Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-02-24 15:01:05
Lượt xem: 410

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phân công xong, cuộc phẫu thuật ăn uống nên Kiều Vi bổ sung: “Không ăn cơm uống nước là thể ăn uống bất cứ thứ gì. Không ăn cơm thể ăn bánh. Không uống nước thể ăn cháo. Không ăn cơm uống nước nghĩa là bỏ bất cứ thứ gì trong miệng, trong bụng cũng bất cứ thứ gì. Bởi hễ trong bụng gì là khả năng nó sẽ chảy ngược đến thực quản, khí quản, chính là ‘nghẹn’ mà chúng thường . Lúc bố tỉnh táo mà nghẹn thì thể đ.ấ.m n.g.ự.c móc họng nhổ là sống. khi gây tê, bố sẽ khác gì khi uống say. Nếu chảy ngược lên thực quản, khí quản thì bố sẽ c.h.ế.t bàn mổ.”

Nghe cô giải thích như , bố Nghiêm Lỗi và Nghiêm Trụ choàng tỉnh hiểu : “Là thế , cháu của chủ nhiệm Lý năm đó uống rượu nôn tự nghẹn chết.”

, đúng là ý đó. Vậy nên ăn uống bất cứ thứ gì.” Kiều Vi vui mừng.

Cha Nghiêm Lỗi và Nghiêm Trụ cùng gật đầu: “Con/em yên tâm.”

Cuối cùng viện trưởng Trương cũng sự tán dương chân thành: “Cách giải thích bổ sung của đồng chí Kiều phù hợp.”

Kiều Vi : “Cũng hy vọng nhân viên y tế của bệnh viện thể suy nghĩ đến mức độ phân tích của bệnh nhân và nhà bệnh nhân như thế , cần giải thích thì giải thích đúng chỗ. Nếu để bệnh nhân tự phân tích thì đều sẽ râu ông nọ cắm cằm bà .”

Viện trưởng tò mò thật: “Đồng chí Kiều là gì của bệnh nhân …?”

“Đây là bố chồng .” Kiều Vi .

Viện trưởng choàng tỉnh hiểu . Bảo ông cứ thấy đồng chí Kiều đồng điệu với gia đình , thì là mối quan hệ như .

Ông : “Người thương của đồng chí Kiều chắc chắn là một đồng chí xuất sắc.”

“Anh từng lên chiến trường.” Kiều Vi : “Anh là cán bộ cấp đoàn.”

Viện trưởng gật đầu: “Quả nhiên.”

Bệnh viện sắp xếp xong xuôi. Nghiêm Trụ túc trực, cần gì sẽ bác sĩ và y tá. Thủ tục viện cũng thiện, nộp đủ phiếu thực phẩm và tiền. Bệnh viện lo liệu bữa ăn cho bố Nghiêm Lỗi. Đây là bữa cuối cùng của ông trong hôm nay, mười giờ tối sẽ thể ăn thêm gì.

Kiều Vi dẫn theo Nghiêm Lỗi, Nghiêm Trụ và Nghiêm Tương rời bệnh viện về nhà khách ăn cơm.

Mẹ Nghiêm Lỗi níu ống tay áo cô: “Hay là mua hai cái bánh nướng áp chảo nhé.”

Ăn uống ở nhà khách cả ngày hôm nay, bữa nào cũng cần tiền và phiếu thực phẩm. Bà xót.

Kiều Vi : “Ra ngoài việc nhất định ăn ngon ngủ kỹ, thì bản sẽ ngã xuống , việc cũng xong.”

thêm: “Mẹ đừng lo chuyện tiền nong. Nghiêm Lỗi kiếm tiền, con cũng kiếm tiền. Mẹ theo con đây, con thể tiếp đãi thiếu chu đáo cho .”

Mẹ Nghiêm Lỗi vội : “Không thiếu chu đáo, thiếu chu đáo.”

Nghiêm Trụ : “Nghe Kiều Vi .”

Cơm nước xong, Kiều Vi mua phiếu tắm rửa dẫn tắm rửa.

