Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 131: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:01:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Oán trách đồ vật

 

“Ôi chao, thật đông đúc!” Bồ Giao Giao nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiểu Hoa, sợ lạc giữa đám đông.

 

“Nương, xem cây kẹo đường kìa!” Tiểu Hoa chỉ một lão sư phụ nặn kẹo đường xa, mắt sáng rực.

 

Lão sư phụ tay nghề tinh xảo, một cục kẹo mạch nha trong tay ông ba đường năm nhát biến thành một chú thỏ nhỏ sống động như thật.

 

Những đứa trẻ vây xem vỗ tay reo hò, nhao nhao đòi mua.

 

“Tiểu Hoa ?” Cảnh Tu Viễn hỏi.

 

“Muốn ạ!” Tiểu Hoa chút do dự gật đầu.

 

“Vậy chúng mua đồ Tết chính , lát nữa mua kẹo đường .” Bồ Giao Giao vỗ nhẹ đầu con gái, “Nếu lát nữa còn đông hơn.”

 

Bọn họ đến tiệm thịt , bà chủ nhiệt tình chào hỏi: “Bồ nương tử, mua thịt gì? Thịt heo hôm nay tươi ngon lắm đó!”

 

“Lấy cho hai cân thịt ba chỉ, một con gà nữa.” Bồ Giao Giao chọn tính toán, “Năm mới gói sủi cảo, còn hầm canh gà.”

Mèo Dịch Truyện

 

“Nàng thật tề gia.” Bà chủ cân thịt khen, “Con gà sẽ chọn con thật béo cho nàng, đảm bảo hầm lên sẽ thơm lừng.”

 

Mua xong thịt mua rau, cải trắng, củ cải, đậu phụ đủ cả.

 

Cảnh Hoành Nghị chủ động giúp xách đồ, Tiểu Hoa thì bên cạnh chỉ trỏ: “Nương, chúng mua kẹo ? Con ăn đồ ngọt.”

 

“Mua, mua, mua, Tết mà, cái gì cũng .” Bồ Giao Giao tâm trạng , cảm giác cả nhà cùng sắm sửa đồ Tết khiến nàng cảm thấy đặc biệt yên lòng.

 

Đi ngang qua sạp bán tranh Tết, Cảnh Hoành Nghị dừng bước: “Cha, A nương, chúng mua mấy tấm tranh Tết về dán nhé?”

 

“Được thôi, chọn mấy tấm thật may mắn, cát tường.” Bồ Giao Giao cẩn thận những tấm tranh sạp, môn thần, tài thần, còn hình em bé mập mạp ôm cá chép.

 

Tranh Tết thời in ấn, mỗi bức đều do tự tay vẽ.

 

Cho nên thể nét bút của bức tranh Tết thế nào.

 

“Con cái !” Cảnh Tiểu Hoa chỉ một bức tranh vẽ Hằng Nga bay lên cung trăng, “Đẹp quá!”

 

“Tiểu nha đầu mắt thật.” Bà thím bán tranh Tết híp mắt , “Bức do họa sư giỏi nhất của chúng vẽ, dán trong khuê phòng là thích hợp nhất.”

 

Ước nguyện , đương nhiên thỏa mãn, vì chỉ mua bức tranh Tết mà Cảnh Tiểu Hoa ưng ý, Bồ Giao Giao còn để Cảnh Hoành Nghị chọn một bức, nàng chọn thêm một cặp để dán lên cửa nhà.

 

Mua sắm một hồi, cả nhà ai nấy đều xách đầy tay.

 

Khuôn mặt nhỏ của Cảnh Hoành Nghị cũng còn vẻ nghiêm nghị nữa, trái đầy phấn khích: “Nương, năm nay nhà chúng sẽ đón một cái Tết no đủ.”

 

“Đương nhiên , bây giờ chúng ở nhà lớn, Tết tự nhiên cũng náo nhiệt.” Bồ Giao Giao túi lớn túi bé trong tay Cảnh Tu Viễn, trong lòng ngọt ngào.

 

Trên đường về nhà, Tiểu Hoa vẫn còn nhớ cái kẹo đường , Cảnh Tu Viễn quả nhiên quên, mua cho cô bé một chú thỏ kẹo đường.

 

Tiểu nha đầu nâng niu chiếc kẹo đường, nỡ ăn, suốt đường cẩn thận bảo vệ.

 

“Cha, năm chúng cũng cùng mua đồ Tết ạ?” Tiểu Hoa ngẩng khuôn mặt nhỏ lên hỏi.

 

“Đương nhiên là , mỗi năm đều như .” Cảnh Tu Viễn xoa đầu con gái, “Đây là truyền thống của gia đình chúng .”

 

Bồ Giao Giao khóe miệng cong lên một nụ nhẹ, cả gia đình ở bên như thế , thật sự khiến lòng nàng ấm áp lạ thường.

 

Về đến nhà, Bồ Giao Giao xắn tay áo thẳng bếp, nàng đặc biệt mua nhiều dầu hạt cải, chính là để chiên các loại đồ ăn ngày Tết.

