Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-02-16 09:30:14
Lượt xem: 59

Đúng là rất rõ ràng, Nghiêm Lỗi nói: “Em còn biết vẽ tranh à?”

Trước kia anh không biết.

Đương nhiên rồi, vì đây là kỹ năng của Kiều Vi, không phải của nguyên chủ.

Kiều Vi bỏ qua chủ đề này, nói với Nghiêm Lỗi: “Cái này không phải đồ giã gạo mà dùng để giặt quần áo.”

Nghiêm Lỗi: “Hửm?”

“Anh nhìn này…” Kiều Vi khoa tay với anh: “Phía dưới đặt bồn hoặc thùng, ngâm quần áo bên trong, gậy treo này đưa vào trong thùng. Em cầm tay cầm, là thanh ngang này, thanh ngang nhỏ này là tay cầm. Sau đó dùng gậy này liên tục quấy tròn trong thùng, giặt sạch quần áo.”

Có thể nói là máy giặt chạy bằng sức người.

Nghiêm Lỗi hoài nghi: “Cái này có thể giặt sạch quần áo à?”

“Chắc chắn… Ừm, chắc là có thể.” Kiều Vi nói: “Thật ra nguyên lý của cái này không khác với cầm gậy đập quần áo là bao. Nói thật em còn băn khoăn cách dùng gậy đập kia, nó có thể giặt sạch à?”

“Đương nhiên rồi.” Nghiêm Lỗi vô cùng vững tin: “Mấy trăm năm, hơn nghìn năm đều giặt như thế.”

“Vậy chắc chắn cái này cũng có thể.” Kiều Vi rất kiên định.

Vì vòng xoay máy giặt chuyển động như thế.

Mà ‘Máy giặt’ chạy bằng cơm này là video Kiều Vi lướt thấy trên mạng khi nằm trên giường bệnh.

Tác giả của video sống ở trấn nhỏ, do một họ hàng lớn tuổi sống một mình tự chế ra, nghe nói đã dùng hơn mười năm. Một thùng quần áo chỉ tốn sức lao động của một người ăn hai bát cơm.

“Suy nghĩ chuyện này làm gì? Không phải đã nói với em không cần em quan tâm chuyện quần áo à?”

Kiều Vi vô cùng vui mừng, xuyên sách đến thời đại này gặp được người đàn ông có thể chủ động gánh vác công việc giặt quần áo. Anh không giống những người đàn ông khác, ăn cơm xong bắt chéo chân lên chẳng chịu làm gì.

Nhưng cô có suy nghĩ riêng của mình.

TBC

“Em muốn sắp xếp lại việc nhà.” Kiều Vi nói: “Thật ra em rất ghét rửa chén. Em muốn nhận việc giặt quần áo, đổi lại anh sẽ rửa chén.”

Bây giờ tình hình trong nhà theo truyền thống nam chủ ngoại, nữ chủ nội.

Nghiêm Lỗi phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, Kiều Vi phụ trách trông con và làm việc nhà. Trong điều kiện không có máy giặt và bồn cầu tự hoại, Nghiêm Lỗi gánh phần việc nặng và bẩn thỉu như giặt quần áo và dọn dẹp nhà xí.

Bây giờ Kiều Vi không có việc làm nên tạm thời chấp nhận sự phân chia công việc này. Vốn dĩ mọi người đều có trách nhiệm, trước kia khi cô sống cùng mẹ cũng là hai người chia nhau làm.

Cô không ghét nấu cơm, trái lại còn rất thích, cô thích mình có thể ăn cơm, nuốt thức ăn vào bụng mà không phải dựa vào dịch dinh dưỡng duy trì mạng sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-45.html.]

Không phải cô không thể rửa chén.

Nếu tách hai việc nhà này ra cô vẫn làm được, nhưng cô rất ghét nấu cơm xong lại rửa chén. Sau khi nấu cơm phải rửa chén rất khó chịu.

Trước kia, cô và mẹ thay phiên nhau, người nấu cơm sẽ không rửa chén, không nấu cơm thì rửa chén.

Cô nói rõ yêu cầu của mình với Nghiêm Lỗi, Nghiêm Lỗi lại lạnh lùng nói: “Em không muốn rửa cứ để đó, anh rửa.”

Ai không thể sống thiếu ai?

Anh xuống ruộng được lên chiến trường được, có chuyện gì anh không làm được. Cho dù bây giờ Kiều Vi lại bỏ đi theo người khác thì một mình anh vẫn có thể sống tốt như thường.

Không phải chỉ là không muốn làm việc nhà à, còn nói vòng vo gì chứ.

Kiều Vi rất bất đắc dĩ khi Nghiêm Lỗi luôn dùng suy nghĩ theo thói quen trong quá khứ để nghĩ về cô. Dù sao cô cũng không thể nói cho anh biết thân xác này đã hoán đổi linh hồn, không phải người kia nữa.

Đúng là cô không muốn rửa chén, không những lúc trước việc nhà đã chia rất công bằng, mà còn suy xét cho sức khỏe cô yếu và vấn đề vệ sinh nhạy cảm. Nếu như lại giao thêm một việc cho Nghiêm Lỗi nữa thì không ổn lắm.

Dù sao Nghiêm Lỗi ở trong quân đội cũng phải làm việc, nhìn anh đầy cơ bắp đã biết ngày nào anh cũng phải tiêu hao rất nhiều thể lực trong doanh trại.

Đã thế về nhà còn phải giặt quần áo, rửa chén, đúng là hơi quá đáng. Nấu cơm và rửa chén không thể làm cùng nhau, giặt quần áo cũng thế.

Cho nên Kiều Vi định chia lại, trao đổi công việc với nhau.

Nếu có được ‘Máy giặt sức người’ này thì giặt quần áo có thể tiết kiệm sức lực, cô sẽ chọn giặt quần áo, để Nghiêm Lỗi đi rửa chén.

Như vậy mới hợp lý.

Kiều Vi nói suy nghĩ của mình cho Nghiêm Lỗi biết, Nghiêm Lỗi rất bất ngờ.

Trong mắt anh, tư tưởng giai cấp tiểu tư sản của Kiều Vi rất nghiêm trọng, thường thích theo đuổi những thứ hư ảo không có thật, tiêu cực với cuộc sống chân thực trước mắt, thái độ qua loa lấy lệ. Làm sao cô nói với anh về chuyện ‘Công bằng’.

Anh trầm ngâm một lúc.

Kiều Vi hỏi: “Có làm được không?”

Từ sau khi trở về, lúc nào ánh mắt cô nhìn người khác cũng sáng lấp lánh, tràn ngập tinh thần. Ánh mắt của cô mong chờ như thế khiến người ta không đành lòng từ chối.

Hơn nữa những thứ này rất đơn giản.

“Biết rồi.” Anh xếp bảng vẽ lại, cất đi.

Sau đó thì sao? Không nói gì nữa à?

Loading...