Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 192: --- Tiễn Thi

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:02:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cảnh Hoành Nghị liếc , giọng điệu mang vài phần bất đắc dĩ: “Ai cùng ngươi ôn bài, ngươi chỉ tổ nhiễu loạn sự yên tĩnh của .”

 

“Ai chà, thể như !” Lâm Thành Kiệt chẳng thèm để tâm đến vẻ lạnh nhạt của , với Bồ Giao Giao, tự kéo trong, tìm một chiếc ghế xuống, hình mũm mĩm chen chúc khiến chiếc ghế khẽ rung lên, “Đạo học vấn, ở sự trao đổi. Nếu chỗ nào hiểu, thể thỉnh giáo . Huynh nếu chỗ nào phiền muộn, cũng thể giúp giải sầu, ?”

 

Những lời trôi chảy kẽ hở, Cảnh Hoành Nghị nhất thời phản bác thế nào, chỉ đành khẽ hừ một tiếng từ mũi, coi như mặc nhận sự hiện diện của .

 

Bồ Giao Giao thấy trong sân mà bật , ngờ Cảnh Hoành Nghị một bạn như , tính cách thật thú vị.

 

Nàng dứt khoát nhà bếp, bưng một bát tỳ bà rửa sạch , thấy Lâm Thành Kiệt, mặt lộ nụ hiểu ý: “Lần đầu tiên thấy bạn của A Nghị đến nhà, hoan nghênh con, mau , đừng lời Hoành Nghị, chỉ là miệng chịu thua thôi.”

 

“Vẫn là thím thấu tình đạt lý!” Lâm Thành Kiệt lập tức dậy, miệng ngọt như thoa mật, “Thím, đây là điểm tâm của tửu lâu nhà con, thím nếm thử xem . thật, sơn hào hải vị gì cũng sánh bằng món ăn nhà của thím . Mấy hôm nay con ăn cơm ở nhà, cứ thấy miệng nhạt thếch, chỉ mong đến chỗ thím ăn chực bữa trưa!”

 

Nghe những lời , Bồ Giao Giao vui sướng khôn tả, nàng đặt quả tỳ bà xuống: “Con bé , miệng thật ngọt. Muốn ăn gì cứ với thím, những thứ khác , nhưng đãi con một bữa cơm thì vẫn dư dả lắm.”

 

Nàng trong lòng vui vẻ, hóa Hoành Nghị thường nhắc đến bạn đồng học thích ăn cơm nàng nấu, chính là tiểu thiếu gia của Tùng Hương Tửu Lầu .

 

Bỏ qua tửu lầu lớn của nhà ăn, đặc biệt thích món ăn nàng , điều khiến nàng trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào khó tả.

 

“Vậy thì đa tạ thím!” Lâm Thành Kiệt đến tít cả mắt.

 

Bồ Giao Giao dặn dò bọn họ vài câu, trở về nhà bếp, trong lòng tính toán xem bữa trưa nên những món ngon gì để chiêu đãi bạn thú vị của con trai .

 

Trong thư phòng, Lâm Thành Kiệt cuối cùng cũng yên phận hơn một chút, trải sách , vẻ .

 

đầy một khắc, tâm trí bắt đầu rộn ràng.

 

“Hoành Nghị , thím trưa nay sẽ món gì ngon nhỉ? Là món thịt kho tàu , là gà xào ớt?”

 

Cảnh Hoành Nghị ngẩng đầu, lật sang một trang sách: “Ăn chuyện.”

 

“Ta còn ăn mà.” Lâm Thành Kiệt lẩm bẩm nhỏ giọng, bụng chịu thua kém mà “ùng ục” một tiếng.

 

Tay Cảnh Hoành Nghị đang cầm bút khẽ khựng , khóe miệng thể nhận cong lên một chút, đó trở về vẻ bình tĩnh.

 

Tuy ghét Lâm Thành Kiệt ồn ào, nhưng cũng thể thừa nhận rằng, trong căn phòng thêm một , dường như ngay cả những cuốn sách thánh hiền buồn tẻ cũng trở nên sống động hơn vài phần.

 

Bữa trưa quả nhiên phong phú, Lâm Thành Kiệt ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ, liên tục tấm tắc khen ngon.

 

Bồ Giao Giao hai thiếu niên lang ăn ngấu nghiến, mắt cong cong, tựa vầng trăng khuyết nhỏ.

 

Đợi bọn họ ăn xong trở về ôn bài, nàng liền bắt đầu chuẩn những thứ cần thiết cho Cảnh Hoành Nghị thi.

 

Nàng từ trong rương lấy một thỏi mực Huy Châu thượng hạng, đó là nàng đặc biệt nhờ Bồ Thuận Nghĩa một chuyến Phủ thành mua về, mực màu trong sáng, còn thoang thoảng mùi thơm.

 

Lại cẩn thận kiểm tra từng cây bút lông sói mới mua, xác nhận đầu bút nguyên vẹn sứt mẻ.

 

Nàng lau rửa sạch sẽ chiếc nghiên đài chất liệu tinh xảo, chuẩn thêm một bình nhỏ giọt nước bằng tre xinh xắn.

 

Làm xong những việc , nàng phòng, mở tủ quần áo, lấy bộ trực đỗi vải bông màu xanh da trời mới cho Cảnh Hoành Nghị, cẩn thận vuốt phẳng từng nếp nhăn đó.