 

“Năm nay chúng cho thật phong phú mới .” Nàng buộc tạp dề lẩm bẩm, nhớ những món ngon chiên rán ngày Tết ở nhà đẻ hồi nhỏ, trong lòng chủ ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-131.html.]

 

Bồ Giao Giao đổ bột mì mua một cái thau lớn, thêm nước nhào bột, chuẩn chiên một ít quẩy thừng giòn rụm và bánh lá vừng nhỏ.

 

Những thứ thể để lâu, nhiều cũng sợ hỏng.

 

Nàng nghĩ Tiểu Hoa thích ăn đồ ngọt, đặc biệt thêm nhiều đường bột.

 

Ngoài , tiểu tô nhục cũng một ít, còn chả viên chiên, cả viên chay lẫn viên thịt đều thể , để ăn biếu tặng đều tiện lợi.

 

“Nương, đang ạ?” Tiểu Hoa từ lúc nào chạy đến cửa bếp, cái đầu nhỏ thò .

 

“Làm đồ ăn ngon cho các con, lát nữa là thôi.” Bồ Giao Giao tay ngừng nghỉ, “Mau giúp cha con dọn dẹp nhà cửa, đừng quấy phá trong bếp.”

 

Tiểu Hoa bĩu môi định kháng nghị, liền Cảnh Tu Viễn từ phía nhấc bổng lên: “Đồ lười biếng, đến lúc việc .”

 

“Cha, con lười biếng!” Tiểu Hoa vung vẩy hai cánh tay nhỏ, “Sức con lớn lắm đó!”

 

Cảnh Tu Viễn dẫn hai đứa trẻ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.

 

Tuy mới dọn mấy ngày, đó cũng quét dọn kỹ lưỡng, nhưng Tết đến vẫn cho sạch sẽ hơn mới .

 

“Hoành Nghị, con phụ trách lau bàn ghế, Tiểu Hoa con quét nhà.” Cảnh Tu Viễn phân công nhiệm vụ.

 

“Con !” Cảnh Hoành Nghị xắn tay áo, bắt chước lớn lau dọn nghiêm túc.

 

Tiểu Hoa cầm chổi, chiều cao đủ thì kiễng chân, quét đến góc tường bụi còn cúi xuống dùng tay hốt .

 

“Tiểu Hoa thật giỏi!” Cảnh Tu Viễn kịp thời khen ngợi, tiểu nha đầu lập tức càng khí thế hơn.

 

Trong bếp, Bồ Giao Giao bắt đầu đun dầu.

 

Chảo dầu bốc nóng, nàng thử thả một sợi hành lá , một tiếng xèo vang lên, nhiệt độ dầu .

 

Nàng chiên một mẻ quẩy thừng, mùi thơm vàng giòn nhanh lan khắp căn nhà.

 

“Thơm quá!” Tiểu Hoa đặt chổi xuống chạy ngay đến bếp, “Nương, con thể nếm một cái ?”

 

“Nóng lắm đó, đợi một lát.” Bồ Giao Giao dùng muỗng lưới vớt quẩy thừng lên để ráo dầu, “Các con xong việc , lát nữa nhiều đồ ngon.”

 

Cảnh Tu Viễn cũng mùi thơm hấp dẫn, ghé cửa bếp một cái: “Nương t.ử tay nghề thật khéo léo, mùi thơm mà ở nha môn, chắc chắn sẽ bọn họ tranh giành ăn sạch.”

 

“Chỉ giỏi nịnh hót.” Bồ Giao Giao liếc xéo một cái, trong lòng vui vẻ.

 

Tiếp theo, nàng chiên chả viên, tiểu tô nhục, còn bánh đường đặc biệt chiên cho Tiểu Hoa.

 

Đợi đến khi Cảnh Tu Viễn và các con dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ sáng sủa, Bồ Giao Giao cũng chiên đầy một bàn đồ ăn.

 

“Oa, nhiều đồ ăn ngon quá!” Mắt Cảnh Tiểu Hoa trợn tròn, “Nương, chúng ăn hết ?”

 

Loại cũng quá nhiều , chút vượt quá nhận thức của cô bé, khiến cô bé cảm thấy choáng váng, nhưng miệng tự chủ tiết nước bọt, cảm thấy món nào cũng thật ngon.

 

Bồ Giao Giao Cảnh Tu Viễn , mỉm với , “Thiếp nhiều đồ chiên rán một chút, lát nữa đóng gói , đem biếu mấy gia đình bằng hữu thiết của .”

 

Mấy quyền Cảnh Tu Viễn, vì quan hệ đối xử , nên Bồ Giao Giao cũng ấn tượng khá .

 

Lần chuẩn đồ Tết, Bồ Giao Giao mua thêm một thứ, chuẩn biếu mỗi nhà một ít.

 

Tính là kiểu lễ nghĩa qua , dù thì mấy đó đều là việc tay Cảnh Tu Viễn, hòa thuận thì cũng thể đồng lòng hiệp sức trong công việc.

 

Cảnh Tu Viễn sững sờ, trong mắt lóe lên một tia bất ngờ, Bồ Giao Giao ánh mắt mang theo vài phần dịu dàng, “Được, nàng chuẩn xong, sẽ đưa .”

 

 

Loading...