Mẹ Nghiêm Lỗi mất tự nhiên: “Không… .”

Hình như ở nhà tắm , tất cả đều c.ởi sạch.

Kiều Vi : “Mẹ , thành phố cần tắm rửa. Mùa hạ nắng nóng, tắm mấy hôm thì cơ thể sẽ mùi, chê chúng .”

Mẹ Nghiêm Lỗi cúi đầu gì.

Nghiêm Trụ cũng từng đến phòng tắm rửa trong thành phố, ở nông thôn tự nấu nước tắm trong chậu.

Kiều Vi hướng dẫn tìm ô tủ theo thẻ, gửi quần áo, còn bẻ một miếng ở cục xà phòng mang tới đưa cho .

Nghiêm Tương : “Bác cả, bác hiểu chỗ nào thì cứ hỏi cháu nhé. Cháu hết luôn.”

Mọi cùng .

Mẹ Nghiêm Lỗi khen ngợi: “Trẻ con trong thành phố hiểu nhiều thứ thật.”

Khách trọ nam chiếm phần đông trong nhà khác, bên phòng tắm nữ gần như ai.

thế Nghiêm Lỗi vẫn sợ đến phát hoảng.

Kiều Vi bẻ thêm một miếng xà phòng cho Nghiêm Lỗi. Bà học theo Kiều Vi, vò khăn bọt biển xoa khắp . Cọ rửa xong xuôi, quả nhiên cơ thể thơm tho thoải mái cực kỳ.

Tắm rửa xong, Nghiêm Trụ về bệnh viện.

Kiều Vi cầm quần áo bẩn chuẩn giặt, Nghiêm Lỗi giành lấy: “Con đừng động , để giặt cho.”

Trong khoảnh khắc lôi kéo , Kiều Vi ngửi thấy mùi từ chiếc quần bẩn bà .

Không dễ ngửi, nhưng đúng là mùi . Tối qua lúc c.ởi đồ ngủ cô cũng ngửi thấy.

Kiều Vi chờ Nghiêm Lỗi giặt sạch quần áo, đến tối lúc chuẩn ngủ, cô quyết định chuyện với bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-254.html.]

“Mẹ, con hỏi chuyện , đừng nóng giận nhé.” Cô : “Con thấy tóc và đều sạch sẽ, là một gọn gàng. con luôn ngửi thấy mùi . Con hỏi rằng quần l.ót của luôn bẩn bẩn, một thứ giống nước mũi dây ?”

Mặt Nghiêm Lỗi lập tức căng đến đỏ bừng, cúi gằm mặt dám cô, ngập ngừng: “Mẹ… tắm thực sự kỹ… thực sự…”

“Mẹ… đừng ngại.” Kiều Vi nắm lấy tay bà : “Trước đây con từng bài liên quan đến việc thúc đẩy phổ cập y tế nên nhiều tài liệu. Để con kể cho về một bệnh phụ khoa mà phụ nữ chúng thể mắc .”

“Sở dĩ bệnh phụ khoa gọi là ‘bệnh phụ khoa’ bởi vì nó là những bệnh chỉ phụ nữ mới mắc . Tương tự, với nam thì là bệnh nam khoa. Do sự khác biệt về giới tính nên mới cách gọi đó. Nhất định hiểu rõ, bệnh phụ khoa bệnh về đường sinh dục, nó chỉ là bệnh phái nữ mắc.”

TBC

Kiều Vi phổ cập ít kiến thức về phụ khoa cho bà .

: “Ngày mai con lấy luôn cho khám, để bác sĩ chữa trị.”

Mẹ Nghiêm Lỗi hổ quá đỗi: “Sao thể để khác chuyện .”

Kiều Vi : “Không riêng gì để bác sĩ mà còn cho bác sĩ khám nữa.”

Mẹ Nghiêm Lỗi chấp nhận .

Kiều Vi : “Con tìm bác sĩ nữ cho . Mẹ , nếu chữa thì chẳng lẽ cả đời chê bai vì cơ thể mùi ?”

