Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 24: --- Hoa Ngọc Trâm
Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:59:13
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tây Thị ở huyện thành thì nơi chuyên bán hoa, nhưng đều là hoa trồng trong chậu, với lượng lớn thì nàng vẫn đích tìm kiếm.
Cũng may hiện giờ nàng chỉ sản phẩm để khai phá thị trường, ban đầu cần quá nhiều, nếu thật sự thể mở rộng cục diện thì lúc đó vẫn còn kịp.
Hơn nữa, hoa thời điểm tính thời vụ đặc biệt rõ ràng, mùa nào hoa nấy.
Cũng những nhà quyền quý, thể sẽ thúc giục hoa nở sớm, nhưng cái giá trả thì quá lớn.
Nàng chào hỏi cha một tiếng, cửa.
Tiệm t.h.u.ố.c xa, nàng dựa theo phương t.h.u.ố.c tính toán kỹ trong lòng, cẩn thận chọn mấy loại d.ư.ợ.c liệu, bảo tiểu nhị cân đủ gói .
Từ tiệm t.h.u.ố.c , nàng chạy một chuyến đến Tây Thị. Tây Thị bây giờ nhiều nhất là các loại cúc, còn hoa dâm bụt và sen s.ú.n.g cũng khá nhiều, rải rác thể thấy vài bông diên vĩ, nhưng loại hoa nhiều.
Dù thì thời điểm , phần lớn mua hoa đều là những nhà giàu , còn bách tính bình dân ngày ngày bôn ba kiếm sống, nếu nuôi hoa thì cũng đa phần là mấy cây đào từ núi rừng.
nàng mua hoa về là để “phá hoa tàn nhẫn” (dùng để nguyên liệu), nên hợp với những giống quý hiếm chăm sóc cẩn thận ở đây.
Tây Thị vẫn náo nhiệt, tiếng ồn ào, đủ loại hàng quán san sát dọc phố. Bồ Giao Giao vội mua, chỉ chậm rãi , tỉ mỉ quan sát.
Đi đến một góc khuất, nàng một gian hàng ăn nhập với sự náo nhiệt xung quanh thu hút ánh .
Trên gian hàng những chậu hoa cảnh thông thường, mà là chất một đống lớn những bông hoa trắng như tuyết, chỉ điều đa phần mất vẻ tươi tắn, ủ rũ rũ đầu xuống, tỏa một mùi hương trầm buồn, như sắp tàn mà tàn.
Chủ gian hàng là một hán t.ử trung niên, da đen sạm, chiếc ghế nhỏ bên cạnh với vẻ mặt sầu muộn, qua mà thở dài thườn thượt.
Bồ Giao Giao nhận đó là hoa ngọc trâm, kiểu dáng thanh nhã, hương thơm dịu nhẹ, chỉ là những bông mắt ...
Nàng bước tới, xổm xuống xem xét kỹ lưỡng, “Đại ca, hoa ngọc trâm của ? Trông tươi lắm.”
Chủ gian hàng ngẩng đầu nàng một cái, thấy là một phụ nhân trẻ tuổi, liền thở dài, rầu rĩ : “Đừng nhắc nữa! Ta đúng là gặp xui xẻo . Chẳng thế nào, hôm qua còn lành, sáng nay thức dậy xem thì cả một vườn ngọc trâm của , chỉ một đêm đều nở rộ, còn bắt đầu héo rũ! Ta vội vàng hái hết xuống, nghĩ rằng hoa ngọc trâm cũng thể dùng thuốc, thanh nhiệt giải độc, lợi thấp tiêu sưng, nên vội vàng đem đến tiệm t.h.u.ố.c hỏi thử.”
Y càng càng nản lòng, “ mấy tiệm t.h.u.ố.c cộng cũng chỉ lấy một phần nhỏ thôi. Còn nhiều thế , vứt thì tiếc, đành kéo đến Tây Thị thử vận may, xem ai cần . Than ôi, xem sắp nát trong tay .”
Bồ Giao Giao , trong lòng khẽ động.
Đang buồn ngủ thì gặp ngay cái gối! Nàng đang lo hương liệu cho hương di t.ử và dầu gội đầu đủ độc đáo, hương thơm thanh nhã của hoa ngọc trâm , nếu chiết xuất , hoặc trực tiếp dùng hoa khô xà phòng, hiệu quả chắc chắn sẽ .
Tuy héo, nhưng hương thơm vẫn còn, dùng hương liệu đúng lúc, còn tiết kiệm công đoạn phơi khô hơn cả hoa tươi.
Nàng ngoài mặt biểu lộ gì, chỉ cố ý tỏ vẻ tiếc nuối cầm một bông lên xem, “Quả thật đáng tiếc. Hoa để lâu, đại ca tính bán thế nào?”
Chủ gian hàng thấy hỏi, liền lấy tinh thần, “Muội tử, nếu , cứ giá thật lòng, lấy hết ! Ta đang cần bán gấp, dù cũng hơn là để thối rữa đất.”
