Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 121: Sao đến chỗ nàng lại ngược lại ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:01:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cảnh Tuấn Ngạn tắm rửa xong, đẩy cửa phòng bước , Bồ Giao Giao đang giường thành nốt một bộ y phục.

 

Thời tiết giờ lạnh cắt da cắt thịt, nên nàng xong y phục, các ngón tay đều chút cứng đờ.

 

Tuy trong phòng đặt chậu than, nhưng nàng thật sự lo lắng sẽ ngộ độc khí cacbonic, vì thế đều mở một khe nhỏ ở cửa sổ, tránh việc thật sự ngạt c.h.ế.t trong phòng.

 

Nghe tiếng đẩy cửa, Bồ Giao Giao ngẩng đầu mỉm với Cảnh Tuấn Ngạn: "Vừa đúng lúc, mới xong cho , mặc thử xem."

 

Ánh mắt Cảnh Tuấn Ngạn xẹt qua vẻ dịu dàng, khi nhận y phục tiện tay nắm lấy bàn tay của Bồ Giao Giao, cảm thấy lạnh.

 

Chàng khẽ cau mày: "Lạnh quá, cần y phục cho , y phục để mặc , nàng thể tự sắm thêm vài bộ cho ."

 

"Đã sắm thêm cho cả nhà ." Bồ Giao Giao khẽ, dậy giũ y phục : "Mặc thử xem, xem còn chỗ nào cần sửa ."

 

Nàng một chiếc áo bông kẹp, là loại mặc bên trong y phục mùa đông.

 

Nha dịch trong nha môn thật quanh năm đều y phục, nhưng y phục mùa đông dày lắm, chỉ là một lớp bông mỏng.

 

Bồ Giao Giao đặc biệt áo bông kẹp để Cảnh Tuấn Ngạn mặc bên trong, như mùa đông sẽ lạnh.

 

Cũng dám quá dày, dù những như Cảnh Tuấn Ngạn, đôi khi thể sẽ đấu vật với tội phạm đôi ba , quá dày sẽ tiện cử động.

 

Cảnh Tuấn Ngạn y phục , áo bông đường kim mũi chỉ tinh xảo, y phục mới mặc quả thật ấm áp.

 

Y phục vặn, Cảnh Tuấn Ngạn mặc thử xong liền cởi , cẩn thận đặt trong tủ.

 

"Đợi khi trời lạnh thêm chút nữa là thể mặc ." Bồ Giao Giao thấy cần sửa thì hài lòng.

 

Hỏa khí nam nhân đều lớn, ví như hiện tại Bồ Giao Giao mặc áo khoác mỏng, nhưng Cảnh Tuấn Ngạn vẫn chỉ mặc áo thu dày hơn một chút mà thôi.

 

trớ trêu , bàn tay nóng bỏng lạ thường.

 

Khi ngủ buổi tối, hôm nay Cảnh Tuấn Ngạn đặc biệt dốc sức, khiến cơ thể vốn lạnh của Bồ Giao Giao liên tục toát nóng.

 

Có lẽ liên quan đến việc mấy ngày nay ngoài nếm mùi, Cảnh Tuấn Ngạn ôm lấy nàng lòng, ba lượt ân ái triền miên mới chịu dừng .

 

Bồ Giao Giao cuối cùng còn chút sức lực nào, chỉ thể động chịu đựng.

 

Lúc kết thúc, Cảnh Tuấn Ngạn đặt lòng bàn tay lên bụng của Bồ Giao Giao, trong mắt xẹt qua một tia mong đợi.

 

Nếu là đứa con của và Bồ Giao Giao, chắc chắn sẽ đáng yêu. Mặc dù hai đứa con, nhưng vẫn một đứa con với Giao Giao.

 

Chàng ôm nàng lòng, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi đỏ mọng sưng tấy, trong miệng lẩm bẩm rõ ràng: "Giao Giao, sinh cho một đứa con."

 

Bồ Giao Giao mơ mơ màng màng căn bản rõ Cảnh Tuấn Ngạn gì, chỉ là dư vị trong cơ thể nụ hôn của vẫn còn run rẩy, vô thức phát tiếng rên rỉ khe khẽ.

 

Ôm chặt nàng lòng, Cảnh Tuấn Ngạn thở dài một , đó mới ôm nàng ngủ .

 

Sáng sớm ngày hôm , lúc Bồ Giao Giao tỉnh dậy, suýt chút nữa dậy nổi, nàng vịn lấy eo xoa xoa, cảm thấy như gãy rời.

 

Nam nhân nhịn mấy ngày thật sự thể chọc nổi, nàng nhịn lẩm bẩm một tiếng.

 

Người đều ruộng cày nát, chỉ trâu cày mệt, đến chỗ nàng ngược ?

 

Cảnh Tuấn Ngạn mang theo nóng, đẩy cửa bước , thấy Bồ Giao Giao giường ngẩn , khẽ : "Cơm xong , nàng ngủ thêm chút nữa nhé?"

 

"Thôi ." Bồ Giao Giao khẽ lắc đầu, nàng tỉnh thì thể ngủ nữa, chi bằng trực tiếp dậy luôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-121-sao-den-cho-nang-lai-nguoc-lai.html.]

