Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-04-21 23:35:21
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý thị còn nhớ rõ lúc Đại nha còn nhỏ có xin nàng ta đường, chỉ là khi đó không có tiền, nàng ta liền lắc đầu với nữ nhi, sau đó lại xin thêm hai lần nữa, rồi sau đó Đại nha không còn xin nàng ta bất cứ thứ gì nữa.

Chuẩn bị của hồi môn,thì nói cái gì cũng được, hỏi cái gì, thì chỉ nói đều được, một chút đồ dư cũng không thêm.

Hiểu chuyện nghe lời đến nỗi làm người phải đau lòng.

Lý thị nói: “Con ở nhà không cần quá chiều nó, không nghe lời thì cứ giáo huấn nó.”

Nàng ta mỗi ngày đều phải đi quán ăn, tiểu nữ nhi là do Chu thị và Cố Tiêu mang lớn, cũng thân thiết với nàng ta, chỉ là có đôi khi nghĩ lại, không được nhìn thấy quá trình con mình lớn lên,thì trong lòng cũng có chút hụt hẫng.

Có câu nói như thế nào ấy nhỉ, cá và tay gấu không thể có cả hai được, có được cái này thì phải bỏ cái kia, có bỏ được thì mới có được.

Lý thị cũng không hối hận.

Cũng giống như đại oa và Trịnh thị vậy,chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, Thẩm Hi Hòa ngày ngày đi làm, đi Tấn Dương tận mấy tháng, có một số việc phải tự mình ngộ ra mới được.

Lý thị sờ đầu Đại nha, “Gả đến Trương gia có tốt có xấu, cha nương của công tử Trương gia đều không còn, đại bá và đại bá nương hắn đều là người tốt, nếu không cũng sẽ không dạy được hắn tốt như vậy, con gả qua đó rồi, mặc dù hiếu thuận cách nhau một tầng quan hệ, nhưng mà đó cũng là chuyện tốt, không phải là con ruột thì sẽ không có người làm khó con.”

“Hai vợ chồng sinh hoạt, sau này người chung sống với con là phu quân của con, cha nương không thể ở bên cạnh con được nữa, huynh đệ tỷ muội cũng không ở bên cạnh, cuộc sống là của bản thân mình, đừng so đo với người khác.”

Đây là Lý thị tự mình ngộ ra, gả vào Trương gia Đại nha sẽ không bị khi dễ, hôn sự này khá tốt, Trương Tự là cháu trai, sau này gia sản của Trương gia không có quan hệ gì với nó, phải tự mình sống tốt mới được.

Đại nha thần sắc ôn nhu, “Nương nói con đều hiểu, con sẽ ghi tạc trong lòng.”

Lý thị vỗ vỗ tay nữ nhi, “Tính tình cũng không thể giống như cục bột được, để người khác khi dễ.”

Hôn sự làm năm nay là không kịp, chắc là vào sang năm, dưỡng thân mình cho tốt, rồi đọc sách biết chữ, sẽ không có chỗ xấu.

Lý thị nói lời thấm thía: “Nãi nãi con cũng có thể biết chữ, con cũng phải học một chút, nương muốn chờ tam nha lớn lên,thì sẽ mời tiên sinh về dạy nó đọc sách.”

Đại nha gật đầu, “Nữ nhi đã biết.”

Lý thị thở dài ở trong lòng, “Được rồi, đem đồ ăn vào trong phòng của con đi, nhớ trông chừng muội muội của con, không được để cho nó ăn nhiều.”

Hôn sự đã định ra, thì phải chuẩn bị của hồi môn, Chu thị đã nói qua rồi, cuộc sống càng ngày càng tốt, sau này lễ hỏi và của hồi môn gả cưới của mấy đứa nhỏ, chỉ nhiều mà không ít.