Y khoa tay múa chân, “Nhiều thế , cho… cho hai lượng bạc nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-24-hoa-ngoc-tram.html.]
Y thấy chút chột .
Bồ Giao Giao tính toán trong lòng, dậy phủi bụi vạt váy, “Đại ca, hoa của đều thế , mua về xử lý cũng tốn ít công sức, thành công còn chắc. Hơn nữa, hoa sắp hỏng đến nơi, đáng giá hai lượng bạc.”
Nàng giơ một ngón tay, “Một lượng, nếu đồng ý, sẽ cân bạc đưa cho ngay, mua hết chỗ . Nếu , sẽ xem chỗ khác.”
Chủ gian hàng do dự một lát, đống hoa lớn sắp thành vô dụng, Bồ Giao Giao giống đùa, liền nghiến răng, “Được! Một lượng thì một lượng! Dù cũng hơn là đổ sông đổ bể!”
Bồ Giao Giao trong lòng vui vẻ, nhưng ngoài mặt bình tĩnh, sảng khoái lấy một mảnh bạc vụn từ túi tiền, đặt lòng bàn tay chủ gian hàng cân nhắc, trọng lượng chỉ hơn chứ kém.
“Đa tạ đại ca.” Nàng trả tiền xong, hỏi: “Đại ca quý tính là gì? Xem hoa của , khi gặp chuyện chắc chắn chăm sóc . Chẳng là ở ? Sau nếu còn mua hoa cỏ tươi, cũng tiện đường tìm .”
“Hạ nhân họ Quý, cứ gọi Quý Tam là . Ta trong thành, là làng Tây La ở phía Tây, cả làng đều trồng trọt kiếm sống.” Quý Tam nhận bạc, vẻ mặt sầu muộn tan ít, lời cũng nhiều hơn.
Bồ Giao Giao gật đầu, ghi nhớ cái tên “Quý Tam làng Tây La” lòng.
Sau nếu nàng thể mở con đường cho hương di t.ử và dầu gội đầu, đây lẽ sẽ là một nguồn cung cấp hàng hóa lâu dài.
Sau nếu cơ hội, cũng thể đến làng Tây La xem thử.
Nàng đống hoa ngọc trâm lớn , suy tính xem để vận về.
Đang nghĩ ngợi, Quý Tam chủ động tìm một sợi dây thừng cũ, giúp nàng buộc tạm đống hoa .
Bồ Giao Giao cảm ơn, ôm lấy bó hoa ngọc trâm to tướng hề nhẹ, tuy héo rũ nhưng hương thơm ngào ngạt, về hướng tiệm tạp hóa của nhà .
“Cha, con lấy một cái cối đá nhỏ.” Nàng thẳng đến góc để đồ nghề, chọn một cái cối đá xanh vặn, trông còn mới và sạch sẽ.
Bồ Đông Lai đang tính sổ, ngẩng đầu, “Cứ lấy , đồ trong tiệm nhiều lắm.”
Y con gái ôm lấy cái cối đá hề nhẹ, còn xách một gói d.ư.ợ.c liệu, kìm mà dặn dò, “Chậm thôi, cẩn thận tay.”
Bồ Giao Giao mang đồ cửa, ở đây còn đặt các loại thảo d.ư.ợ.c mua từ tiệm t.h.u.ố.c đó, tuy mỗi loại nhiều, nhưng cộng cũng khá đáng kể.
Đang nghĩ xem nàng nên chạy thêm hai chuyến để đưa đồ về , đó mới đón Hoa Hoa, thì thấy Bồ Thuận Nghĩa đang đ.á.n.h xe la từ ngoài trở về, thùng xe trống rỗng, rõ ràng là giao hàng xong.
“Đại ca!” Bồ Giao Giao mắt sáng rực.
“Giao Giao? Muội đến một tiếng? Biết về sớm hơn . Tiểu Hoa ?” Bồ Thuận Nghĩa nhảy xuống xe, thấy và đống đồ chân nàng, “Đây là mua gì ?”
“Tiểu Hoa đang ngủ trưa cùng nương . Ta mua ít d.ư.ợ.c liệu và hoa tươi, còn lấy một cái cối đá, đang để mang về.” Bồ Giao Giao chỉ đống đồ đất, hì hì với Bồ Thuận Nghĩa, “Đại ca, phiền giúp một tay.”
Mèo Dịch Truyện
“Có gì khó , chẳng chỉ là một câu thôi , đưa về.” Bồ Thuận Nghĩa hai lời, tiến lên xách cái cối đá, cầm lấy gói d.ư.ợ.c liệu và bọc hoa ngọc trâm lớn , nhẹ nhàng đặt lên xe la, “Là lát nữa đợi Tiểu Hoa cùng về?”
Bồ Giao Giao lòng nhẹ nhõm, vội vàng cảm ơn, “Ta gọi Hoa Hoa dậy, kẻo giờ ngủ nhiều quá, tối ngủ .”