Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 15: Kim Trản Cúc ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:59:04
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lồng n.g.ự.c An Tri Ngữ phập phồng kịch liệt, phổi nàng như nổ tung vì tức giận, hận thể lập tức lao tới, dùng móng tay cào nát cái miệng ngừng của Bồ Giao Giao.

 

Vân Lương Nguyên đang ở bên cạnh, nàng cố gắng kiềm nén cơn giận trong lòng, chỉ dùng ánh mắt như tẩm độc mà lườm nguýt Bồ Giao Giao, “Ngươi đúng là độc ác! Ăn hồ đồ! Mấy đóa kim trản cúc rõ ràng là trúng , đang định vươn tay hái thì con nhỏ nhanh tay! Ta chẳng qua là nó trả vật về chủ cũ mà thôi!”

 

Nói thì , nhưng trong lòng An Tri Ngữ hoảng loạn vô cùng.

 

Vân Lương Nguyên còn ở đây, tuyệt đối thể để cho rằng là kẻ khắc nghiệt ngang ngược.

Mèo Dịch Truyện

 

Gần đây trong nhà đang tìm kiếm mối hôn sự cho nàng , An Tri Ngữ sớm thầm ưng thiếu gia họ Vân, nếu thể nhà họ Vân để mắt tới, đó sẽ là đại hỷ sự.

 

Giờ khắc , nàng nhất định giữ gìn hình tượng đoan trang của một tiểu thư khuê các.

 

Bồ Giao Giao khẽ hừ một tiếng, mang theo vẻ châm chọc hề che giấu, “Ha, đây đầu tiên , địa khế của núi Ngưu Đầu rốt cuộc khi nào thuộc về nhà họ An ? Nếu thật sự là tài sản riêng của nhà An ngươi, đừng là hoa, ngay cả đất đá , đều là của An cô nương ngươi.”

 

“Thế nhưng theo , núi rừng thuộc về triều đình, là đất công, tiểu nha đầu hái vài đóa hoa dại, vướng bận gì đến An cô nương ? Chẳng lẽ, còn nha môn cáo nàng tội trộm cắp ư?”

 

“Hơn nữa, An cô nương ngươi cũng là lớn , chấp nhặt một đứa trẻ ba tuổi còn sõi, cướp đồ trong tay , chậc chậc, đúng là khiến mở rộng tầm mắt.”

 

Bồ Giao Giao liếc xung quanh, sườn núi hoa dại khắp nơi, muôn hồng ngàn tía, “Bỏ mặc hoa khắp núi khắp đồi hái, An cô nương cớ cứ nhắm mấy đóa hoa trong tay Hoa Hoa nhà ?”

 

4_Nàng giọng điệu cao lên, mang theo chút ý trêu đùa, “Sao , An cô nương cảm thấy đồ trong tay khác, thơm tho đặc biệt hơn ? Cứ thích cướp những gì khác ưa thích ư?”

 

Khuôn mặt xinh của An Tri Ngữ đỏ bừng, chuyển sang tái mét.

 

Nàng nắm chặt chiếc khăn tay thêu trong tay, khớp ngón tay trắng bệch vì dùng sức, lụa tơ tinh xảo gần như sức lực trong lòng bàn tay nàng xé nát.

 

Nàng ghét bỏ trừng mắt Bồ Giao Giao, giọng trở nên chói tai, dường như quên mất Vân Lương Nguyên đang ở bên cạnh, “Vài đóa hoa rách nát thì tính là gì!”

 

Chiếc khăn tay thêu trong tay vò nát hình dạng, vài sợi tơ đứt rời.

 

“Bản tiểu thư trúng hoa của nàng , đó là nâng đỡ nàng đấy! Nàng đáng lẽ ngoan ngoãn dâng lên!”

 

, nàng chính là cảm thấy những đóa kim trản cúc nở rộ nhất, màu sắc rực rỡ nhất, dáng vẻ kiều diễm nhất.

 

An Tri Ngữ nàng thứ gì, từ đến nay đều là thứ nhất.

 

Con bé từ chui , dám giật mí mắt nàng , quả thực sống c.h.ế.t!

 

“Tính tình An cô nương quả là ghê gớm.” Bồ Giao Giao bỗng chốc mỉm , thể của nàng tuy đặc biệt xinh , nhưng cũng như hoa như ngọc, mày mắt như vẽ.

 

Bỗng nhiên lên sẽ khiến cảm thấy, nữ t.ử một vẻ tràn đầy sức sống đặc biệt.

 

Trong mắt Vân Lương Nguyên thoáng qua một tia kinh ngạc xen lẫn tiếc nuối.

 

“Cũng đúng, nhà họ An và các vị đại nhân ở phủ thành quan hệ họ hàng, nghĩ đến cũng chỗ dựa vững chắc, nếu nuôi dưỡng tính cách như An cô nương đây, thẳng thắn.”

 

An Tri Ngữ hoài nghi Bồ Giao Giao, tuy lời trong ngoài của nàng đều là khen ngợi, nhưng nàng luôn cảm thấy nàng dường như ý đồ .

 

“An cô nương yên tâm, chuyện hôm nay quá ba ngày, tuyệt đối sẽ rêu rao tiếng của An cô nương khắp trấn .” Bồ Giao Giao mỉm tươi tắn, “Nếu ai hỏi đến, tuyệt đối sẽ kể hết thảy những gì hôm nay thấy cho khác.”

 

“Thứ An cô nương , ai dám phản bác.”

 

An Tri Ngữ dù ngốc đến mấy, cũng thể nhận ý đồ của Bồ Giao Giao.

 

Còn nàng rạng danh.

