Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-04-21 23:35:19
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiêu dậy trễ, ban đêm lăn lộn trên người vừa mệt vừa mỏi, cô nhìn màu đỏ màn lụa, mím môi cười một cái.

Chờ Cố Tiêu thu thập xong từ trong phòng bước ra ngoài, cô thấy Trịnh thị cũng từ trong phòng đi ra.

Cố Tiêu ngẩn ra một chút, Trịnh thị cười với Cố Tiêu, sau đó ngượng ngùng mà cúi đầu xuống.

Thẩm gia chỉ có hai cô là dậy muộn, không cần nói cũng biết.

Trịnh thị và Thẩm Đại Oa là tiểu biệt thắng tân hôn, nhưng mà Cố Tiêu lại không phải.

Cố Tiêu sờ mặt, chào hỏi xong liền đi tới phòng bếp,cô nhấc nắp nồi lên,thấy trong lồng hấp có cháo và canh trứng.

Cố Tiêu dùng bữa, sau đó nói một tiếng với Chu thị, đi Đa Bảo Các và cửa hàng thủ công kết toán.

Sổ sách đều là một tháng kiểm tra một lần.

Kiểm tra sổ sách, kiểm tra hàng tồn kho, còn có đơn mua hàng nữa, vừa xem vừa điều chỉnh, tháng sau sẽ bán được tốt hơn.

Trương Tự hôm nay hết sức ân cần, bưng trà điểm tâm cho Cố Tiêu, tháng chín rồi, liền đốt chậu than lên.

“Hạt dưa này là vị ngọt, cô nếm thử đi, còn có hạt dẻ nữa, mới vừa xào ra,vẫn còn nóng hổi đấy.”

Cố Tiêu nhìn hắn một cái, “Đa Bảo Các xảy ra chuyện gì rồi sao?”

Trương Tự cười gượng, “Không có không có, không có chuyện gì, tiểu đông gia vẫn là kiểm tra sổ sách trước đi.”

Sổ sách là của tháng chín, mỗi ngày bán được nhiều nhất chính là trang sức, tháng này hoa bất tử cũng bán được rất nhiều.

Dù sao thì mùa thu cũng không có hoa tươi gì, ai cũng thích màu sắc tươi sáng.

Một tháng thu được hai ngàn 320 lượng, lãi ròng là 1380 lượng, Cố Tiêu có thể được chia một nửa.

Hình thức của trang sức tháng sau vẫn là lá phong và bạch quả, kiểu dáng ngày mùa thu có thể bán được hơn ba tháng.

Lá phong có màu nâu đỏ, bạch quả có màu vàng, cả hai đều rất đẹp mắt. Hình thức của mùa đông cũng nên chuẩn bị rồi, mùa đông nhiều nhất chính là tuyết và hoa mai, chỉ là hai dạng này Đa Bảo Các đều đã làm rồi, không nên làm lại.

Phải nghĩ hoa văn khác mới được.

Sổ sách đều đã đối chiếu xong, nhà kho vẫn còn hoa bất tử và trang sức,cái gì cũng không thiếu, nhóm học đồ học rất nghiêm túc, Trương Tự quản lý chặt chẽ, nên cũng không xảy ra chuyện gì.

“Tháng sau nên tăng số lượng hoa bất tử lên, trang sức vỏ ngọc trai cũng làm nhiều một chút.” Cố Tiêu dừng một chút, “Quạt xếp và ô giấy dầu giảm số lượng xuống đi, bán không tốt,cứ để ở đó cũng không được.”

Mấy thứ kia từ lúc bắt đầu làm cho tới bây giờ vẫn luôn bán ở Đa Bảo Các, chỉ là bán không được tốt lắm, không phải là đồ hay hư hao, một năm cũng không đổi được hai lần.

Làm càng nhiều thì hàng tồn càng nhiều.

Trương Tự lấy một cuốn sổ ra ghi nhớ lại.

“Còn có điểm tâm nữa, thương lượng một chút với Lý chưởng quầy,nên làm nhiều thêm mấy loại khẩu vị, mặc dù điểm tâm không thu tiền, nhưng mà cũng phải ăn ngon mới được.”