Tới Thịnh Kinh đã hơn một năm, từ sau khi nói tiền kiếm được giao lên một nửa giữ lại một nửa, thì Lý thị cũng đã tích góp được không ít tiền, nàng ta không có nhi tử, mặc dù sau này có lẽ sẽ sinh tiếp, nhưng mà cũng không chắc chắn là nam hay là nữ, chuẩn bị nhiều chút cho nữ nhi, thì lưng mới có thể thẳng được.

Lý thị lấy tráp tiền ra, trong nhà có bao nhiêu tiền chỉ có nàng ta biết, ngân phiếu 2500 lượng, còn có mấy chục lượng bạc vụn và một hộp tiền đồng nữa.

Lý thị không có chỗ nào cần tiêu tiền,tiền kiếm được trên cơ bản đều tích góp lại.

Hơn 2500 lượng, đời này cũng chưa từng nghĩ tới sẽ kiếm được nhiều như vậy, đủ sống mấy đời ở Quảng Ninh rồi, nhưng đây là Thịnh Kinh, hơn hai ngàn lượng ngay cả một căn nhà cũng mua không nổi.

Lý thị muốn mua một bộ trang sức cho Đại nha, sau đó mang theo một chút bạc áp đáy hòm, tiền mới là thứ hữu dụng nhất.

Lại nói tới Cố Tiêu, ăn không ít hạt dẻ rang đường, cơm trưa cũng không ăn được bao nhiêu, buổi sáng ở Đa Bảo Các kiểm tra sổ sách xong, buổi chiều phải đi cửa hàng thủ công.

Người tới Đa Bảo Các cũng không ít, bên trong cũng thêm không ít thứ, không ít đều là do khách tự làm, ban đầu cảm thấy khó coi, liền không cần nữa, Cố Tiêu cũng không ném đi, mà tiện tay bày lên, rồi bỏ vào bên trong thêm mấy đóa hoa, cũng nhìn không tệ lắm.

Đại khái ứng với câu nói kia, đồ đẹp nghìn bài một điệu, xấu thì cũng sẽ có ưu điểm của nó.

Bây giờ người ta vẫn còn không biết từ xấu manh là thứ gì, dù sao thì nhìn nhìn liền cảm thấy thuận mắt, sau này làm đẹp rồi, thì cũng để lại trong cửa hàng thủ công.

Thế cho nên đồ ở trên bàn rồi đồ treo trên tường có thêm không ít thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-209.html.]

Sổ sách của cửa hàng thủ công dễ kiểm tra hơn nhiều, lợi nhuận tháng này là 1200 lượng bạc, nhiều hơn tháng trước hai trăm lượng, gửi tiền cho Trương chưởng quầy, Lưu gia và Lý chưởng quầy, Cố Tiêu còn thừa lại 480 lượng.

Cố Tiêu kiểm kê lại nguyên liệu cho tháng sau như đất sét, lông dê, sợi len, ngọc thạch, hạt châu, liệt kê ra một danh sách rồi để Linh Đang đi chọn mua.

Bây giờ Linh Đang đã có thể đảm đương một mình rồi, “Con nhất định sẽ mua về.”

Cố Tiêu xoa đầu nó, sau đó đưa mười lượng bạc cho nó, “Muốn ăn cái gì thì đi mua.”

Linh Đang do dự một chút, vẫn là nhận lấy,thành ý của sư phụ, nó cứ xoắn xít không cầm thì cũng không được, cùng lắm thì không tiêu mà tích góp lại mua đồ cho sư phụ, “Cảm ơn sư phụ.”

Cố Tiêu mỉm cười, “Được rồi, buổi tối đừng thức quá muộn, cửa nhớ khóa kỹ, ngày mai ta lại tới đây.”

Bữa tối của Thẩm gia phong phú hơn so với ngày thường, trên bàn có đậu phộng mà Trương Tự mua tới, Thẩm lão gia tử còn rót một ly rượu nho nữa, phải gọi là rất thích ý.

Ăn cơm tối xong, Cố Tiêu đi theo Thẩm Hi Hòa về phòng, “Trời lạnh hơn rồi, muội lấy quần áo dày hơn ra, để ngày mai huynh thay.”

