hắn gắp một miếng bánh bao áp chảo, đế bánh giòn rụm, c.ắ.n , nhân thịt heo cải bó xôi bên trong tươi mềm mọng nước, nóng đến mức hít hà, nhưng nỡ ngừng ăn.
Uống thêm một ngụm canh cá thơm ngon, ăn một miếng đậu phụ thấm đẫm nước canh, chỉ cảm thấy mệt mỏi đều tan biến ít nhiều.
Bây giờ hiểu vì chủ t.ử đến đây dùng bữa, đây là đào như ? Lại thể món ăn ngon đến thế?
Hắn vùi đầu, ăn nhanh nuốt vội, hai má phồng lên, mắt cũng hạnh phúc nheo , đắm chìm trong bữa ăn ngon lành .
Bồ Giao Giao đây khi ăn cơm bao giờ quy tắc "ăn , ngủ lời", nàng luôn cảm thấy khi ăn cơm, cả nhà cùng chuyện, ngược thể sinh một luồng ấm áp.
Vì bàn ăn, cả nhà cứ thế ăn trò chuyện linh tinh, chia sẻ những chuyện trong ngày.
Đến đây, thành Cảnh Hoành Nghị chia sẻ chuyện ở học đường với các nàng, còn Bồ Giao Giao thì kể cho y những chuyện thú vị của nàng và Cảnh Tiểu Hoa.
Thói quen hiểu trở thành thời gian mà Cảnh Hoành Nghị mong đợi nhất, bữa tối mỗi ngày trở thành lúc y yêu thích.
Ngoài những món ăn ngon, còn niềm vui dâng trào từ tận đáy lòng.
Tuy nhiên, hôm nay vì ngoài, là một tiểu thiếu gia phận tôn quý, Cảnh Hoành Nghị hiểu chút câu nệ.
Thế nhưng, khi thấy Bồ Giao Giao dường như vẫn như thường ngày, cộng thêm sức hấp dẫn của món ngon, y cũng nhanh chóng thả lỏng.
Cảnh Tiểu Hoa thì hiểu bầu khí , nàng chỉ cảm thấy món ăn hôm nay thật ngon, cái bụng nhỏ của nàng sắp căng tròn .
Chẳng mấy chốc, bàn ăn rộn ràng tiếng như thường lệ, thỉnh thoảng Cảnh Tiểu Hoa ngây thơ chia sẻ những việc nàng trong ngày, đều thể khiến Bồ Giao Giao và Cảnh Hoành Nghị bật .
Trần Phương Nghị là đầu tiên cảm nhận khí thoải mái như trong bữa ăn, y cảm thấy chút kinh ngạc.
Theo lý mà , sự phú quý của Trần gia y vượt xa nơi vạn , thế nhưng, chính bữa thô cơm đạm, chính cái sân viện đơn sơ , khiến gương mặt y vốn luôn ủ ê nay thêm vài phần hòa nhã, thậm chí tận sâu trong đáy mắt, dường như cũng nhuốm một tia vui vẻ mà ngay cả y cũng hề nhận .
Giống như cả đột nhiên ngâm dòng nước ấm nóng, tứ chi đều thư thái, một cảm giác sảng khoái khó tả.
Mèo Dịch Truyện
Y ít lời, nhưng trong cử chỉ nắm giữ chừng mực vô cùng , hề sự kiêu căng của con nhà thế gia, thể tự nhiên hòa khí sinh hoạt thường nhật , khiến chủ nhà cảm thấy chút nào gò bó.
Một bữa cơm khách chủ đều vui vẻ, Bồ Giao Giao thoăn thoắt dọn dẹp bát đũa, nhanh đó bưng mấy tách .
Tách là loại sứ thô bình thường, bên trong đựng thứ nước trong vắt, một đóa cúc vàng nhạt lặng lẽ nở rộ trong nước, vài hạt kỷ t.ử đỏ cam điểm xuyết giữa, trông vô cùng mắt.
Nàng nhẹ nhàng đặt tách bên tay Trần Phương Nghị, mỉm : “Vừa dùng bữa xong, mời thiếu gia dùng chút để giải bớt dầu mỡ.”
Trần Phương Nghị nâng tách lên, đầu ngón tay cảm nhận ấm.
Y cúi đầu, mùi hương cúc thoang thoảng dịu nhẹ quanh chóp mũi, khẽ nhấp một ngụm, miệng, mang theo vị đắng nhẹ đặc trưng của hoa cúc, nhưng ngay đó, một dòng vị ngọt thanh thoát lan tỏa từ cuống lưỡi, kéo dài mà ấm áp, cuốn trôi cảm giác dầu mỡ đó, chỉ để khoang miệng thanh mát và mùi hương hoa thoang thoảng.
Cảm giác thật kỳ diệu, giống như những loại quý y vẫn thường uống, sự phức tạp về tầng vị, nhưng một sự tinh khiết như rửa sạch bụi trần.
Y khỏi thêm hai cái sân nhỏ .
Gạch ngói bình thường, hoa cỏ thông thường, nhưng như ẩn chứa một sức mạnh kỳ lạ.
Từ nồi cá tạp đậu phụ nóng hổi, đến tách hoa cúc thanh nhã hậu vị ngọt ngào , đến sự nhiệt tình kiêu ngạo cũng tự ti của chủ nhà, tất cả đều khiến trái tim y vốn quen với gấm vóc ngọc thực, quen thói hư tình giả, bỗng nảy sinh một cảm giác cận khó tả.