Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 216
Cập nhật lúc: 2025-02-23 00:23:37
Lượt xem: 366
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ thể xin nghỉ thôi. Hiện giờ công việc của cô thuộc quyền quản lý của thư ký Hoàng, đến chỗ thư ký Hoàng xin nghỉ.
Thư ký Hoàng hỏi cô chuyện gì, Kiều Vi thật thà : “Trước đây bố qua đời, trong nhà còn ai, cho nên nghiệp. Bây giờ liên hệ với trường học, lấy bằng nghiệp.”
Thư ký Hoàng suy nghĩ một chút hỏi: “Cô thi đại học ? Tốt nhất cô nên cẩn thận, bây giờ hướng gió phía rõ, đại học hỗn loạn.”
“Hả, … …” Kiều Vi .
thư ký Hoàng cảm thấy chỉ là cô thẳng. Có vài thích cho khác chuyện đang khi xong việc.
Anh đẩy kính mắt: “Trước tiên cứ cẩn thận, nên vội vàng. Vợ cũng thi đại học, vẫn luôn khuyên cô .”
“Hả?” Kiều Vi thuận theo : “Cô thi…”
“ , vợ học giỏi.” Thư ký Hoàng : “Cô là chăm chỉ. Năm đó vẫn còn học ở trường, là cầm bút, cô là vẽ tranh.”
Kiều Vi cảm thấy thật cô và thư ký Hoàng quen đến độ về chuyện vợ chồng. Đối với quan hệ “đồng nghiệp” , cô luôn cảnh giác, nhất là trong một cơ quan thuộc thể chế .
Hơn nữa đây là thứ hai thư ký Hoàng khen vợ mặt cô . Anh là thích khen vợ đến thế ? Nói thật, từ công việc bình thường thì .
Kiều Vi luôn cảm thấy là lạ… cô cảm thấy như thế hơn nhiều đàn ông ở thời đại luôn miệng chê “vợ già ”.
Kiều Vi cảm thấy nên khích lệ những đàn ông khen vợ như thế .
Cô hùa theo mấy câu, thuận lợi xin nghỉ.
Sáng hôm , Nghiêm Lỗi dậy từ sớm, chỉ đồ ăn sáng, còn chọn cho Nghiêm Tương một bộ quần áo sạch sẽ, chỉ huy Nghiêm Tương mặc một bộ quần áo như cán bộ già size mini.
“Bôi chút dầu lên mặt .” Anh cách cửa sổ gọi Kiều Vi: “Bôi nhiều , mặt em sẽ trắng hơn, .”
Kiều Vi đang rửa mặt ở chậu rửa mặt, ngẩng đầu lên: “…”
Nghiêm Lỗi mượn xe bộ đội, Tiểu Trương lái xe.
Tâm trạng Tiểu Trương cũng : “Chị dâu tọa đàm? cũng đến một chút.”
Bây giờ Kiều Vi là duyên trong nhà , danh tiếng cũng nát nữa . Hôm nay, Kiều Vi nổi tiếng trong quân đội.
Gia đình ba xe Jeep do Tiểu Trương lái đến thành phố Lâm.
Vào đến thành phố Lâm, nhiều kí ức của nguyên chủ hòa cảnh vật đường phố. Kiều Vi còn ngang qua nhà xưởng mà bố nguyên chủ việc, đại viện nơi nguyên chủ sinh sống từ nhỏ tới lớn…
Đường đến trường học cũng gần, bởi vì vốn là học sinh của trường.
Kiều Vi nghĩ thầy Trương bảo hiệu trường treo biểu ngữ chào mừng cô chỉ là quá mà thôi, cô ngờ cổng trường treo một tấm biểu ngữ: Chào mừng cựu học sinh Kiều Vi lớp một XX về trường.
Hiệu trường và vài thầy cô thấy học sinh hô “xe đến, xe đến” thì chạy chào đón.
Nghiêm Lỗi nhiệt tình nắm tay hiệu trưởng, các thầy cô chuyện, tự giới thiệu: “ là chồng của Kiều Vi.”
Hiệu trưởng và thầy Trương đều Kiều Vi gả cho quân nhân, ngờ là cán bộ cấp đoàn cao như , khá bất ngờ. Cán bộ cấp đoàn đến một trường học như thế khiến mừng sợ.
Kiều Vi tưởng tọa đàm là bục giảng ở một hai lớp thôi, nhưng khi cô thấy tất cả học sinh trong trường đều lấy ghế sân trường, sân khấu một dãy bàn trải khăn màu đỏ…
Kiều Vi sợ hãi.
Cô thật sự đánh giá thấp tầm quan trọng của việc “lên báo” trong thời đại .
Còn Nghiêm Lỗi thì hài lòng.
Bây giờ ở Bác Thành, Kiều Vi cũng là một cầm bút tiếng. Anh cảm thấy sự phô trương mới phù hợp với cô.
