Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:47:44
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cửa hàng quần áo của tôi làm ăn rất khấm khá, nếu dưới quê không có chuyện thì tôi thật sự không nỡ nhượng nó cho người khác đâu." Bà chủ tóc gợn sóng, mặc váy đỏ, trang điểm nền nã, cách ăn mặc mang phong cách phương Tây.

Vừa nói là biết ngay, nếu làm ăn khấm khá thật thì làm gì có chuyện chịu nhượng cho. Chưa đề cập tới gì khác, chỉ nhìn nhân viên trong tiệm thôi là thấy ngay vấn đề rồi. Cả một cửa tiệm lớn thế này chỉ có bà chủ và một nhân viên, nhân viên thì có vẻ lười biếng, còn không mở đèn. Đã buôn bán là phải mở đèn, sáng sủa thì người ta mới tới, còn tiệm nhà này tối như mực, vừa nhìn đã thấy buồn tẻ, quần áo có đẹp cách mấy thì người ta cũng không vào đâu, huống gì những bộ y phục kia không hề đẹp.

"Bà chủ, hôm qua tôi có tới đây, đây là người bạn muốn tìm cửa hàng mặt tiền của tôi. Chúng ta vào thẳng vấn đề nhé, bà chủ nói muốn chuyển nhượng thế nào xem? Bao nhiêu tiền?" Ông Hồ đứng ra hỏi.

"Hai cách chuyển nhượng, chỉ nhượng riêng cửa tiệm thôi thì 3 nghìn, nhượng cả tiệm thì 10 nghìn. Tôi còn nhiều hàng thế này, lỗ c.h.ế.t tôi rồi." Bà chủ tỏ ra không nỡ.

"Bà chủ, thế thì vô lý quá, các mặt hàng trong cửa tiệm này đâu đến nỗi 7 nghìn?" Ông Hồ cười híp mắt, hỏi.

Mặc dù ông ấy không làm về thời trang nhưng vẫn có mắt nhìn, quần áo ở đây đều chất lượng không tốt, nhiều nhất là 3 nghìn thôi.

"Quần áo không đáng tiền nhưng còn quầy thu ngân, giá treo đồ, ghế sô pha nữa, những thứ này đáng tiền lắm, ban đầu tôi phải dành rất nhiều tiền để mua chúng đấy." Bà chủ không muốn yếu thế.

Thư Nhan dạo một vòng về, nghe bà chủ nói vậy thì cười cợt. Cô không cần mấy thứ này, sau này chắc chắn phải tu sửa lại lần nữa, ít nhất bây giờ cô không cần chúng.

"Tôi không cần mấy thứ đó, nhượng thì nhượng riêng cửa tiệm thôi." Thư Nhan đưa ra quyết định cuối cùng: "Còn bao lâu nữa là đến hạn đóng tiền thuê? Bên chủ nhà nói sao?"

Đối với cô, vấn đề lớn nhất chính là tiền thuê nhà. Không thỏa thuận được với chủ nhà thì nói gì cũng phí công.

"Còn mấy tháng nữa là đến hạn đóng tiền thuê nhà, chủ nhà cũng dễ nói chuyện, cô đừng lo lắng. Cô muốn chuyển nhượng tiệm không thôi cũng được, để hồi tôi cho người chuyển đồ đạc đi." Bà chủ cười nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-62.html.]

"Có hợp đồng thuê nhà không? Tôi muốn xem qua, ngoài ra tôi cũng muốn gặp chủ nhà trước khi thỏa thuận chuyển nhượng." Đùa, cô nói gì tôi phải nghe theo à? Có thế nào cũng phải tự mình gặp chủ nhà, bàn bạc với chủ nhà ổn thỏa rồi mới tiếp quản được, nhỡ đâu cô ta cầm tiền bỏ chạy thì cô biết tìm ai?

Bà chủ ngẩn người, cười hỏi: "Cô cẩn thận thật, trông tôi giống lừa đảo lắm sao?"

Trong hợp đồng viết còn một tháng ba ngày nữa là đến hạn mà cô ta lại nói là mấy tháng, lừa đảo rành rành ra đó chứ gì nữa. Thư Nhan liếc mắt nhìn cô ta, càng quyết tâm gặp chủ nhà hơn.

TBC

Hôm nay không khéo, chủ nhà đã đi công tác, bảo rằng mốt mới về được nên cô đành chờ tới ngày mốt thôi.

"Cô Thư, bắt buộc phải là cửa hàng mặt tiền ở đường Nam Tây thành sao? Thật ra bên cạnh có mấy con phố cũng tốt lắm, tôi quan sát đã lâu, sầm uất không kém phía tây, ở đó còn có một cửa tiệm treo bán, cô có muốn đi xem không?" Ông Hồ cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thư Nhan.

"Cũng được." Thật ra không nhất thiết phải ở đường Nam Tây thành, nếu như có cửa hàng mặt tiền ổn thì được thôi, sau này những căn nhà mặt tiền quanh đây sẽ lên giá gấp trăm lần, tuyệt đối không lỗ.

Thư Nhan biết con phố mà ông Hồ vừa nói, có điều chỗ này phần lớn là nhà hàng, mở cửa hàng quần áo thì buôn bán không ổn cho lắm, ông ấy nói cửa tiệm mặt tiền kia có vị trí khá thuận lợi nên cô hỏi xem thế nào, khá lắm, một triệu, sư tử cũng không há miệng to cỡ đó nổi đâu.

"Tôi cũng không ngờ chủ ra giá cao như thế." Ông Hồ áy náy nói.

"Không phải lỗi của ông, nhờ ông tiếp tục tìm giúp tôi cửa hàng mặt tiền nhé, không nhất thiết phải là đường Nam Tây thành, chỗ khác cũng được. Cả cửa tiệm ở đường Nam Tây thành ông cũng để ý giúp tôi nhé, nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ thuê nó. Còn vấn đề xưởng may nữa, ông giúp tôi xem xưởng nào tương đối ổn, ngày nào đó tôi sẽ đi xem." Nhà đã mua, sắp nhỏ cũng đi học cả rồi, mấy ngày qua toàn chi tiêu mà không thu vào, phải sớm kiếm tiền thôi.

Nam Thành cũng có xưởng may nhưng hầu hết đều ở Hàng Thành, đa số mọi người đều tới đó nhập hàng, có hơi xa. Thư Nhan dự định trước tiên sẽ qua đó nhập hàng, sau đó sẽ hợp tác với xưởng may tại đây, tự bán quần áo do mình sản xuất.

Ông Hồ có việc phải về trước, Thư Nhan ở lại đi dạo một vòng. Nhìn chung không có gì thay đổi, chỉ đổi những chỗ nhỏ nhặt thôi, về tổng thể không ảnh hưởng quá lớn.

Loading...