 

Những ngày thi cử thời tiết khó lường, nàng còn chuẩn thêm một chiếc áo kép dày dặn, đề phòng trời trở lạnh.

 

Nàng lượt sắp xếp những thứ một chiếc giỏ thi cử, đặt một món thì gạch một món trong danh sách.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-192-tien-thi.html.]

Cảnh Tiểu Hoa xổm bên cạnh Bồ Giao Giao, tò mò hỏi: “A nương, cái giỏ thể đựng nhiều đồ như ? Vậy ca ca thi dùng hết ?”

 

“Đương nhiên là .” Bồ Giao Giao bỗng vỗ đầu một cái, “Phải , còn cắt một ít vải dầu, nhỡ mưa thì phiền phức lắm.”

 

Mùa xuân chính là mùa mưa nhiều, đặc biệt là ở huyện Lê Thành , mùa xuân thường những cơn mưa phùn liên miên.

 

Trong nhà vải dầu, Bồ Giao Giao nhớ đây xem mạng thấy những phòng thi thường nhỏ, nên cũng dám cắt quá lớn, tìm mấy chiếc kẹp, như nếu thật sự trời mưa, thể dùng vải dầu che chắn.

 

Ngoài những thứ Cảnh Hoành Nghị , Bồ Giao Giao còn chuẩn nhiều món đồ nhỏ mà nàng cho rằng thể dùng đến.

 

Tất cả đều sắp xếp gọn gàng trong giỏ thi cử.

 

Rất nhanh, thời gian Cảnh Hoành Nghị thi đến.

 

Suốt thời gian , để các sĩ t.ử trong nhà môi trường thoải mái nhất, Bồ Giao Giao nghĩ đủ món ngon để cho bọn họ.

 

Đến nỗi Lâm Thành Kiệt cứ xoa bụng kêu to rằng béo lên , béo lên .

 

Trời hửng sáng, ánh bình minh phủ một lớp vàng nhạt lên những hàng cây trong sân.

 

Bồ Giao Giao và Cảnh Tiểu Hoa chờ ở cổng sân từ sớm, khí buổi sáng sớm mang theo vài phần se lạnh, Bồ Giao Giao giúp Cảnh Hoành Nghị siết chặt vạt áo choàng ở cổ, tỉ mỉ kiểm tra chiếc giỏ thi cử đựng bút mực thức ăn trong lòng .

Mèo Dịch Truyện

 

“Trên đường cẩn thận, đến trường thi chớ hoảng loạn, cứ coi như bài bình thường.” Nàng ôn tồn dặn dò, đáy mắt là sự quan tâm và dịu dàng thể che giấu, “Cứ yên tâm mà thi, nương ở nhà sườn xào chua ngọt món con yêu thích nhất, đợi con trở về.”

 

Cảnh Tiểu Hoa ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, cố sức nắm chặt vạt áo của ca ca, giọng non nớt cất lên: “Ca ca, cố lên!”

 

Cảnh Hoành Nghị mặt chút căng thẳng, ngược còn nở một nụ nhạt điềm tĩnh, đưa tay xoa đầu , an ủi Bồ Giao Giao: “A nương, cứ yên tâm, con chỉ là mở mang tầm mắt. Tiên sinh , con còn trẻ, thành, còn , gì đáng sợ cả.”

 

Vẻ mặt thản nhiên điềm tĩnh của khiến Bồ Giao Giao trong lòng an tâm, nhưng cũng dâng lên một chút xót xa.

 

Cảnh Tu Ngạn một bên trầm mặc , ánh mắt sâu thẳm. Đợi bọn họ xong, mới bước lên một bước, giọng bình cất lên: “Giờ còn sớm nữa, chúng nên thôi.”

 

Bồ Giao Giao gật đầu, buông tay, chỉ : “Mau .”

 

Cảnh Tu Ngạn đích đưa Cảnh Hoành Nghị về phía huyện nha.

 

Vì hôm nay là ngày thi Viện thí khai khảo, phố xe ngựa và tấp nập ngớt, trong đó phần lớn là các học t.ử như Cảnh Hoành Nghị đến dự thi, cùng với những mang đầy hy vọng tiễn đưa.

 

31_Rất nhiều đều từ nơi xa kéo đến, huyện Lê Thành từ nửa tháng khan hiếm chỗ ở.

 

Nhiều xe ngựa dừng ở một đoạn đường cách Cống viện một quãng, xa hơn về phía , thấy chen chúc, xe ngựa khó .

 

Cảnh Tu Ngạn dẫn Cảnh Hoành Nghị bộ đến, ngược hề lỡ thời gian.

 

Cổng son đỏ thẫm của huyện nha thấp thoáng trong tầm mắt, ngoài cửa đông như biển, đều là các thí sinh đang chờ trường thi.

 

Các quan sai tay cầm côn thủy hỏa, đang cố gắng duy trì trật tự, khí trang trọng nhưng cũng đầy căng thẳng.

 

“Hôm nay xin nghỉ phép, đương trực, tránh để .” Cảnh Tu Ngạn khẽ giải thích với Cảnh Hoành Nghị, ánh mắt lướt qua những quan sai đang kiểm tra phận.

 

Đều là quen, cũng đều Cảnh Hoành Nghị, nên lát nữa khi kiểm tra cũng cần lo lắng.

 

Cảnh Hoành Nghị hiểu ý , gật đầu.

 

 

Loading...