Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 129: --- Nhà Mới
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:01:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bồ Giao Giao ngủ một giấc vô cùng thoải mái.
Cứ như thể ngâm trong suối nước nóng, đón gió, nhấp chút rượu nhẹ say, ấm áp dễ chịu.
Khi nàng tỉnh dậy, Cảnh Tu Ngạn vẫn đang mặc bộ đồ đơn sơ, chẻ củi xong.
Rõ ràng là ngày đông, chuyện cũng phả trắng, nhưng Cảnh Tu Ngạn chẳng hề thấy lạnh, thậm chí dù chỉ mặc đơn y, thể vẫn bốc nóng hừng hực.
Vài ngày , Bồ Giao Giao cuối cùng cũng đợi đến ngày hưu mộc của hai .
Sáng sớm thức dậy, nàng tỉnh giấc sớm hơn ngày, trong lòng một nỗi hưng phấn khôn tả.
Sắp xem nhà , ngôi nhà thực sự thuộc về gia đình họ .
Kỳ thực mấy hôm Cảnh Tu Ngạn từng đề nghị nàng xem , nhưng khi nàng từ chối, rằng "Ta bây giờ là gia đình, chỉ hai cùng ."
“Nàng vội cái gì, nha nhân giờ ngọ mới dẫn chúng .” Cảnh Tu Ngạn dậy đến lưng nàng, vòng tay ôm lấy eo nàng từ phía , “Hơn nữa, dù ưng ý, nhà cũng chẳng chạy mất .”
Bồ Giao Giao qua gương, “Ta nhà đắt hàng. Vạn nhất khác đặt thì ?”
Cảnh Tu Ngạn bật , ghé tai nàng khẽ : “Yên tâm, nha nhân quen , sẽ để khác cướp mất .”
Hai sửa soạn xong xuôi, liền ngoài, trực tiếp đến nha hành.
Nha nhân Vương Tam đợi sẵn ngoài cửa, thấy Cảnh Tu Ngạn, lập tức nở nụ tươi rói: “Cảnh đại nhân, ngài đến . Hôm nay tiểu nhân đặc biệt chọn mấy căn nhà , bảo đảm ngài và phu nhân sẽ hài lòng.”
Bồ Giao Giao các nha hành đều cần đăng ký tại nha môn.
Bởi việc những quen Cảnh Tu Ngạn cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa, rõ ràng Vương Tam đối với Cảnh Tu Ngạn đặc biệt nhiệt tình, đây đại khái là "trong triều dễ việc" chăng?
Căn nhà đầu tiên ở Đông Nhai, sân lớn, nhưng hơn ở chỗ vị trí , gần chợ.
Vương Tam dẫn đường giới thiệu: “Căn nhà chủ cũ là một thương hộ, nhà cửa bảo dưỡng khá . Ngài xem bức tường sân , năm ngoái mới sửa .”
Bồ Giao Giao bước sân, ngắm xung quanh. Chính phòng ba gian, Đông Tây sương phòng mỗi bên hai gian, còn một hậu viện nhỏ.
Ngôi nhà quả thực tệ, nhưng luôn cảm thấy chút chật hẹp.
“Ngôi nhà ở bốn năm liệu chật ?” Nàng khẽ hỏi Cảnh Tu Ngạn.
Cảnh Tu Ngạn gật đầu, “ là nhỏ thật.”
Vương Tam vội vàng : “Phu nhân đúng, căn nhà thích hợp cho những gia đình nhỏ. Chúng xem căn thứ hai, sân đó lớn hơn.”
Căn nhà thứ hai ở Nam Nhai, sân quả thực rộng hơn nhiều.
Chính phòng năm gian, sương phòng cũng rộng rãi, còn một hậu viện nhỏ, thậm chí cả một cái giếng.
“Căn nhà thế nào?” Vương Tam với vẻ mặt đầy mong đợi hai .
Bồ Giao Giao một vòng quanh sân, trong lòng chút d.a.o động.
Ngôi nhà quả thực tệ, chỉ là…
“Bao nhiêu bạc?” Cảnh Tu Ngạn hỏi.
“Một trăm hai mươi lạng.” Vương Tam báo giá.
Bồ Giao Giao khỏi tắc lưỡi, một trăm hai mươi lạng, đây là một khoản tiền nhỏ.
Quả thật từ xưa đến nay, tài sản cố định luôn là thứ đắt nhất.
“Cứ xem nốt những căn còn .” Cảnh Tu Ngạn .
Căn nhà thứ ba ở Tây Nhai, cách nha môn xa.
Sân vườn , chính phòng bốn gian, sương phòng ba gian, trong hậu viện còn trồng mấy cây ăn quả.
Bồ Giao Giao bước sân thích ngay.
Ngôi nhà quá lớn, nhưng bố cục hợp lý, ánh sáng cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-129-nha-moi.html.]
Điều quan trọng nhất là nơi đây yên tĩnh, ồn ào như hai căn .
“Chủ nhân căn nhà đang cần bán gấp, nên giá cả rẻ hơn một chút, tám mươi lạng bạc.” Vương Tam giới thiệu.
