Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:48:01
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô ấy đoán cửa hàng này chính là cửa hàng mà chị dâu giới thiệu. Không lâu sau, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ vest đen, cầm cặp tài liệu đi tới, nhìn thấy Trương Hoa Tú đứng trước cửa thì hơi sững sờ trong chốc lát, anh ấy khẽ gật đầu rồi đứng sang bên cạnh.

Lúc đến cửa hàng, Thư Nhan nhìn thấy hai người đứng hai bên, bầu không khí hết sức lúng túng, cô liếc nhìn vài cái rồi cười nói: "Chị là cô của Trương Thành Hàm, đúng không?"

"Đúng vậy, là chị." Trương Hoa Tú bắt tay với Thư Nhan một cách thận trọng.

Thư Nhan vừa mở cửa ra vừa nói: "Vẫn đang sửa sang nên hơi hỗn loạn. Chị ngồi xuống ghế sofa một lát, em còn bận chút chuyện, khi nào em xong việc thì chúng ta sẽ nói chuyện, được không?"

TBC

"Không sao, hôm nay chị xin nghỉ rồi nên rảnh rỗi." Trương Hoa Tú không hề đến gần hai người, hơn nữa còn cách khá xa, cô ấy không phải là một người hay hóng hớt.

"Tôi đã cho người ta xem đèn và ghế sofa rồi, đây là bảng báo giá của họ." Người đàn ông đó là nhà thiết kế Trần Phi, vẫn cần phải tìm Thư Nhan để quyết định một số chi tiết nhỏ.

Giá cả đắt hơn một chút so với mua thẳng trên thị trường nhưng cũng không đắt lắm. Thư Nhan thấy vẫn có thể chấp nhận được và quyết định thêm một vài chi tiết, buổi chiều có thể chính thức khởi công.

"Nếu không còn vấn đề gì khác thì tôi về công ty trước đây." Lúc đi ngang qua Trương Hoa Tú, Trần Phi hơi khựng lại, cười gật đầu rồi mới rời đi.

"Chào chị, em là Thư Nhan, chị là Hoa Tú, đúng không?" Thư Nhan đánh giá Trương Hoa Tú một lượt, quả thật giống hệt như Ngô Tú Nguyệt nói, trông rất xinh đẹp, trắng nõn, lông mày rậm và đôi mắt to, cao khoảng 1m65,1m67, dáng người rất đẹp, là cái giá treo quần áo rất tốt: "Em nghe chị dâu chị nói là chị làm việc cho doanh nghiệp nhà nước, đó là công việc ổn định. Cứ mua đứt như vậy, thật sự không hối hận sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-70.html.]

Trương Hoa Tú cười khổ, tất cả mọi người đều nói công việc ổn là chuyện tốt. Nhưng tình hình ở công xưởng này, vẫn còn có công việc ổn định sao?

"Nói thật, công xưởng đã nửa năm không trả lương, có thể làm tiếp hay không là cả một vấn đề. Chị nghĩ chi bằng bây giờ mua đứt thâm niên, lấy tiền đã rồi tính sau." Trương Hoa Tú nói thật lòng.

Không ngờ cô em chồng này Trương Hoa Tú này lại can đảm như vậy. Năm chín mươi hai là năm thất nghiệp, có thể rút lui sớm hơn là chuyện tốt, Thư Nhan không còn khuyên cô ấy nữa.

"Hình tượng của chị hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì, nhưng phải mất một tháng nữa thì chị mới có thể đi làm, hơn nữa, nhân viên kinh doanh thì phải bán được hàng, có áp lực về thành tích, có thể còn mệt hơn ở công xưởng, chị thật sự đã nghĩ kỹ chưa?"

Có rất nhiều người cảm thấy chỉ cần nói vài câu là có thể kiếm được tiền, công việc nhẹ nhàng hơn công xưởng rất nhiều. Chỉ có thể nói là mệt không giống nhau, một cái là mệt về thể xác, một cái là mệt về tinh thần. Ở một khía cạnh nào đó, bán hàng còn mệt hơn làm việc trong nhà máy.

"Thứ chị không sợ nhất chính là áp lực." Trương Hoa Tú cho rằng mình đã chịu đựng được áp lực thúc giục kết hôn từ các bên trong nhiều năm qua, chuyện thúc giục kết hôn mà còn có thể chịu đựng được thì còn phải sợ những áp lực khác sao?

"Ở chỗ em bắt đầu làm việc từ tám giờ rưỡi đến chín giờ tối, bao ăn không bao ở, lương là lương cơ bản cộng với tiền hoa hồng. Lương cơ bản là hai trăm, tiền hoa hồng là một phần trăm, bán được nhiều thì sẽ được nhiều tiền. Nếu chị thấy được thì em sẽ nhận chị vào làm nhân viên bán hàng ở đây." Thư Nhan đã nói thời gian đi làm và đãi ngộ, chỉ chờ Trương Hoa Tú trả lời.

Hai trăm cộng với một phần trăm hoa hồng, lỡ như không bán được bộ quần áo nào, vậy một tháng cô ấy chỉ được hai trăm, Trương Hoa Tú do dự một chút rồi nói: "Không vấn đề, một tháng sau là có thể đi làm đúng không?"

"Nếu chị không sợ vất vả thì lúc nào cũng có thể tới làm, chị cũng biết em còn có hai đứa con nhỏ. Nếu chị có thể tới làm, chuyện sửa sang ở đây sẽ do chị giám sát. Có thể còn phải chạy đến chợ thiết bị để mua đồ. Đến khi sửa sang xong, phải cùng em vào kho, bày hàng lên kệ, cũng không phải không có ích gì. Chị vào kho với em thì có thể biết hết hàng hóa và giá cả trong cửa hàng, có thể nhớ nhanh hơn. Tháng này vẫn chưa kinh doanh, không có hoa hồng, em có thể cho chị năm trăm, sau khi khai trương thì sẽ tính theo lương cơ bản cộng với hoa hồng." Thư Nhan phải đưa đón con cái hàng ngày, còn phải đi tìm nguồn hàng.

Nếu Trương Hoa Tú đến thì cô có thể thoát khỏi đây, đừng thấy chỉ có giám sát sửa sang thôi, những chuyện vụn vặt cũng có không ít, sau đó còn phải quét dọn vệ sinh, kiểm tra hàng hóa, bày hàng lên kệ, nên cô dứt khoát tăng tiền lương để bù đắp.

Loading...