Xuyên thư: Dùng mỹ thực nuôi dưỡng tiểu phản diện - Chương 105: --- Hoa Du Phố 2

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:00:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoa Du Phố? Bồ Giao Giao động tác tay ngừng , nhướng mày.

 

Nàng chỉ lướt qua về lễ hội trong ký ức của nguyên chủ, cho là một sự kiện lớn hàng năm của thành, khá long trọng.

 

Chu Đại Nương hứng thú bừng bừng kể lể: “Ngày đó náo nhiệt lắm! Cả con phố đều chật ních , các cô nương đều hóa trang thành Hoa Thần, còn chọn nhất trong đó, gọi là ‘Bách Hoa Tiên Tử’ đó! Mọi nhà đều ngoài dạo chơi, bán đủ thứ, cái việc buôn bán đó, chậc chậc, thể tả!”

 

Bồ Giao Giao lắng , khóe miệng tự chủ cong lên.

 

Các cô nương hóa trang thành Hoa Thần, vẻ mới lạ và thú vị.

 

Về việc bày quầy hàng kiếm tiền, nàng chẳng mấy hứng thú.

 

Kiếm tiền thì cách nào cũng kiếm , hiếm hoi lắm mới một dịp lễ hội như , nàng tự nhiên dẫn các con chơi thoải mái.

 

“Nghe vẻ náo nhiệt thật.” Bồ Giao Giao đáp, vắt chiếc giẻ sạch sẽ sang một bên, “Đến lúc đó học đường cũng nghỉ, dẫn các con phố dạo, cũng coi như mở mang kiến thức.”

 

Chu Đại Nương , mặt lập tức lộ vẻ tiếc nuối: “Ôi chao, Bồ nương tử, nếu nàng chịu bày một quầy hàng bán mấy món ăn nàng giỏi nấu, với tay nghề của nàng, ngày đó nhất định sẽ kiếm bội tiền! Tiền của ngày hôm đó, còn dễ kiếm hơn ngày thường nhiều!”

 

Bồ Giao Giao chỉ gì, tiếp lời .

 

Tiền bạc đương nhiên là thứ , ai cũng chẳng chê nhiều, nhưng nàng cũng ép quá mức, đến nỗi lấy một kẽ hở để thở.

 

Hơn nữa, hiếm hoi lắm mới một ngày lễ lớn như , tự nhiên là cả nhà cùng ngoài chơi thì hơn.

 

ngày hôm đó là một việc lớn như , nha môn tất cả đều trực.

 

Bồ Giao Giao quyết định về hỏi Cảnh Tu Ngạn, nhưng đoán chắc cũng tám chín phần là trực.

 

Ước chừng cũng giống như kiếp , cứ đến ngày lễ tết là lúc các chú cảnh sát bận rộn nhất, ở đây e là cũng .

 

Nàng vốn nghĩ Hoa Du Phố , chỉ cần một xem tự tại an nhàn là , nào ngờ đến bữa tối, Cảnh Hoành Nghị đưa cho nàng một vấn đề lớn nhỏ.

 

Trên bàn ăn, Cảnh Hoành Nghị gảy gảy cơm trong bát, ánh mắt mấy liếc Bồ Giao Giao, dáng vẻ thôi.

 

Cuối cùng, dường như hạ quyết tâm, đặt đũa xuống mở miệng: “A nương, một việc… nhờ giúp một tay.”

 

Bồ Giao Giao cũng đặt đũa xuống, : “Chuyện gì, con cứ .”

 

“Thầy giáo ở học đường của chúng con , ngày Hoa Du Phố, các học trò của học đường chúng con phố nghĩa mại một vài thứ.”

 

Cảnh Hoành Nghị đến đây, chút ngại ngùng gãi đầu, “Số tiền thu từ nghĩa mại, đều dùng để giúp đỡ những đứa trẻ mồ côi nhà ở ngoài thành.”

 

Giúp đỡ cô nhi? Bồ Giao Giao trong lòng khẽ động, nghĩ đến bản kiếp .

 

Đây đúng là một việc ý nghĩa.

 

“Cho nên, thầy giáo bảo chúng con tự nghĩ cách quyên góp một vật phẩm hoặc đồ ăn thể bán .” Giọng Cảnh Hoành Nghị càng càng nhỏ, mang theo vài phần mong đợi, “Con nghĩ, thức ăn A nương là ngon nhất, nếu thể chút gì đó, chắc chắn sẽ bán nhiều tiền, như chúng con thể mua thêm nhiều thứ cho những đứa trẻ mồ côi đó.”

 

Giang Hoành Văn cạnh xong mắt sáng rỡ, lập tức ghé đầu qua, phấn khích : “Nghĩa mại? Giúp đỡ cô nhi? Nghe thật! Cảnh , thầy giáo các thật ! Sao học đường chúng chuyện như chứ?”