Hiệu trưởng mời Nghiêm Lỗi lên ghế chủ tịch , Nghiêm Lỗi từ chối: “ phía .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-216.html.]
Hiệu trưởng mời nhiều , Nghiêm Lỗi lấy Nghiêm Tương bia đỡ đạn: “Con trai còn nhỏ, lẽ cần nhà vệ sinh…”
Hiệu trưởng mới khăng khăng mời nữa, khen Nghiêm Tương sạch sẽ lễ phép, sắp xếp Nghiêm Tương và Nghiêm Lỗi ở hàng đầu tiên ở trung tâm ngay sân khấu.
Nghiêm Lỗi cũng hài lòng với vị trí .
Từ góc độ , đây là vị trí hảo nhất để thưởng thức vợ phát biểu từ bên .
Kiều Vi mời lên sân khấu, song song với hiệu trưởng ở chính giữa.
Hiệu trưởng bước lên phát biểu một bài, giới thiệu nhiều bài của Kiều Vi đăng báo thành phố, thậm chí cả bài báo về việc bắt gián điệp Nhân Dân nhật báo đăng , khen ngợi và hoan nghênh Kiều Vi.
“Các học sinh, thể vỗ tay, hoan nghênh đàn chị Kiều Vi về diễn thuyết cho chúng .”
Tiếng vỗ tay thưa thớt. Thanh thiếu niên ở tuổi yên . Bọn họ thể tiếp thu nổi những buổi hội họp của lớn.
Cầu xin hiệu trưởng , cầu xin đàn chị , ngắn thôi.
Ánh mắt Kiều Vi đảo qua những thanh thiếu niên phía .
Bọn họ vẫn những biến động xã hội gặp ở độ tuổi thanh xuân tươi nhất trong tương lai sẽ như thế nào.
Vì giảm bớt áp lực nghề nghiệp thành phố, cũng vì tình hình quốc tế ngày càng căng thẳng, những thanh niên học thức đưa về vùng núi và nông thôn, dân cư thành phố sơ tán và huy động diện chuẩn cho chiến tranh.
Thanh xuân tươi nhất.
Kiều Vi rời mắt , mở bài phát biểu chuẩn sẵn của .
“Cảm ơn hiệu trưởng Lưu, lãnh đạo nhà trường, các giáo viên cho cơ hội phát biểu. vui khi đàn chị của các bạn, cho các bạn những kỳ vọng của đối với các bạn.”
“Chủ đề diễn thuyết là…”
“Phương hướng là ánh sáng, con đường quanh co.”
“Hai tay nắm cả tư tưởng và tri thức.”
“Tri thức cho chúng cách máy bay đại bác, tư tưởng chúng nã pháo về hướng nào.”
“Kháng Pháp trợ Việt, chống Mỹ viện Triều, tự vệ và phản công Ấn Độ… Mỗi trận chiến đổ m.á.u và hy sinh trong những năm qua rõ với chúng rằng… Tôn nghiêm chỉ ở mũi kiếm, chân lý chỉ ở trong tầm b.ắ.n của đại bác!
Tôn nghiêm chỉ ở mũi kiếm, chân lý chỉ ở trong tầm b.ắ.n của đại bác.
Nếu những lời cho đám thiếu niên nam nữ từ trạng thái hai mắt lờ đờ, buồn ngủ, chụm đầu chuyện, đột nhiên trở nên im lặng như tờ, đó mừng rỡ, bắt đầu nghiêm túc đàn chị bục diễn thuyết.
Vậy thì đối với quân nhân như Nghiêm Lỗi, nó gần như xuyên qua đầu chạm đến linh hồn của .
Nghiêm Lỗi nghiêm túc bộ phần diễn thuyết phía của Kiều Vi, hiểu rõ từng câu một.
TBC
Cô với các cô gái, trai rằng con đường phía chắc chắn sẽ quanh co, khó . Đối với quốc gia thì là mò về phía , đối với con thì đó là con đường tràn ngập gian nan thử thách. Cô với các thanh niên rằng, dù trong cảnh nào nữa cũng mất lòng tin, hãy nhớ rằng các bạn là những mang trong kiến thức của đất nước . Không nên để những gian nan bao trùm bản mà quên những gì học . Cô khích lệ bọn họ dù ở trong cảnh nào cũng từ bỏ học tập.
“Nếu xa, rời xa bố , chỉ thể mang ít hành lí .”
“Vậy thì hãy mang theo tư tưởng của các vĩ nhân và sách giáo khoa.”
Cô miêu tả cho các thanh niên về đất nước , giàu , thịnh vượng trong tương lai.
Máy bay Mỹ đến cửa nhà chúng , phi công dám đ.â.m đất nước .
Tri thức đổi cuộc sống, đổi quốc gia, thế giới.
Câu nào cũng hiểu, nhưng giọng của cô như như .
Nghiêm Lỗi ở giữa hàng ghế khán giả đầu tiên, ngước mắt vợ , cảm thấy tất cả những khác đều mờ nhạt, chỉ cô là tỏa sáng.