Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:47:46
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật ra có thể mở thêm một tiệm trang sức ở đây nữa, tiếc là không còn cửa hàng mặt tiền nào muốn chuyển nhượng, xem ra con phố này phồn hoa thật.

Từ đường Nam Tây thành đến đường Học Phủ mất bảy, tám chuyến xe buýt, trời nóng thế này, Thư Nhan lười về nên tạt vào một quán nhỏ ăn một tô mì rồi đi.

Đến chiều, cô đi xung quanh, đa phần là những căn nhà vừa thấp vừa cũ kỹ, tương lai sẽ thành những tòa cao ốc mọc san sát nhau. Tiếc thay cô không có vốn, nếu không thì mua đất xây nhà là lời nhất rồi.

Đi đón Diệp Thiên Bảo trước, đúng giờ trường tiểu học phía tây thành phố tan học, Lâm Tuệ đi xe đạp tới, thấy Thư Nhan bèn cười nói: "Đi thôi, tôi đưa chị đi xem lớp học thêm."

Ở đây không phải trung tâm dạy học mà là dùng phòng trống làm phòng học, học sinh tới đây rất đông, một căn phòng nhỏ mà chứa đầy em nhỏ.

Môn Ngữ Văn của Vương Nghệ Đồng đạt thành tích rất cao, không cần đi học thêm nữa nên chỉ học Toán và tiếng Anh, Diệp Thanh Thanh chưa có nền tảng nên phải học thêm cả ba môn chính, phí học thêm 30 đồng một tháng, ba môn là 90 đồng, không cao cũng không thấp. Thư Nhan nộp tiền, ngày mai chính thức đi học.

Hôm sau, Thư Nhan vừa về đến nhà thì ông Hồ tìm tới, bảo rằng chủ nhà ở đường Nam Tây thành về sớm, chắc chắn cho thuê nhà nhưng không cho ký hợp đồng thuê dài hạn mà chỉ được ký mỗi năm một lần, hơn nữa tiền thuê nhà do gian kế bên quy định, nói cách khác bên đó bao nhiêu ông ta bấy nhiêu.

Thế thì buôn bán kiểu gì nữa, mỗi năm ký hợp đồng một lần, ngộ nhỡ cô làm nhà xong xuôi, làm ăn khấm khá thì đột nhiên chủ nhà không cho thuê nữa thì cô lỗ c.h.ế.t còn gì, thế này chắc chắn không ổn.

"Ít nhất phải ký thời hạn ba năm, hàng năm tăng 10%, khi tới kỳ hạn tôi có quyền ưu tiên thuê nhà, ngoài ra tôi phải có quyền chuyển nhượng." Thư Nhan đặt điều kiện với ông Hồ, cụ thể thế nào sẽ để ông ấy đàm phán.

Mãi đến ba ngày sau, Thư Nhan mới nhận được tin tức của ông Hồ, rằng có thể đồng ý điều kiện của cô, cần gặp mặt nói kỹ hơn.

TBC

"Chỉ được nhượng lại cho người cùng nghề, nếu là nghề khác phải được sự chấp thuận của tôi. Căn nhà của tôi còn rất mới, cô nhượng lại cho người khác mở quán ăn sao được. Bên cạnh đó, tiền thuê nhà phải tăng 15% hàng năm." Chủ nhà là một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi, đeo kính trông vô cùng khôn khéo.

Thư Nhan nghĩ ngợi, đáp: "Được, ngoài ra phải thêm quy định về phạt vi phạm hợp đồng, trong hai bên, bất cứ bên nào vi phạm hợp đồng phải bồi thường cho đối phương số tiền gấp mười lần tiền thuê."

"Gấp đôi đi." Chủ nhà nhíu mày, nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-63.html.]

Sau khi đàm phán với ông Hồ, quyết định cuối cùng là gấp ba.

Cửa hàng quần áo còn một tháng là đến kỳ hạn, bà chủ cứ nằng nặc đòi giá nhượng quyền sở hữu chỉ riêng tiệm là 3000. Giá tiền này hơi cao, đương nhiên Thư Nhan sẽ không tiêu tiền như rác.

Cuối cùng ông Hồ ra giá tới 1500. bà chủ tặng kèm một chiếc quầy thu ngân.

"Không cần chiếc ghế sô pha này sao? Tôi mua có 100 thôi, ít khi dùng lắm, còn mới chín mươi phần trăm, nếu cô muốn thì lấy 50 tệ. Cả mấy chiếc giá treo áo này nữa, đều là hàng mới mua không lâu, lấy hết thì 100 tệ." Bà chủ nhiệt tình chào hàng.

Chiếc sô pha đỏ trông mới thật, cô cũng cần giá treo áo nhưng không trả giá không phải thói quen tốt.

"100 tệ tất cả, mấy thứ này cô mang về cũng không dùng được vào việc gì, thuê người chuyển đi cũng mất tiền."

Sắc mặt bà chủ không ổn lắm, cuối cùng cô ta đồng ý để lại tất cả mọi thứ cho Thư Nhan với giá một trăm.

"Có cần quần áo không? 1000 tệ cho cô hết." Cô ta còn những mấy nghìn tệ tiền quần áo, nghĩ mà tiếc đứt ruột.

Thư Nhan lắc đầu, quần áo thì thôi, cô dự định cho sửa sang lại lần nữa, quần áo cũng thay mới toàn bộ. Gu thẩm mỹ của cô không hẳn là quá xuất sắc nhưng chắc chắn mốt hơn người thời nay.

Hôm nay bà chủ không trang điểm, khuôn mặt trông khá hốc hác. Lúc đi tới cửa, cô ta quay đầu ngắm cửa hàng quần áo mấy lần, thở dài: "Cửa tiệm này qua mấy đời chủ rồi vẫn không khá lên được, phong thủy không tốt đâu, cô xem rồi tự giải quyết đi."

"Nói bậy nói bạ, xã hội ngày nay tiên tiến rồi, ai còn mê tín chứ." Chủ nhà cẩn thận liếc mắt nhìn Thư Nhan, sợ cô tin là thật: "Nhà của tôi hoàn toàn không có vấn đề gì cả, do cô ta không biết buôn bán thôi, sao lại đổ lỗi cho cửa hàng chứ."

Nét mặt Thư Nhan trở nên khó coi. Trước kia cô không tin mấy thứ này nhưng từ khi nhận ra mình xuyên sách, cô kính trọng quỷ thần hơn rất nhiều. Đương nhiên trong lòng cô biết là do kinh doanh không được nhưng vẫn thấy hơi khó chịu.

"Nhà tôi chẳng vấn đề gì cả, còn nói linh tinh nữa là tôi báo công an đấy." Chủ nhà nhìn bà chủ một cách dữ dằn.

Loading...