 

Cảnh Tuấn Ngạn tinh ý lấy y phục của Bồ Giao Giao đến cho nàng mặc, thấy Bồ Giao Giao dường như thoải mái ở eo, giúp nàng xoa xoa.

 

"Lần đừng..." Bồ Giao Giao với đừng cứ thế mà nàng đau eo đến mức gãy rời.

 

lời cũng , mặt nhịn đỏ ửng.

 

nàng xong, Cảnh Tuấn Ngạn dường như hiểu nàng đang gì, nhịn khẽ một tiếng, ghé sát tai nàng hạ giọng một câu: "Là của , mấy ngày gặp nương tử, chút kích động, sẽ chú ý hơn."

 

Điều khiến Bồ Giao Giao nhịn lườm một cái, đỏ mặt mặc y phục chỉnh tề.

 

Chiếc đai lưng cuối cùng là do Cảnh Tuấn Ngạn giúp nàng buộc. Buộc xong, ôm nàng lòng, hôn nhẹ lên trán: "Nước nóng rót xong , rửa mặt ."

 

Sáng ăn cơm, Giang Hoằng Văn nuốt hết cháo trong miệng: "Bữa cơm hôm nay là do ai ?"

 

Cảnh Tuấn Ngạn y: "Sao ?"

 

"Khụ, thấy Cảnh bộ đầu vẫn nên bắt tội phạm thì hơn." Giang Hoằng Văn uyển chuyển một câu.

 

Cảnh Hoành Nghị thì , dù đây cũng ăn ít cơm canh cha .

 

những ngày đều là Bồ Giao Giao nấu cơm, khẩu vị sớm nàng cho khó tính , giờ phút cảm thấy cơm canh cha quả thật quá qua loa.

 

Không nhịn cũng gật đầu hưởng ứng: "Con cũng thấy , cha, cha cứ chuyên tâm bắt kẻ thì hơn."

 

Bồ Giao Giao nhịn bật , Cảnh Tuấn Ngạn chút bất lực nàng một cái, nàng lúc mới thu ý , lấy món dưa góp nhỏ tự nghiên cứu : "Ăn kèm với cái ."

 

Thật Cảnh Tuấn Ngạn nấu cơm tuy rằng là đặc biệt ngon, nhưng tuyệt đối cũng tàm tạm.

 

Mèo Dịch Truyện

Chỉ là những tài nấu ăn của Bồ Giao Giao chinh phục, đều mấy vui vẻ thử nữa.

 

Ăn cơm xong, Cảnh Tuấn Ngạn dẫn Cảnh Hoành Nghị và Giang Hoằng Văn , Bồ Giao Giao thì sửa soạn Cảnh Tiểu Hoa tươm tất, đưa đến nhà họ Bồ.

 

Khi đến đó bất ngờ gặp Giản Hoằng đang trong sân nhà họ Bồ dùng bữa sáng, điều khiến Bồ Giao Giao chút kinh ngạc, nhưng thể hiện .

 

"Giản công tử." Nàng chào .

 

Giản Hoằng tiếng đầu , mặt mang theo ý : "Bồ nương t.ử đến . Ta đang định sai tìm nàng, xưởng xà phòng bên đó hình hài ban đầu , mời nàng ngày mai rảnh rỗi qua xem thử, nếu chỗ nào cần đổi, nhân lúc các thợ thủ công vẫn còn ở đó, điều chỉnh luôn một thể thì hơn."

 

Bồ Giao Giao gật đầu đáp lời: "Được, ngày mai vặn nghỉ, sẽ qua xem. Có thể sớm ngày khai công tự nhiên là nhất."

 

Nàng cũng nghĩ gần xong , xưởng sớm một ngày vận hành, thu nhập trong nhà liền tăng thêm một phần, như nếu mua sân viện mới, trong tay vẫn còn khá nhiều tiền dư.

 

Kiều Tam Nương bưng một đĩa dưa góp nhỏ từ phòng bếp , nhiệt tình chào hỏi: "Giao Giao về , mau xuống ăn thêm chút . Tiểu Hoa ?"

 

"Nương, con ăn ." Bồ Giao Giao , liếc bữa sáng thịnh soạn bàn, : "Tiểu Hoa thì ăn, để con bé qua ăn chút ."

 

Giản Hoằng cũng khách khí, cầm đũa gắp một miếng thức ăn, mãn nguyện : "Tài nghệ của Bồ bá mẫu, thật sự là ăn trăm chán. So với những món ở khách sạn, đúng là món ngon vật lạ."

 

Y Kiều Tam Nương: "Kiều dì, tài nghệ của dì, thảo nào Bồ cô nương cũng tài nấu ăn đến , hóa dì chân truyền."

 

Lời đúng là trúng tim Kiều Tam Nương.

 

Nàng vốn vì cơm nhà phú gia công t.ử yêu thích mà nở mày nở mặt, giờ phút càng đến khép miệng , nếp nhăn ở khóe mắt đều giãn : "Giản công t.ử quá khen , chỉ là cơm nhà thôi, con thích là , thường xuyên đến ăn nhé, thường xuyên đến!"

 

Bồ Giao Giao vui vẻ từ tận đáy lòng, khóe môi cũng nhịn mà nhếch lên.

 

 

Loading...