Vẫn còn hơi sớm để đốt than lên, hôm nay Cố Tiêu tìm chăn dày ra, mỏng thì tháo ra đem đi giặt, thừa dịp trời vẫn chưa lạnh lắm, thì giặt qua rồi phơi lên.

Thẩm Hi Hòa: “Ta biết, muội ra ngoài cũng mặc nhiều một chút.”

Cố Tiêu quay đầu lại nhìn hắn một cái, “Ân, nếu như huynh có rảnh, thì đi hỏi thăm xem có thôn trang nào hay không, tiền cứ để đó thì cũng vậy, thôn trang lớn nhỏ không quan trọng, nhìn xem có suối nước nóng hay không.”

Thẩm Hi Hòa sửng sốt một chút, sau đó gật đầu, “Được.”

Cố Tiêu nói: “Huynh cũng không hỏi xem trong nhà có bao nhiêu tiền, có tiền để mua thôn trang hay không sao.”

Thẩm Hi Hòa nói: “Không đủ thì có thể vay của tiền trang.”

Thẩm Hi Hòa không có khái niệm gì về tiền, dù sao thì hắn kiếm được toàn bộ đều đưa hết cho Cố Tiêu, trên người đủ tiền để mua đồ ăn vặt là được rồi.

Thôn trang mua từ tháng chín năm ngoái, tiền thiếu nợ một năm mới trả hết, Chu thị rất thích để mọi chuyện ở trong lòng, tiền trả xong hết thì rất vui vẻ, có câu nói như thế nào ấy nhỉ, không có nợ một thân nhẹ nhàng, mấy chục lượng mặc dù đối với Thẩm gia mà nói thì không tính là gì, nhưng mà những người lớn tuổi thì không thích nợ tiền.

Thẩm Hi Hòa thì suy nghĩ rất thông thoáng.

Cố Tiêu nói: “Tích góp được 9800 lượng, mua thôn trang chắc chắn là đủ.”

Đa Bảo Các mỗi tháng được chia bốn đến 500 lượng, quán ăn một tháng hơn một trăm lượng, còn có Ngự Phương trai của Lưu gia, cửa hàng thủ công khai trương được ba tháng, kiếm lời được hơn một ngàn lượng, Cố Tiêu tiêu cũng nhiều, trừ đi số tiền đưa cho Chu thị, thì một năm có thể tích góp được nhiêu đó bạc.

Tiền đặt ở trong tráp thì vẫn luôn là tiền, hơn 9000 lượng nghe thì nhiều, nhưng mà không đủ để mua một tòa nhà ra hình ra dạng, hơn nữa Thẩm gia đã có chỗ ở rồi, cho nên Cố Tiêu muốn mua thêm một cái thôn trang nữa.

Thôn trang của hai người, có rảnh thì qua đó ở mấy ngày, nướng khoai ngâm suối nước nóng, nghĩ thôi đã cảm thấy rất tuyệt rồi.

Thẩm Hi Hòa nói: “Ta nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.”

Có gia đình nhỏ của mình, Chu thị nếu như đã lên tiếng có thể tích góp tiền, vậy thì tiền kia dùng như thế nào thì tự mình định đoạt, chờ mua thôn trang xong thì nói với Chu thị một tiếng là được.

Thẩm Hi Hòa làm việc người khác rất yên tâm, rất nhanh đã tìm được thôn trang.

Thôn trang ở thành bắc, có một suối nước nóng nhỏ, tổng cộng 173 mẫu đất, bên trong còn có một cái hồ nhỏ và một sườn đồi nhỏ nữa.

Giá là 5800 lượng bạc, trong tay Cố Tiêu có tiền, chỉ cần một lần là thanh toán hết tiền, viết tên lên khế đất, tất nhiên vẫn là tên cô.

Thôn trang mua xong rồi, liền nói với Chu thị, Chu thị không nói gì khác, chỉ nói khá tốt.

Càng không hỏi Cố Tiêu tích góp được bao nhiêu tiền, mua thôn trang tốn bao nhiêu tiền.

Loading...