Thư Nhan không ngờ nhà bà nội Ngô cũng ở căn số 2, phòng bà ấy ở tầng một, bảo rằng con trai bà ấy đặc biệt chọn tầng một vì hai vợ chồng bà ấy đã lớn tuổi.
"Chủ yếu là vì tầng một tặng thêm vườn hoa thôi, ông lão nhà tôi chẳng thích gì, toàn thích mấy thứ như này." Bà nội Ngô bảo mọi người ngồi xuống rồi cắt một trái dưa hấu: "Cứ tự nhiên, ăn một miếng cho mát."
"Cảm ơn ạ." Thư Nhan nhận dưa hấu, cười nói: "Chúng ta có duyên quá, tôi cũng ở căn số 2 này, là chủ căn hộ 1201. xem như hàng xóm rồi."
"Chao ôi, hàng xóm này." Bà nội Ngô ngạc nhiên nhìn Thư Nhan, cứ tưởng cô ở phòng nhỏ thôi, không ngờ mua hẳn phòng lớn ở tầng 12 luôn, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà.
Không lâu sau, ông nội Ngô cầm một ít rau trong tay vác cuốc về nhà, thấy trong nhà nhiều người bèn nhìn về phía bà nội Ngô với vẻ ngờ vực.
Biết được nguyên nhân, ông nội Ngô sa sầm nét mặt: "Chuyện này phải lưu ý, mọi người đi xem trước đi, nếu không có vấn đề gì thì tốt rồi, còn nếu đúng thì chúng ta quyết không để yên."
Trường mầm non ăn trưa lúc 11 giờ, 10 giờ rưỡi nhóm Thư Nhan đã đến, yêu cầu vào trong nhưng bị bảo vệ canh cổng ngăn cản.
"Bọn tôi là phụ huynh mấy đứa nhỏ, vào trường mầm non xem con thế nào cũng không được sao?" Một bà mẹ hỏi.
"Mấy đứa nhỏ đang học, phụ huynh cũng không muốn quấy rầy bọn nhỏ học hành đúng không ạ?" Bảo vệ canh cổng ôn tồn đáp.
"Chúng tôi không quấy rầy bọn nhỏ học hành đâu, chỉ vào xem thôi, vậy cũng không được à?" Bà nội Ngô gắt gỏng lên tiếng.
Nhất thời bảo vệ canh cổng không biết nên trả lời thế nào, bà nội Ngô vung tay một cách mạnh mẽ: "Chúng tôi vào xem bọn nhỏ có ngoan không rồi đi ngay."
Đoàn người vào trường mầm non suôn sẻ. Bọn nhỏ không chơi ở ngoài, có lẽ là được các giáo viên về lớp chuẩn bị dọn cơm. Họ đi thẳng vào nhà bếp, có giáo viên nhìn thấy bèn ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-78.html.]
"Các cô là phụ huynh sao? Lớp học ở bên kia, các cô đi nhầm rồi."
"Chúng tôi không đi nhầm, hôm nay có thời gian rảnh nên đến xem trưa bọn nhỏ ăn gì, sao, không được à?" Một bà cụ cười nói.
Các phụ huynh hùa nhau nói, giáo viên trường mầm non không cản được, đành cho họ vào phòng bếp tham quan.
Đưa đón con không phải mẹ thì là bà nội, đều là những bà nội trợ chuyên nghiệp, vừa vào nhà bếp đã nhận ra vấn đề. Gian chính giữa là một cái bục sơ chế đồ ăn, phía trên đặt ba cái mâm lớn, một là khoai tây sợi, một là cà rốt sợi, còn lại là cải xanh, tất cả đều không được đậy nắp, bị ruồi bò tới bò lui.
Tất cả mọi người sa sầm nét mặt, thấy thức ăn trong nồi còn chưa được dọn ra thì nét mặt càng u ám hơn.
Lúc đăng ký, bên này nói cơm nước được nấu theo tiêu chuẩn hai món, một món mặn một món canh, cuối cùng thứ mà họ thấy là khoai tây sợi, cà rốt sợi, cải xanh nhạt nhẽo, và canh cà chua trứng gần như chẳng thấy trứng.
Có người mau chóng phát hiện thịt trên thớt, đã cắt một nửa, tới cầm lên xem, đích thị là thịt cổ heo rồi.
Kể cả người không biết nấu ăn cũng biết thịt cổ heo dở nhất, gần đây còn nghe nói ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, vậy mà trường mầm non lại mua thịt cổ heo cho con nít ăn.
Các vị phụ huynh tức suýt ngất, cục cưng nhà họ nâng như nâng trứng đi học lại chỉ ăn những thứ này, ai nấy đều thương xót vô cùng.
TBC
"Gọi hiệu trưởng trường mầm non mấy người tới đây nhanh! Ban đầu chúng tôi vừa ý trường mầm non này nên mới mua nhà ở đây. Gì mà trường mầm non song ngữ mời giáo viên nước ngoài, đạt tiêu chuẩn quốc tế chứ, cả trường có hai giáo viên nước ngoài là tối đa rồi. Cái này chúng tôi không bàn đến, con mới chừng đó tuổi, chúng tôi không trông mong bọn nó sẽ học được gì. Nhưng tháng nào chúng tôi cũng nộp một đống tiền mà mấy người cho bọn trẻ ăn mấy thứ này là sao? Thảo nào con tôi vừa tan học đã bảo đói bụng, ăn mấy thứ này no mới là lạ."
"Lũ ác ôn, cho trẻ con ăn thịt cổ heo, vệ sinh cũng chẳng đảm bảo, đừng hòng chúng tôi để yên chuyện này!"
Mười mấy phụ huynh kêu gào ầm ĩ, hết người này đến người kia chỉ trích. Hiệu trưởng nghe phong thanh chạy tới, vừa lau mồ hôi trên trán vừa cố gắng nhẹ nhàng nói: "Các phụ huynh đừng nóng, có chuyện gì chúng ta từ từ giải quyết."
"Không từ từ được nữa, từ từ thì chắc bảo bối nhà tôi bị mấy người hại c.h.ế.t quá. Bữa trưa ban đầu dẫn chúng tôi đến xem có phải vậy đâu, hóa ra là diễn trò cả. Lợi dụng bọn trẻ còn nhỏ, không hiểu chuyện, lũ hám tiền mấy người không sợ bị sét đánh à? 200 tệ cộng thêm tiền học thêm là 300 tệ rồi, tiền lương một công nhân bình thường chỉ chừng đó, vậy mà mấy người cho con nít ăn mấy thứ này! Hôm nay mà không cho chúng tôi một lời giải thích thì đừng có trách!"