Mẹ Nghiêm Lỗi rơi nước mắt.

chê ngày một ngày hai. Đám con dâu cũng âm thầm lưng bà .

hỏi: “Chữa thật ư?”

Kiều Vi đáp: “Dĩ nhiên ạ.”

Mẹ Nghiêm Lỗi nghiến răng: “Vậy chữa.”

Hôm , bố Nghiêm Lỗi đẩy phòng phẫu thuật.

Kiều Vi để Nghiêm Trụ và Nghiêm Tương trông chừng bên ngoài: “Anh cả, hiếm dịp đến bệnh viện tỉnh, em dẫn kiểm tra sức khỏe luôn.”

Bây giờ Kiều Vi gì là Nghiêm Trụ đấy, gật đầu như gà mổ thóc: “Em , em .”

Kiều Vi đăng ký cho Nghiêm Lỗi khám phụ khoa. Quả nhiên bác sĩ là nữ.

Lúc c.ởi quần, Nghiêm Lỗi hổ đến độ sắp đào cái hố chui xuống. Kiều Vi ngoài tấm rèm với tay nắm lấy tay bà : “Mẹ , đừng sợ, bác sĩ chuyên nghiệp.”

Bác sĩ nữ khá tính, cũng : “Bà lão đừng sợ nhé, cháu thấy nhiều . Chuyện thường mà.”

Cả hai họ đều khinh thường chê bai bà. Không hiểu Nghiêm Lỗi .

Thầy lang trong thôn là nam, phái nữ ai cũng ngại tìm bác sĩ khám về phương diện .

Thực gặp tình trạng chỉ riêng Nghiêm Lỗi. Rất nhiều phụ nữ tuổi già mùi cơ thể, thường con cháu chê bai.

Trên thực tế, đó chính là bệnh phụ khoa thường gặp, chẳng qua nhiều năm chữa nên mức độ bệnh trở nên nghiêm trọng mà thôi.

“Mỗi ngày đến chỗ cháu cọ rửa một , kết hợp với tắm, năm ngày một liệu trình. Về cháu kê thuốc cho bác, bác tự tẩy rửa định kỳ tại nhà. Thuốc uống cũng uống đúng giờ. Bác gái cứ yên tâm, rửa vài là sẽ hết mùi.”

Bác sĩ cọ rửa đầu cho bà . Thì chữa trị là một việc đơn giản đến .

Mẹ Nghiêm Lỗi rơi nước mắt.

Trị liệu bằng nước thuốc xong, sạch sẽ nhanh chóng. Kiều Vi dẫn bà về phòng phẫu thuật. Ca phẫu thuật vẫn kết thúc.

Kiều Vi lấy bánh hạch đào từ túi xách cho ăn.

Nghiêm Trụ : “Còn mua bánh hạch đào ư.”

Mẹ Nghiêm Lỗi thắc mắc, Kiều Vi mua bánh lúc nào.

Chỉ Nghiêm Tương mới bánh hạch đào đựng trong túi hành lý mang từ nhà đến quê ở đây. Tuy nhiên dặn tiết lộ. Nghiêm Tương từng phá đám , lặng lẽ ăn.

Ca phẫu thuật do chính viện trưởng thu xếp nên hiển nhiên suôn sẻ.

Cha Nghiêm Lỗi đẩy ngoài cùng với ống dẫn lưu và ống thông tiểu, đó đưa trở phòng bệnh để theo dõi.

Kết hợp dùng thuốc để điều trị viêm và biến chứng.

Có con trai ruột chăm nom ông , cần Kiều Vi nhọc lòng.

Đến khi bố Nghiêm Lỗi tỉnh, định , Kiều Vi mới đưa Nghiêm Lỗi về.

Mẹ Nghiêm Lỗi vẫn , Kiều Vi : “Nhiều sẽ ảnh hưởng đến bệnh nhân khác. Người ở phòng đơn để ý.”

Loading...