Tám mươi lạng.
Bồ Giao Giao nhẩm tính trong lòng, cái giá nàng vẫn thể chấp nhận .
Mặc dù cũng rẻ, nhưng so với căn nhà thứ hai thì thực sự chăng hơn nhiều.
“Nàng thấy thế nào?” Cảnh Tu Ngạn hỏi nàng.
Bồ Giao Giao một vòng quanh sân, càng càng ưng ý.
Ngôi nhà tuy lớn nhất, nhưng hơn ở tính thực dụng, với giá cả hợp lý.
“Ta thích căn .” Nàng gật đầu .
Cảnh Tu Ngạn sự vui mừng trong mắt nàng, trong lòng cũng vui lây. “Vậy thì căn .”
Vương Tam lập tức tươi như hoa: “Cảnh đại nhân quả là nhãn quang , căn nhà thực sự tệ. Tiểu nhân sẽ chuẩn khế thư ngay đây.”
Đợi khi Vương Tam chuẩn văn thư, Bồ Giao Giao trong sân, tưởng tượng về cuộc sống .
Mặc dù tám mươi lạng bạc khiến nàng chút xót ruột, nhưng nghĩ đến đây sẽ là tổ ấm thực sự của họ, trong lòng nàng tràn đầy mong đợi.
“Sao ? Có vấn đề gì ?” Cảnh Tu Ngạn đến bên nàng.
“Không .” Bồ Giao Giao lắc đầu, “Chỉ là cảm thấy bạc tiêu nhanh.”
Cảnh Tu Ngạn khẽ : “Bạc kiếm là để tiêu mà, huống hồ đây là mua nhà, chứ ném xuống nước.”
Bồ Giao Giao nghĩ cũng đúng, cảm giác xót ruột trong lòng giảm bớt đôi chút.
Trong đầu nàng thậm chí nghĩ đến việc phân chia phòng ốc như thế nào.
Hơn nữa, một đồ nội thất cần sắm sửa vẫn sắm, dù phòng ốc nhiều hơn, thể để nàng tha hồ trổ tài.
Người nhà họ Cảnh chuyển nhà Tiểu Niên.
Mèo Dịch Truyện
Nhà mới quét dọn sạch sẽ, sắm sửa thêm vài món gia thập, liền dáng dấp một gia đình.
Cảnh Tu Ngạn đặc biệt dành gian sương phòng lớn nhất ở phía Đông cho Cảnh Tiểu Hoa.
Bồ Giao Giao tốn chút tâm tư, tìm một tấm màn sa màu hồng nhạt, đỉnh màn treo mấy chiếc chuông tua rua nhỏ xinh, gió thổi qua, leng keng vang lên, êm tai.
Bên cửa sổ đặt một chiếc bàn sách gỗ hoa lê nhỏ, bên để giấy bút nàng thường ngày vẽ vời, cùng mấy con búp bê vải đáng yêu.
Cảnh Tiểu Hoa phòng, mắt liền sáng bừng, như chú mèo con háu ăn kẹo hồ lô, chạy chạy trong phòng, chỗ sờ sờ, chỗ , khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy niềm vui, ôm một con hổ vải cọ cọ , ngọt ngào với Bồ Giao Giao: “Đa tạ nương , Tiểu Hoa thích nơi lắm ạ!”
Bồ Giao Giao trong lòng ấm áp, tiếng “nương ” càng lúc càng tự nhiên.
Phòng của Cảnh Hoành Nghị thì đơn giản hơn nhiều, dựa tường một bàn học, bên đặt gọn gàng mấy cuốn sách và bút mực.
Bồ Giao Giao nghĩ con trai lớn, cũng nên gian riêng, liền trang trí nhiều, chỉ thêm một bộ chăn đệm mới.
Dù mặt biểu lộ, nhưng Bồ Giao Giao vẫn vài phần hài lòng từ khóe môi nhếch lên của .
Đang bận rộn, ngoài cổng sân truyền đến tiếng gõ cửa.
Bồ Giao Giao xem, hóa là nhà đẻ đến.
“Giao Giao!” Kiều Tam Nương cửa ngó khắp nơi, “Ai da, căn nhà thật tệ, oai vệ hơn sân nhà nhiều.”
Bồ Thuận Nghĩa xách một cái bọc nhỏ, chất phác: “Muội , đến thăm nhà mới của .”
Bồ Đông Lai thì chắp tay lưng, dáng vẻ bề : “Nhà cửa thì tệ, nhưng chắc tốn ít bạc?”
“Cha, đừng bận tâm chuyện đó.” Bồ Giao Giao vội vàng đón nhà, “Mau , để con pha .”
“Đừng bận rộn nữa, chúng mang đồ đến.” Kiều Tam Nương mở bọc , bên trong là một bộ chăn đệm mới , “Đây là tự tay may, dùng để mừng nhà mới của các con.”
Bồ Thuận Nghĩa cũng ngại ngùng lấy hai cái hộp gỗ nhỏ: “Đây là hộp trang sức đặc biệt chọn, cho và Tiểu Hoa đựng son phấn, trâm cài đầu.”