Thư Nhan không biết Phương Trạch Vũ làm cái gì, nhà họ Diệp bên kia thật sự đã im lặng, dù có thể đang tính toán cái quỷ kế gì thì cũng họ vẫn có thể cầm binh chắn được.
Tới gần cuối năm, cô thật sự bận đến choáng váng đầu óc, vì Hồ Thụy Tuyết lại chuẩn bị ra nhãn hiệu túi.
"Tốc độ này có nhanh quá không?" Thư Nhan bị dọa sợ với tốc độ này.
"Tôi còn cảm thấy chậm đó." Sau khi, Hồ Thụy Tuyết nhìn thấy số liệu túi được đưa lên thị trường, khá tốt, nói: "Tôi muốn tăng lớn đầu tư cho quảng cáo, để càng nhiều người biết về sản phẩm của chúng ta."
Hồ Thụy Tuyết đã từng nếm qua lợi ích của quảng cáo, bây giờ tuyên bố sản phẩm mới cho thành phố đã sớm sắp xếp quảng cáo xong, đáng tiếc hợp đồng của CCTV sắp hết hạn, năm nay ký hợp đồng lại có chút khó khăn.
"Còn phải đi bàn bạc lại với CCTV đã, chúng ta không thể tự đi được, dùng nhiều chút tiền cũng không tệ." Thư Nhan rất chú tâm vào chuyện này.
TBC
"Tôi đang chuẩn bị nói với cô, ngày mốt chúng ta cùng nhau đi đến đó." Hồ Thụy Tuyết có một bà con xa chuyển vào CCTV, cho nên bây giờ muốn quảng cáo trên CCTV cũng hơi khó.
Lúc trước, tuy quảng cáo của họ được phát vào thời gian rảnh rỗi nhưng CCTV này thật sự không thiếu năm triệu đồng, vì họ quảng cáo rất hiệu quả, vậy nên vị trí này năm nay cũng bị rất nhiều người để ý, có thể nâng lên hai triệu đồng, thêm vào đó, Thư Nhan và Hồ Thụy Tuyết cũng phải đưa ra một khoản tiền.
Hai người thuận lợi ký hợp đồng xong, vui vẻ trở về Nam Thành.
Đã nhiều ngày không về nhà, bọn nhỏ cũng rất nhớ Thư Nhan, đúng lúc là cuối tuần, Thư Nhan cũng sẽ ở nhà chơi với hai đứa.
"Em gái nhỏ, tối nay đến chỗ chị ăn cơm à." Cửa hàng nhỏ của Thư Lệ làm ăn cũng rất tốt, mỗi ngày đều nhận được khoảng năm trăm đồng, cho nên cả người cũng đều sáng rực lên, khi chị ấy nhìn thấy Thư Nhan dẫn Thanh Thanh và Thiên Bảo đến, lập tức mở hai chai nước ngọt cho bọn nhỏ: "Đến đây ngồi đi, đồ ăn sắp xong rồi."
"Chỉ xào hai món ăn là được, cũng không có người ngoài." Thư Nhan cũng đi theo vào phòng bếp, giỏi ghê, thịt kho tàu, canh gà, vịt và gà luộc băm thành miếng nhỏ, còn có tôm hê mà Thiên Bảo thích ăn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-365.html.]
"Không phải vài món được, chị xào thêm rau xanh thì được." Thư Lê nhìn thoáng qua bên ngoài xem chừng, hỏi: "Sao cậu Vũ không đến?"
"Hôm nay, anh ấy có việc rồi." Thư Nhan giúp dọn món ăn lên, hỏi: "Chị ở quen chưa?"
"Không có ngày nào chị không tốt cả." Một ngày bỏ túi vài trăm, thế còn không thích nữa sẽ bị sét đánh đấy.
Trong bệnh viện của tỉnh Tân, Tuyết Lệ nở nụ cười thật to khi cầm được kết quả xét nghiệm.
Diệp Chí Cường nhận được điện thoại của Tuyết Lệ, vẫn còn có chút choáng váng, mang thai?: "Em chắc chắn?"
"Em vừa ra khỏi bệnh viện, đêm nay... Anh tới không?" Tuyết Lệ nói với một ít giọng làm nũng.
"Đương nhiên." Mặc dù, Tuyết Lệ chưa từng đi học nhưng cô ta rất thông minh, đến thành phố học mấy năm với người khác đã có thể biết đọc và viết, quan trọng nhất là cơ thể của cô ta rất khỏe mạnh, đứa bé sinh ra chắc chắn cũng vừa thông minh vừa khỏe mạnh. Còn Thiên Bảo đã bị anh ta quên từ đời nào rồi.
Diệp Chí Cường ra khỏi công trường sớm hơn một giờ, xem báo cáo xét nghiệm cũng nở nụ cười hài lòng: "Em cẩn thận ở nhà dưỡng thai, sinh cho anh một đứa con trai, anh sẽ không phụ bạc mẹ con hai người."
"Thế con gái thì anh không thích sao?" Tuyết Lệ chu môi làm nũng.
"Đương nhiên không phải, chỉ cần em sinh ra anh thích hết." Diệp Chí Cường ôm Tuyết Lệ dỗ dành.
Có một chuyện mà Diệp Chí Cường không nói với ai, lúc trước lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Lý Kiều Kiều là nhất kiến chung tình, có một cảm giác gặp được người định mệnh của mình, tình cảm của anh ta với con gái lớn Thanh Thanh không phải hoàn toàn không có, dù sao cô bé cũng là đứa con đầu của anh ta, Thiên Bảo thì càng khỏi nói, cậu bé là con của anh ta, nhưng anh ta không biết vì sao, sau khi Lý Kiều Kiều mang thai thì lại có xúc động muốn dành toàn bộ thế giới cho cô ta, càng ngày càng nhìn thấy ba mẹ con Thư Nhan và hai đứa bé gai mắt, cho nên mới sẽ thuận lợi để Thư Nhan uy h.i.ế.p và không chút nghĩ ngợi đòi quyền nuôi dưỡng hai đứa con.
Đến khi Lý Kiều Kiều sinh non, Diệp Chí Cường lập tức tỉnh táo lại, anh ta cảm thấy bản thân như bị trúng cổ trùng, mặc dù bên ngoài không thay đổi nhưng trong lòng anh ta cũng rất e dè Lý Kiều Kiều.
Lý Kiều Kiều sinh non đã làm tổn thương cơ thể, nhưng không đến mức không thể mang thai tiếp, anh ta mua chuộc bác sĩ, sau đó anh ta cho cô ta uống thuốc vô sinh khi cô ta đang ở cữ trong tháng.