 

Rạng danh gì đây? Một cô nương mà danh tiếng đồn khắp thành trong ba ngày, chắc chắn tiếng lành gì.

 

5_An Tri Ngữ hồn , tức đến c.h.ế.t , nàng hét lên một tiếng, “Ngươi tiện nhân, ngươi dám đùa giỡn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-15-kim-tran-cuc.html.]

 

Nàng thể chịu sự tức giận như ? Ở An gia, nàng từ đến nay đều là tính tình một là một, nữ nhân đối diện dám mỉa mai, móc nàng , thật khiến nàng tức c.h.ế.t !

 

“Hồng Vân! Tát miệng nàng !”

 

Vân Lương Nguyên một bên khẽ nhíu mày, ngờ An Tri Ngữ tính cách như .

 

Nghĩ đến việc trong nhà kết thông gia với nhà họ An, chút vui.

 

“An cô nương cần nổi giận, nghĩ rằng vị cô nương đây, cũng chỉ là quan tâm nhà mà thôi.” Vân Lương Nguyên bên cạnh thờ ơ một câu.

 

Sắc mặt An Tri Ngữ đột nhiên trở nên khó coi, nàng cố nén cơn giận lướt Vân Lương Nguyên một cái, nhận thấy thần sắc vẫn thờ ơ, nhịn c.ắ.n môi.

 

Lòng nàng chợt thót , miễn cưỡng kéo khóe miệng lên, “Vị cô nương đây hiểu lầm , chẳng qua là thấy đóa hoa nở rực rỡ hơn, nàng hái xuống cho xem mà thôi.”

 

“Không ngờ lời qua tiếng gây ít hiểu lầm.”

 

“Thứ gì mà từng thấy qua, thể vì vài đóa hoa mà gây khó dễ cho một tiểu cô nương chứ?” An Tri Ngữ càng càng tự nhiên, cuối cùng ngượng ngùng liếc Vân Lương Nguyên một cái, dường như những gì nàng chính là điều nàng nghĩ trong lòng.

 

“Nguyên ca ca, chỉ là đùa giỡn với vị cô nương thôi, đây là thiện lương nhất, cũng là sợ tiểu cô nương ong đốt, dù hoa trong núi nở rộ, ong bướm cũng nhiều.”

 

6_Bồ Giao Giao lười bộ mặt đạo đức giả của nữ nhân đối diện, nàng xổm xuống xoa đầu Cảnh Tiểu Hoa, thấp giọng hỏi: “Hoa Hoa xem xong ? Nếu xem xong , A nương đưa con xuống núi.”

 

Vừa nữ nhân đối diện quá hung dữ, Cảnh Tiểu Hoa cũng còn mấy vui vẻ núi nữa, cô bé gật đầu với Bồ Giao Giao, đưa đóa hoa trong tay đến mặt Bồ Giao Giao, “A nương, tặng cho A nương. Hoa tặng cho A nương.”

 

Giọng non nớt khiến tâm trạng của Bồ Giao Giao lập tức tan chảy ít.

 

Thôi , hôm nay lên núi chung thì vẫn khá , trừ việc gặp một kẻ thần kinh, thì cũng chuyện gì vui khác.

 

Cảnh Hoành Nghị Bồ Giao Giao, trong mắt thoáng qua một tia phức tạp, y ngờ Bồ Giao Giao dám chắn mặt y và , điều khiến y vô cùng kinh ngạc, nội tâm y cũng vì hành động của Bồ Giao Giao mà dậy sóng kịch liệt một phen.

 

vẫn còn nhỏ tuổi, nên biểu cảm mặt y đổi vài , cuối cùng mới miễn cưỡng kìm nén xuống.

 

Chỉ là môi thấp thoáng một nụ ẩn hiện, cả dường như cũng thư thái hơn vài phần.

 

Mấy Bồ Giao Giao lượt rời , còn ý định để ý tới những kẻ đối diện nữa.

 

An Tri Ngữ nghiêng mặt sang, đối với tiểu tư đang hầu chắp tay bên cạnh, khẽ gật cằm hiệu về phía một cách khó nhận .

 

Tên tiểu tư đó cũng là kẻ lanh lợi, nửa lời thừa thãi, chỉ khẽ đáp một tiếng “Vâng”, liền khẽ khom , lặng lẽ ẩn đám đông, từ xa bám theo.

 

Làm xong tất cả những việc , An Tri Ngữ mới , gì đó với Vân Lương Nguyên.

 

Thế nhưng thấy Vân Lương Nguyên lưng , chỉ để cho nàng một bóng lưng lạnh lùng kiên quyết.

 

Chàng rõ ràng là nán thêm một khắc nào, chỉ trầm giọng : “An cô nương, xin cáo từ.”

 

Lời còn dứt, cất bước .

 

“Vân ca ca!” An Tri Ngữ lòng chợt giật thót, gần như theo bản năng nhấc váy đuổi theo, vươn tay kéo lấy ống tay áo , “Chàng ? Đợi với!”

 

Cả nàng gần như bám chặt lấy cánh tay , mang theo vài phần mật thể chối từ.

 

Vân Lương Nguyên bước chân khựng , cánh tay cứng đờ, vội vàng rụt , tai chút ửng đỏ, “An cô nương xin hãy giữ thể diện.”

 

“An cô nương vẫn nên tìm những cùng đến với .” Vừa nghĩ đến việc An Tri Ngữ là mà A nương xem mặt trong thời gian gần đây, nên mới đến đây, nhưng ngờ chứng kiến một màn kịch như .

 

Chàng cụp mắt xuống, xem khi về chuyện t.ử tế với A nương một phen.

 

 

Loading...