Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 196: Đánh cắp nửa ngày nhàn nhã ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:02:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Tu Bách xua tay, gỡ mấy con vật hoang xuống, Bồ Giao Giao: "Nàng ăn gì?"
"Hôm nay chúng nướng đùi dê ăn!" Bồ Giao Giao vỗ bàn quyết định, nàng nhanh nhẹn chỉ huy: "Ca ca, thịt thỏ và gà rừng . Tu Bách, chặt lấy một chiếc đùi béo nhất của con dê xuống."
"Được." Cảnh Tu Bách sảng khoái đáp.
Trương Thẩm vội vàng mang d.a.o bếp đến, Cảnh Tu Bách đón lấy, cổ tay xoay chuyển, lưỡi d.a.o sắc lạnh, nhanh gọn lẹ chặt một chiếc đùi dê béo múp xuống.
Sân viện lập tức trở nên náo nhiệt lạ thường, Bồ Giao Giao và mấy phụ nữ khác trong trang trại bắt đầu bận rộn chuẩn nguyên liệu cho bữa trưa, khí nhanh chóng tràn ngập hương thơm của các loại gia vị và thức ăn hòa quyện.
Cảnh Tu Bách xử lý xong đùi dê, Cảnh Tiểu Hoa liền kéo tay , ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn nài nỉ: "A cha, chúng xem ngoại tổ phụ câu cá ạ?"
"Con bé , cứ chịu yên." Cảnh Tu Bách cưng chiều cốc nhẹ mũi nàng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, "Đi thôi, xem ngoại tổ phụ của con hôm nay câu cá lớn ."
"Con cũng , con cũng ." Cảnh Hoành Nghị vội vàng theo.
Bóng dáng hai cha con nhanh chóng biến mất con đường nhỏ dẫn bờ suối.
Không lâu , đống lửa ở giữa sân bùng lên.
Bồ Giao Giao tự tay đặt chiếc đùi dê ướp lên lửa, dùng xiên gỗ từ từ xoay tròn.
Mỡ nhỏ từng giọt xuống than hồng, phát tiếng "xì xèo", mùi thịt nồng nàn hòa quyện với hương gia vị, bá đạo chiếm lĩnh bộ sân viện.
Trên một giá nướng nhỏ hơn bên cạnh, hai con thỏ rừng lột da cũng nướng vàng óng ánh mỡ.
Bồ Giao Giao còn đặc biệt chuẩn khoai tây cắt miếng và nấm tươi mới hái, dùng xiên tre xâu , phết một lớp dầu mỏng, đặt bên cạnh đống lửa từ từ nướng, hương thơm thanh mát của rau củ khéo léo dung hòa vị nồng đậm của thịt nướng.
Hương thơm như mọc cánh, theo gió bay về phía rừng núi, bay về phía bờ suối.
lúc Bồ Giao Giao đang phết lớp mật ong cuối cùng lên đùi dê, tiếng của Bồ Đông Lai từ ngoài sân vọng .
"Thơm quá, thơm quá a! Lão già ở bờ suối cũng ngửi thấy mùi !"
Vừa dứt lời, Bồ Đông Lai dẫn Cảnh Hoành Nghị và Cảnh Tiểu Hoa , Cảnh Tu Bách thì chậm rãi dắt tay Cảnh Tiểu Hoa, trông nhàn nhã.
Cảnh Tiểu Hoa như một chú chim nhỏ vui vẻ, thoát khỏi tay cha, thoắt cái chạy đến mặt Bồ Giao Giao, như dâng bảo vật mà chỉ chiếc thùng gỗ trong tay Bồ Đông Lai, giọng trong trẻo và đầy tự hào.
"A nương, ngoại tổ phụ câu một con cá lớn lắm!"
Bồ Giao Giao lau tay, nhoài trong thùng.
Chỉ thấy trong làn nước trong vắt, một con cá diếc lớn gần hai thước đang vẫy đuôi, vảy cá lấp lánh ánh bạc ánh hoàng hôn, trông vô cùng tươi sống và mạnh mẽ.
"Ôi chao, con cá quả thực nhỏ!" Bồ Giao Giao bất ngờ khen ngợi, "Cha, thật lợi hại."
Bồ Đông Lai vuốt râu, mặt đầy đắc ý: "Đó là lẽ đương nhiên! Vừa , lát nữa cho các con món canh cá tươi, ăn kèm với đùi dê nướng , mỹ vị vô cùng!"
Bà Trương nhận lấy con cá béo vẫn còn đang quẫy đuôi, tủm tỉm đáp: “Lão gia cứ yên tâm, sẽ sạch ngay.”
Nói , liền xách cá, bước chân nhẹ nhàng về phía hậu bếp.
Cảnh Tiểu Hoa đó leo nửa ngọn núi, giờ bụng sớm đói meo, đôi mắt cứ dán chặt giá thịt nướng đang xèo xèo mỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-196-danh-cap-nua-ngay-nhan-nha.html.]
Tuy nhiên, nàng vẫn nhớ lời dạy của a nương, liền chạy đến bên chậu nước, dùng xà phòng vo viên rửa sạch sẽ đôi tay nhỏ bé, đó như hiến báu mà chọn một quả dại đỏ tươi từ đống quả trưởng rửa sạch.
