Kiều Vi từ trong phòng của bí thư , bí thư Hoàng hỏi: “Thích nghi ?”
“Vẫn .” Kiều Vi trả lời.
“Bí thư sắp xếp nhiệm vụ cho cô ?”
“Ừm, bản thảo.”
“Cố gắng thật .” Bí thư Hoàng động viên cô.
Bí thư Hoàng gặp ai cũng vui vẻ, chuyện tử tế nên Kiều Vi ấn tượng với .
Trên đường trở về, trong đầu cô suy nghĩ vài điều. Chuyện đầu tiên khi trở phòng là báo cáo với trưởng ban Chu: “Bí thư sắp xếp nhiệm vụ cho , bản thảo về Quốc khánh.”
Trưởng ban Chu ôn hoà lên: “Cố gắng thật .”
Kiều Vi : “ xem các bản thảo để tham khảo thêm.”
Quả thật là một việc cẩn thận, là thích khoe khoang, bừa như ông nghĩ. Ấn tượng của trưởng ban Chu đối với cô đổi, chỉ chỗ cho cô: “Hộc tủ thứ ba.”
Tài liệu sưu tầm ở phòng tuyên truyền ít. Trong ngăn kéo thứ ba một văn kiện, mở thì tất cả đều là tài liệu về chủ đề Quốc khánh năm ngoái của huyện và cả những huyện, thành phố khác. Những tài liệu đều sưu tầm, sắp xếp .
Trong thời đại thì dựa những thứ như .
Lật mấy trang, cô học tập tóm tắt những ý chính để giấy.
Đột nhiên một qua, đập xuống bàn cô một chồng giấy tờ: “Cô mau đóng cái thành sách .”
Kiều Vi đảo mắt, thấy ít nhất một đang uống , một thì báo, rảnh rỗi để việc.
Cô : “ , lãnh đạo mới giao nhiệm vụ cho , bản thảo, đang tra tài liệu.”
Người khó chịu: “Vậy cũng thể việc khác . Người mượn tạm chính là để những việc như .”
Vậy là đến trâu ngựa a! Coi như trâu ngựa cũng thể nhiều việc cùng một lúc , cũng Na Tra.
Kiều Vi hỏi: “Cô tên là gì?”
Người sửng sốt một chút: “Hả?”
Kiều Vi lên: “ chuyện với bí thư Hoàng , phòng bên sắp xếp công việc khác cho , việc mà bí thư Mạnh giao cho chỉ thể gác qua một bên. Nếu bí thư Hoàng hỏi là nào sắp xếp thì báo cáo, bằng bí thư Hoàng còn tưởng rằng là một nhân viên mượn tạm nên lười biếng.”
Người há miệng, cuối cùng tức giận : “Được , cô cứ việc của .”
Một chồng giấy tờ ôm tới như nào thì ôm như .
Kiều Vi xuống, cúi đầu tiếp tục bản thảo.
Từ khóe mắt thể cảm nhận những khác ở trong phòng nháy mắt với .
Còn khó hiểu: “Hiện tại khó sai khiến mượn tạm như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-191.html.]
Kiều Vi cong cong khoé miệng, phản ứng gì. Tiểu quỷ khó dây dưa, cùng tiểu quỷ dây dưa chỉ lãng phí thời gian. Chỉ cần từ chối là .
Nhất là đối với bài kiểm tra mức độ lời , nên lý lẽ, chỉ thể chống đối hoặc theo.
Có điều, cô nghĩ thầm: lợi dụng thư ký Hoàng thật .
Cấp bậc của cô thấp, nếu như mang bí thư Mạnh để oai thì viển vông. Tuy rằng công việc thật sự là do bí thư Mạnh sắp xếp.
mang bí thư Mạnh thì trong nháy mắt cảm giác khí xung quanh đổi, cảm giác áp bức vô cùng chân thật tới .
Người khác thất bại trong bài kiểm tra mức độ lời dành cho cô, lợi ích là khiến thăm dò kinh ngạc, khiến cho hiểu rõ tuy cô là mượn tạm nhưng quả hồng mềm, về nếu ai còn kiếm chuyện với cô đó là tự rước lấy nhục.
Chỗ là những trong phòng để ý tới cô.
Đến giờ cơm trưa, những trong phòng cùng . Ngày hôm qua như còn thể là quen nhưng hôm nay vẫn thế thì là cố ý .
Kiều Vi đợi một ngày nên cần trưởng ban Chu kêu cô, đến thời gian cô từ ngăn kéo lấy một cái hộp cơm, nhanh chóng đến căn tin.
Cơm là , cơm là linh hồn.
Điều thú vị là, rõ ràng những khác cùng cô lập cô. Cô quan tâm, thậm chí tức giận nhưng những cô lập cô tức giận.
“Cô !”
“Đừng để ý tới cô , để xem cô chịu mấy ngày.”
Sau khi Kiều Vi ăn cơm xong, cô rửa sạch hộp cơm, đồng hồ thấy vẫn còn thời gian nên khỏi phòng việc.
Ai cô đang ức h.i.ế.p chứ, hề.
Có phương tiện di chuyển là xe đạp thực sự tiện lợi. Kiều Vi đạp xe đến cửa hàng bách hoá.
Cửa hàng bách hoá cách trụ sở nhà nước của huyện xa, nhưng nếu bộ sẽ tốn kha khá thời gian. Có xe đạp thì thuận tiện hơn nhiều.
Cô mua một túi bánh đào.
Thời kì , bánh đào là đồ , dù tự ăn tặng khác đều .
Cô đạp xe trở về như một cơn gió. Mang theo túi bánh đào nhà trẻ.
“Cô giáo Hạ, cô giáo Hạ.” Cách một cái lan can, cô nhỏ giọng gọi.
“Mẹ của Nghiêm Tương đấy .” Không chuyện gì xảy mà cô giáo Hạ chân thành với cô.
Hôm qua các giáo viên cha của Nghiêm Tương là cán bộ nên đều tươi đối với cô, điều nụ của cô giáo Hạ hôm nay tự nhiên và chân thành hơn thường ngày.
Chị qua với cô: “Bọn trẻ đều ngủ .”
“Không , tới đây đứa trẻ.” Kiều Vi kín đáo đưa túi bánh đào cho cô giáo Hạ: “ mua một ít bánh đào. Các thầy cô cực khổ , tranh thủ bọn trẻ ngủ mà nghỉ ngơi một chút , uống miếng , ăn miếng bánh đào, thả lỏng một chút.”
“Ai da, chuyện lắm, khiến cô tốn kém .” Cô giáo Hạ khách sáo đẩy .
TBC
Kiều Vi tủm tỉm: “Đừng khách sáo, Nghiêm Tương yêu mến cô. Nhanh cầm , trở về việc . Nếu về trễ sẽ lãnh đạo quở trách.”