Mấy thứ khác thì Cố Tiêu nhất thời nghĩ không ra, mấy cửa hàng thủ công như thế này, nếu muốn kinh doanh lâu dài, thì phải luôn đưa ra sản phẩm mới mới được.

Nhà khác làm ra không ít sản phẩm nhái lại, Cố Tiêu muốn đem việc này thương lượng một chút với Thẩm Hi Hòa.

Trương Tự xoát xoát viết xuống vài nét bút, “Được, cái này dễ nói, tiểu đông gia còn có chuyện khác muốn nói không.”

Cố Tiêu lắc đầu, cô đánh giá Trương Tự từ đầu tới đuôi một lần, “Ngươi hôm nay có chút kỳ quái.”

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.

Trương Tự ngượng ngùng gãi đầu, “Tiểu đông gia, hai ta sau này có lẽ có thể làm thân thích, ta còn phải gọi cô một tiếng tiểu thẩm nữa đấy.”

Cố Tiêu nhẩm lại hai chữ tiểu thẩm này, lại nghĩ tới chuyện mà Lý thị đã đề cập qua, đột nhiên thông suốt.

“Trương gia đi cầu thân rồi sao?”

Trương Tự gật đầu lại lắc đầu, biểu tình có chút xấu hổ, “Bá phụ ta đang trên đường tới đây,ông ấy tới rồi, thì sẽ tới Thẩm gia cầu thân.”

Việc hôn nhân quyết định xong thì chính là người một nhà rồi, thái độ không phải nên tốt hơn một chút sao.

Trương Tự đã gặp qua không ít chuyện lớn,nhưng nói tới việc hôn nhân của mình thì mặt lại có chút đỏ, “Tiểu đông gia còn muốn ăn chút gì không, ta cho người đi mua.”

Cố Tiêu: “Hạt dẻ rang đường là được rồi, còn rất ngọt đấy, ta mang về cho người trong nhà nếm thử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-208.html.]

Trương Tự vui mừng ra mặt, “Ta lập tức đi mua, bảo đảm vừa nóng hổi vừa ngọt.”

Trương Tự cười toe toét, cưới gả là chuyện của hai nhà, hắn đã từng tuổi này rồi, tới Thẩm gia gặp qua Thẩm Tĩnh mấy lần, trong lòng có ý tứ này, cho nên liền viết thư cho bá phụ.

Cha nương Trương Tự mất sớm, từ nhỏ liền đi theo bá phụ, bá phụ chính là cha ruột của hắn, nhưng hắn sợ Thẩm gia sẽ để ý chuyện này.

Cho tới khi biết người Thẩm gia hỏi thăm hắn, thì mới yên tâm hơn.

Trương Tự nói chuyện có chút lắp lắp, “Ta đi mua trước, đi mua hạt dẻ, bây giờ ta mặc dù vẫn không thể mua nhà ở Thịnh Kinh, nhưng mà sau này chắc chắn có thể!”

Nói xong thì vội vàng đi ra ngoài mua hạt dẻ rang đường.

Trương Tự tới Thịnh Kinh từ ba năm trước đây, cũng đã tích góp được không ít tiền, có thể để cho Thẩm Tĩnh có cuộc sống tốt hơn.

Gió thu thổi qua làm người rùng mình, Trương Tự ôm một túi lớn hạt dẻ rang đường, còn mua không ít đồ ăn vặt khác nữa.

Thẩm gia người nhiều, lão thái thái phải ăn đồ mềm, còn tiểu cô nương đậu đinh kia chắc chắn thích ăn đồ ngọt, bánh đậu xanh, bánh phù dung……

Nam nhân thích uống rượu, Trương Tự lại mua thêm một túi đậu phộng vị tỏi nữa.

Ôm một đống đồ có chút phí sức, tay Trương Tự còn không quên lấy hai xâu hồ lô ngào đường nữa.

“Ta đưa tiểu đông gia về, Đa Bảo Các của chúng ta có xe ngựa.” Trương Tự đối với Thẩm gia đã quen cửa quen nẻo rồi.

Trước đây hắn đã rất bội phục Cố Tiêu, bây giờ thì càng phải cung kính hơn.

