Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:12:45
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tôi luôn nghe Điềm Điềm nhắc đến cô, chỉ là tôi quá bận không có cơ hội đến tham dự buổi họp phụ huynh được, cuối cùng ngày hôm nay tôi cũng gặp được cô rồi." Giọng của mẹ Điềm Điềm rất dễ nghe.

Hai người trò chuyện trong chốc lát, Thư Nhan biết mẹ Điềm Điềm mở một thẩm mỹ viện, chả trách người này lại nói chuyện nhiệt tình như thế.

TBC

"Đây là thẻ hội viên Chí Tôn trong tiệm của chúng tôi, sau này cô đến làm thử trong tiệm như thế nào rồi đóng góp ý kiến cho tôi với." Mẹ Điềm Điềm mời rất lịch sự và dễ chịu.

"Vậy tôi không khách sáo." Thẩm mỹ viện này cô cũng đã nghe rồi, nhưng chưa đến đó.

Hiện tại, cô thường xuyên đến thẩm mỹ viện do Hồ Thụy Tuyết giới thiệu, có cao cấp hơn một chút, nhưng bên đó chỉ chủ yếu hiệu quả về việc dưỡng da rất tốt, Thư Nhan không dự định đổi nơi chỗ thẩm mỹ, vậy nên sau khi về nhà cô sẽ giải quyết tấm thẻ này xong, coi như đến ủng hộ người ta vậy.

"Nói chuyện lâu như vậy cũng không biết cô đang làm gì?" Mẹ Điềm Điềm cười hỏi.

"Tôi tự mở một công ty quần áo, kiếm chút tiền không thể so sánh với các cô được." Thư Nhan cười nói.

Mặc dù, Thư Nhan nói như vậy nhưng đương nhiên mẹ của Điềm Điềm không tin, nếu thật sự chỉ mở công ty nhỏ, thì làm sao có thể vào được trường tiểu học Nam Sơn chứ? Nếu nói Điềm Điềm có khả năng dương cầm xuất sắc hơn người, thế nhưng việc học tập của cô bé lại rối tinh rối mù lên. Tất cả tài năng trời cho đều thắp sáng tên dây thép của đàn hết rồi. Cuộc thi lần này, cô bé đứng nhất từ dưới đếm lên, thường ngày ba của Điềm Điềm đều bị phê bình, ngày hôm nay mẹ Điềm Điềm đến đây cũng bị giáo viên điểm danh nói rằng cô ấy nên đôn đốc con gái ở nhà làm bài tập, không nên vì bận rộn công việc mà bỏ bê thành tích của con cái.

Mẹ Điềm Điềm vẫn luôn nở nụ cười, đến khi họp phụ huynh kết thúc mới khách sáo chào tạm biệt Thư Nhan rồi dắt Điềm Điềm rời đi, Thư Nhan nhìn Điềm Điềm chạy chậm mới đuổi theo bước chân của mẹ, hơi nhíu mày,

"Mẹ, chắc chắn mẹ Điềm Điềm lại đánh bạn ấy." Thanh Thanh nói thật.

"Mẹ Điềm Điềm sẽ đánh con sao?" Cô nhìn con gái rất hòa nhã.

"Đúng vậy, Điềm Điềm nói ba của bạn ấy ít khi về nhà cũng rất ít quan tâm đến bạn ấy, mẹ của bạn ấy nói vì thành tích của bạn ấy nên ba mới không về nhà, sau đó mỗi lần biết thành tích của bạn ấy, cô ấy sẽ đánh bạn."

Trước kia, Thanh Thanh rất hôm mộ những đứa bé trong thành phố, đợi đến khi đến thành phố rồi cô bé mới phát hiện không phải con nhà ai cũng vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-367.html.]

"Không phải lần nào, ba của cô bé cũng đến tham họp phụ huynh à?" Nếu như không quan tâm đến cô bé, thì sẽ không đến đây họp phụ huynh rồi.

Thanh Thanh hơi nghiêng đầu, nói: "Điềm Điềm nói ba của bạn ấy không phải đi họp phụ huynh cho bạn ấy." Về chuyện vì sao, Thanh Thanh cũng không biết.

Thư Nhan nghe như thế cũng hiểu rồi, cô đoán có lẽ vì anh ta muốn kết bạn với người nào đó hoặc là tìm quan hệ nhân mạch mới nên đến, thật đáng thương cho cô bé nhỏ gặp phải một đôi ba mẹ như thế.

Dù cô có đau lòng cho cô bé kia nhưng cô bé vẫn là con của người khác, Thư Nhan không có chút quyền xen vào, cô thở dài, nói: "Đi thôi, chúng ta đi đón em trai."

"Mẹ!"

"Hửm?" Thư Nhan cúi đầu nhìn Thanh Thanh.

Thanh Thanh cười cười không nói chuyện, lại lén lút viết trong lòng bàn tay của cô một câu "Con yêu mẹ."

Sau tết năm ngoái, vì ở nơi này không có người thân nên Thư Nhan dẫn bọn nhỏ đến kinh đô du lịch, hôm nay lại khác, đầu tiên mối quan hệ giữa cô và Phương Trạch Vũ đã thay đổi rất lớn, thứ hai là do Thư Lệ ở đây.

Cô nói Phương Trạch Vũ đến nhà mình ăn tết, nhưng để cho bà cụ ở nhà một mình thì Thư Nhan làm không được. Cô dứt khoát đến nhà của bà ấy, ăn cơm tất niên với bà cụ.

Đúng lúc, Thư Lệ cũng không có ý muốn về ăn tết nên Thư Nhan nói cho cô ấy dẫn bọn nhỏ cùng ăn tết cùng, nhiều người mới vui vẻ.

Hai mươi bảy, bà cụ nghe Thư Nhan với chị gái của cô muốn qua nhà ăn tết, vội vỗ Phương Trạch Vũ: "Sao cháu không nói sớm? Không có chút chuẩn bị nào trong nhà cả."

"Đồ ăn gì đó cháu sẽ đi mua, những cái khác bà không cần chuẩn bị đâu." Nhà đã được anh với bà cụ quét tước rồi, đồ ăn mai đi mua cũng được, Phương Trạch Vũ nghĩ không biết nên chuẩn bị cái gì.

"Như thế sao mà được? Nhà đã từng dọn dẹp rồi, nhưng nhìn bây giờ vẫn chưa được, cháu với bà lại quét dọn từ trong ra ngoài lại một lần đi, còn phải quyết định thực đơn nữa, không thể tùy tiện như những năm qua được." Trước kia chỉ có hai người họ, nấu vài món ăn xem như qua cái tết, nhưng năm nay khác rồi.

Thư Nhan biết sẽ đến nhà bà nội nuôi của Phương Trạch Vũ ăn tết, cô suy nghĩ một chút đã đồng ý.

Loading...