Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:47:55
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đi theo sau ông chủ Trương nhớ những yêu cầu mà Thư Nhan đã nói, sau đó vẽ một bản phác thảo: "Cô xem có đúng thế này không?"

"Đúng, chính là như thế." Thư Nhan nói không đúng chỗ nào thì đối phương đã sửa chữa hết thảy. Khó trách ông Hồ nói có rất nhiều chủ tiệm ở Nam Thành tìm bọn họ đến trang trí, chỉ riêng nhà thiết kế này đã rất cừ rồi.

"Còn yêu cầu nào nữa không?" Người đàn ông vừa hỏi vừa nhanh chóng ghi lại những chi tiết trong cửa hàng vào bản nháp.

"Trước mắt cứ như thế đã, hay là anh có đề nghị gì tốt hơn?" Trước kia cô chưa từng mở cửa hàng quần áo, cho nên cô hoàn toàn học theo cách trang trí của thế giới gốc.

Người đàn ông ngừng một lát: "Tôi sẽ thiết kế lại dựa theo yêu cầu của cô, khoảng chừng hai ngày thì có thể hoàn thành bản thảo thiết kế, đến lúc đó đưa cô xem xong rồi quyết định sau."

Thư Nhan tiễn đám người của ông chủ Trương đi xong bèn giữ ông Hồ lại để hỏi thăm vấn đề xưởng may.

"Tôi đã hỏi thăm bạn bè về mặt này, quần áo ở Nam Thành đều na ná như nhau, đa phần mọi người đều bán buôn ở Hàng Thành, cô muốn bán quần áo ở đây vốn không thực tế." Ông Hồ biết tình huống của Thư Nhan, cô có hai đứa con, nếu phải thường xuyên buôn bán ở Hàng Thành thật sự không thực tế cho lắm.

"Tôi biết chuyện đó, tôi muốn chuẩn bị bằng cả hai tay." Thật ra dã tâm của Thư Nhan rất lớn, cô muốn mở ra nét đặc sắc của riêng mình, có lẽ còn có thể thành lập thương hiệu riêng của mình, dù có thành công hay không, trước tiên cứ đặt mục tiêu. Chẳng phải có câu nói lòng lớn bao nhiêu thì sẽ có sân khấu lớn bấy nhiêu, cô đã xuyên sách rồi, còn ở thời đại này, lại có tiền vốn, tại sao không xông vào một lần chứ?

Nói đến vấn đề thương hiệu, cửa hàng vẫn chưa được đặt tên, thật ra Thư Nhan đã suy nghĩ vài lần nhưng vẫn không hài lòng lắm, cuối cùng quyết định chọn tên Nhan Ny. Tại sao lại lấy tên này? Vì đó là tên mụ của cô, ở thế giới của cô, ông bà nội, ông bà ngoại và ba mẹ đều gọi cô là Nhan Ny, một tên mụ đầy sự cưng chiều. Thư Nhan viết hai chữ này xuống, hai mắt đỏ hoe, sau này không còn ai gọi cô bằng cái tên đó nữa rồi, có lẽ mỗi khi đêm khuya không bóng người, họ sẽ nhớ cái tên này mà lẳng lặng đau buồn khổ sở hay không? Thư Nhan hít sâu một hơi, cứ lấy tên này, cô sợ cô sống lâu dài ở đây thì bản thân cũng sẽ quên mất mình là ai.

Thư Nhan đi đến cửa hàng quảng cáo để đặt biển quảng cáo, ngày mai thứ hai cô phải đi đăng ký thương hiệu cho cửa hàng. Tuy trước mắt người trong nước không quan tâm chuyện này, nhưng Thư Nhan hiểu rất rõ trong tương lai, rất nhiều nhãn hàng lớn phải chịu thiệt thòi vì không quan tâm đến quyền sở hữu của nhãn hiệu, phải tốn rất nhiều tiền để mua về từ nơi khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-67.html.]

TBC

Đến bốn giờ, phải trở về đón bọn nhỏ tan học, từ xa đã thấy Lâm Tuệ và Ngô Tú Nguyệt đang trò chuyện ở đây.

"Tôi nghe Lâm Tuệ nói chị định mở cửa hàng quần áo, mở ở đâu thế? Đến lúc đó để chúng ta đến hỗ trợ cho." Sau khi Ngô Tú Nguyệt biết Vương Nghệ Đồng và Diệp Thanh Thanh đều học bổ túc, bèn ép con trai đăng ký học bổ túc môn ngữ văn và tiếng Anh.

"Ở đường Nam thành Tây, vẫn còn đang trong công đoạn trang trí, đợi đến khi khai trương, tôi mời mọi người đến ủng hộ thì các người không được chạy nhé." Thư Nhan trêu đùa.

Ngôi nhà mà Lâm Tuệ đang ở cách hai người họ theo hình vuông, sau khi tách ra, Lâm Tuệ bỗng trở lên trầm lặng, tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Nếu cô ấy không nói thì Thư Nhan cũng không chủ động mở miệng hỏi, bọn họ chỉ gặp mặt vài lần lúc đón con, không được xem như bạn bè. Nếu cô ấy có việc lên tiếng, có thể giúp sẽ giúp, không giúp được thì cô tuyệt đối sẽ không cậy mạnh, này có muốn nói hay không? Thư Nhan cũng sẽ không vội vàng hỏi người ta, bản thân cô còn bận rất nhiều việc đây này.

"Mấy ngày này tôi bận quá chừng nên chưa mua thức ăn, tôi dẫn xấp nhỏ đi mua thức ăn trước nhé." Thư Nhan mỉm cười yếu ớt và chào tạm biệt Ngô Tú Nguyệt.

Rốt cuộc Ngô Tú Nguyệt không thể không biết xấu hổ lên tiếng, về nhà thấy chồng đang nằm ườn ra trên sofa như ông lớn, cô ấy tức đến mức ném túi xách lên người anh ta.

"Đây là gì?" Trương Hoa Phong ngồi dậy từ trên sofa: "Điểm thi của con trai không tốt à?"

"Không phải." Ngô Tú Nguyệt ngừng lại rồi nói tiếp: "Chính là cái cô Thư Nhan mà em nói lần trước đó, chị ấy sắp mở cửa hàng quần áo ở đường Nam Tây thành, em nghĩ Hàm Hàm sẽ học bổ túc vào chủ nhật, em cũng chỉ bận mỗi việc nhà nên muốn đến làm việc ở chỗ ở chị ấy."

"Đi làm?" Trương Hoa Phong nhìn Ngô Tú Nguyệt với vẻ nghi ngờ: "Đi bán quần áo?"

Loading...