 

Giọng đầy vẻ ngưỡng mộ, pha chút than vãn trẻ con.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-dung-my-thuc-nuoi-duong-tieu-phan-dien/chuong-105-hoa-du-pho-2.html.]

Cảnh Hoành Nghị hỏi chút bất đắc dĩ, đành giải thích: “Đây là truyền thống nhiều năm của học đường chúng .”

 

Bồ Giao Giao hai đứa trẻ, một đứa ánh mắt khẩn cầu, một đứa vẻ mặt ngưỡng mộ.

 

Kế hoạch thư thả của nàng, xem tan thành mây khói .

 

, nếu là vì những đứa trẻ mồ côi đó, cũng thể cân nhắc.

 

Nàng trầm ngâm một lát, ánh mắt lướt qua gương mặt hai đứa trẻ, đột nhiên nảy một ý.

 

Nàng Giang Hoành Văn, hỏi: “Giang thiếu gia, nếu con thật sự thấy việc ý nghĩa, chi bằng cũng hỏi thầy giáo ở học đường của các con xem ?”

 

Giang Hoành Văn sửng sốt một chút, chút chắc chắn: “Chúng con? Học đường chúng con cũng thể ?”

 

“Vì thể?” Khóe miệng Bồ Giao Giao cong lên một nụ nhạt, “Các con thể đề nghị, liên kết với học đường của Cảnh Hoành Nghị để cùng nghĩa mại. Đông thì sức mạnh lớn, tiền quyên góp tự nhiên cũng sẽ nhiều hơn. Một việc ý nghĩa như , nghĩ thầy giáo các con xong, chừng sẽ ủng hộ đó.”

 

Mắt Giang Hoành Văn càng sáng hơn, như thể một thứ gì đó bừng sáng ngay lập tức.

 

Bồ Giao Giao thấy , bỏ lỡ thời cơ thêm một câu: “Con nhất là nên một bản điều trần chính thức, ghi rõ ý tưởng của con, và những lợi ích của việc liên kết nghĩa mại, đều rõ ràng đó. Như , thầy giáo các con thấy thành ý và sự tận tâm của con, chừng sẽ đồng ý ngay.”

 

Viết điều trần? Giang Hoành Văn đầu tiên sững sờ, đó dùng sức gật đầu, mặt đầy vẻ hăm hở phấn khích: “Bồ dì đúng! Con ngay đây!”

 

Nói , liền nắm lấy cánh tay Cảnh Hoành Nghị, “Cảnh , thôi, chúng về phòng bàn bạc, mau dạy cái điều trần thế nào!”

 

Mèo Dịch Truyện

Cảnh Hoành Nghị suýt nữa Giang Hoành Văn kéo ngã, nhưng thấy Giang Hoành Văn vẻ kích động, cũng mất hứng, mà theo Giang Hoành Văn về phòng.

 

Nhìn bóng lưng hai bé chạy như gió về phòng, Bồ Giao Giao khỏi bật .

 

Đứa trẻ Giang Hoành Văn , quả nhiên là tràn đầy năng lượng bao giờ cạn.

 

Hơn nữa, nàng cảm thấy nếu tìm việc thích , cũng coi như một việc tích đức.

 

, món ăn nhỏ để nghĩa mại , xem thể từ chối .

 

Nàng khẽ xoa xoa thái dương, thôi , cứ coi như là tích chút phúc báo cho những đứa trẻ đáng thương đó.

 

Hơn nữa, kiếp là cô nhi, cũng nhận ít sự giúp đỡ, cho nên nàng mới thể thuận lợi thành việc học.

 

Những việc thể giúp như , nàng cũng sẵn lòng tay.

 

Điều duy nhất, là cân nhắc ngày đó cần bán gì.

 

Nàng đảo mắt Cảnh Tu Ngạn đang chuyên tâm gỡ cá cho Cảnh Tiểu Hoa, “Phu quân, ngày đó các trực ?”

 

Cảnh Tu Ngạn đặt miếng cá gỡ xương bát Cảnh Tiểu Hoa, gật đầu, “Phải, ngày đó sẽ đông, cho nên mỗi trong nha môn đều khu vực phụ trách.”

 

“Vậy phố bán gì nhiều hơn? Lại bán gì ít hơn?” Bồ Giao Giao tò mò Cảnh Tu Ngạn.

 

Nguyên chủ tuy cũng từng xem náo nhiệt, nhưng sự chú ý chủ yếu đều dồn những Hoa Thần đó, ngược để ý đến những thứ khác.

 

Cảnh Tu Ngạn Bồ Giao Giao, đại khái thể đoán ý nàng hỏi là vì chuyện nghĩa mại mà Cảnh Hoành Nghị , “Thật nàng gì cũng , nếu thấy phiền phức, cũng , đến lúc đó cứ để A Nghị tìm thứ khác nghĩa mại.”

 

 

Loading...