Nàng nhón chân, cố sức giơ quả đến bên miệng Bồ Giao Giao, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, vẻ kiêu ngạo gần như tràn từ đôi mắt long lanh của nàng: “A nương, nếm thử! Quả ngọt lắm, là và trưởng hái núi đó.”
Bồ Giao Giao cúi đầu ngậm lấy quả, răng khẽ c.ắ.n một cái, một dòng nước ép chua ngọt tức thì tràn trong miệng, hương vị trái cây tươi mát xua cảm giác trống rỗng trong bụng, quả thực ngon bất ngờ.
Nàng cong mắt, xoa xoa đỉnh đầu con gái, giọng điệu tràn đầy cưng chiều: “Ừm, Tiểu Hoa nhà chúng thật giỏi, quả hái đúng là ngọt hơn loại mua ở ngoài.”
Mèo Dịch Truyện
“Con mau nghỉ , ở đây để .” Kiều Tam Nương chẳng từ lúc nào tới, tự nhiên tiếp nhận xiên thịt nướng từ tay Bồ Giao Giao.
Bà Bồ Giao Giao một cái, Tiểu Hoa đang dính sát bên nàng, trong mắt tràn đầy ý : “Đi , ở bên cạnh hài t.ử ăn vài quả lót , sắp ăn .”
Bồ Giao Giao liền từ chối nữa, kéo Cảnh Tiểu Hoa xuống ghế đá bên cạnh, hai con cùng chia ăn mấy quả dại còn trong đĩa.
Cảnh Hoành Nghị thì tràn đầy tò mò với giá thịt nướng.
Cậu bé xổm bên đống lửa, Kiều Tam Nương thành thục lật giở những xiên thịt, rắc đủ loại gia vị, đôi tay nhỏ bé cứ nắm buông, dáng vẻ như thử sức.
“Ngoại tổ mẫu, nướng thế nào thì mới ngon ạ?” Cậu nhịn hỏi.
Kiều Tam Nương vẻ mặt nghiêm túc của bé chọc , dùng cằm chỉ chỉ đống lửa lớn hơn ở một bên: “Muốn học ? Vậy con trông chừng con thỏ đó cho , đừng để nó cháy khét, đó mới là món chính hôm nay.”
Cảnh Hoành Nghị lập tức nhận nhiệm vụ, như một tiểu đại nhân, dáng chạy đến bên đống lửa nướng thỏ, chuyên tâm theo dõi.
Chẳng bao lâu , mùi thịt nướng thơm lừng bá đạo chiếm lĩnh cả sân.
Canh cá của bà Trương nấu màu trắng sữa, rắc thêm chút muối tinh và hành lá xanh biếc, trông vô cùng mắt.
Kiều Tam Nương đặt xiên thịt nướng cuối cùng đĩa, vỗ vỗ tay dính dầu mỡ, lớn tiếng gọi: “Được , tất cả mau đây ăn cơm!”
Lời dứt, Cảnh Tiểu Hoa và Cảnh Hoành Nghị liền reo hò chạy đến vây quanh.
Bồ Đông Lai và Bồ Thuận Nghĩa cũng từ trong nhà khiêng bàn ghế , cả nhà quây quần bên đống lửa nghi ngút khói.
“Hoành Nghị trông chừng thỏ vất vả , cái đùi đầu tiên , thưởng cho con!” Kiều Tam Nương xé một cái đùi thỏ nướng vàng ươm, béo ngậy, đặt bát Cảnh Hoành Nghị.
Cảnh Hoành Nghị sốt ruột c.ắ.n một miếng lớn, nóng đến mức hít hà, nhưng nỡ nhả , năng lấp bấp: “Ngon quá! Thỏ ngoại tổ mẫu nướng là ngon nhất!”
Thơm quá chừng, cảm thấy trông chừng con thỏ nửa ngày cũng đáng giá.
Cảnh Tu Ngạn con trai hiếm khi vội vã như , trong mắt chứa ý , cầm một xiên thịt nướng chín, cẩn thận gỡ thịt khỏi xiên gỗ, đặt bát Cảnh Tiểu Hoa: “Ăn chậm thôi, ai tranh với con .”
“Cảm ơn cha.” Cảnh Tiểu Hoa ngọt ngào đáp một tiếng, liền vùi đầu ăn ngấu nghiến.
Ngay đó, Cảnh Tu Ngạn gắp miếng thịt cá bụng mềm nhất, cẩn thận gỡ bỏ xương nhỏ, mới đặt bát Bồ Giao Giao: “Nàng ăn thêm cá , canh tươi, nàng nên uống nhiều một chút.”
“Được.” Bồ Giao Giao mỉm với , gật đầu, đưa miếng cá miệng, bưng bát uống vài ngụm canh.
Cá mới câu lên, quả nhiên tươi.
Bồ Thuận Nghĩa giơ chén rượu lên, với Bồ Đông Lai và Cảnh Tu Ngạn: “Cha, phu, hôm nay hiếm khi tề tựu đông đủ như , chúng cùng cạn một ly.”
Ba chén rượu chạm , phát tiếng kêu giòn tan, mặt mỗi đều là nụ thư thái.