Cố Tiêu có chút ngây người, thế nhưng lại mua nhiều như vậy, đang mua chuộc người sao.

Cô ho nhẹ một tiếng, “Được, nếu không ta cũng không mang được nhiều như vậy.”

Mặc dù vẫn chưa đính thân, nhưng mà hôn sự của Đại nha thì Thẩm gia ai cũng đã biết.

Cố Tiêu đặt đồ ở trên bàn trong sảnh chính, rồi vào nhà nói một tiếng với Chu thị, Chu thị đi ra nhìn.

Trên bàn chất đầy một đống đồ.

Trong mắt Chu thị có ý cười, mặc dù nói chọn tôn nữ tế là coi trọng người Trương Tự này,cha nương không còn thì sao chứ, gia thế lại như thế nào, thấy hắn nỡ tiêu tiền,thì trong lòng Chu thị đã yên tâm rồi.

“Đậu phộng giữa trưa lấy một dĩa ra ăn, đồ ăn vặt thì chia ra cho mọi người ăn đi.” Chu thị ăn một miếng bánh đậu xanh, lớp vỏ giòn, bên trong là nhân đậu xanh ngọt ngào.

Chu thị híp mắt, bỗng nhớ tới trước kia, nhớ tới ngày tháng ăn không nổi điểm tâm kia, nhớ tới Thẩm Hi Hòa chép sách kiếm tiền mua điểm tâm, chỉ có được mấy miếng, lại nghĩ tới Cố Tiêu làm bánh táo.

Bà đã từng này tuổi rồi, còn có thể hưởng được phúc của tôn nữ tế nữa.

Đại Nha xấu hổ đến mặt đỏ bừng, hai xâu hồ lô ngào đường, một xâu cho tam nha, một xâu cho nó.

Nó đã lớn như vậy rồi, làm sao còn có thể ăn hồ lô ngào đường nữa chứ, đây là đồ tiểu hài tử ăn mà.

Tam nha thích ăn cái này, từng cái mà l.i.ế.m lớp đường ở bên ngoài. Đại Nha nhìn, cũng nhẹ nhàng l.i.ế.m một cái, sau đó lại cắn nửa cái hồ lô ngào đường, chua chua ngọt ngọt.

Lý thị là người vui nhất, đồ mà Trương Tự mang tới, nhị phòng được chia nhiều nhất.

Hạt dẻ rang đường, các loại điểm tâm, còn có đậu phộng vị tỏi thơm ngào ngạt nữa.

Có thể ăn được một thời gian.

Lý thị nói với Đại Nha: “Con muốn ăn cái gì thì lấy đi, đây là công tử Trương gia mua cho con.”

Đại Nha cúi đầu nói: “Nương ăn nhiều một chút.”

Lý thị mỉm cười, “Nha đầu ngốc, nương không thích ăn mấy thứ này. Con nhìn tam nha đi, nha đầu quỷ tinh này, chỉ thích ăn ngọt, đừng có ăn tới sâu răng đấy.”

Trước đây cái gì cũng ăn không được, bây giờ còn phải lo lắng ăn đồ ngọt nhiều sẽ sâu răng.

Đại Nha đáp một tiếng, “Muội muội rất nghe lời.”

Lý thị duỗi tay sờ mặt nữ nhi, tiểu cô nương từ nhỏ đã đi theo sau m.ô.n.g nàng bây giờ cũng đã trổ mã thành đại cô nương duyên dáng yêu kiều rồi.

Lý thị nhìn tiểu khuê nữ mỗi ngày đều tung tăng nhảy nhót, trong lòng cảm thấy Đại Nha có chút thua thiệt.

Trước đây không ăn điểm tâm được mấy lần, cũng không ăn được mấy bữa cơm ngon, nhưng vẫn như cũ nghe lời hiểu chuyện, trước đây hài tử hiểu chuyện thì cảm thấy rất vui mừng, bây giờ chỉ cảm thấy có lỗi với nó.

Mũi Lý thị có chút chua xót, Đại nha cũng nên làm nũng ở trong lòng n.g.ự.c nàng mới đúng.

Loading...