"Mẹ anh có thế sao?" Lý Kiều Kiều xắn tay lên, nghi ngờ hỏi.
Nếu mình có thể tự sinh con thì ai lại muốn đi đòi con của người khác, nhưng đáng tiếc do lần trước sinh non đã để lại vết thương trong cơ thể quá nặng, bác sĩ có nói cô ta là khó mang thai được nữa. Ngay từ đầu, Diệp Chí Cường vẫn còn dỗ dành an ủi cô ta, nhưng dần dà anh ta càng ngày càng mất kiên nhẫn đối xử với cô ta.
Lý Kiều Kiều hiểu rõ con người của Diệp Chí Cường, lúc trước anh ta có thể ngoại tình với cô ta thì bây giờ anh ta cũng có thể tìm một cô gái xinh đẹp và trẻ tuổi hơn cô ta để sinh con cho mình, cho nên dưới tình hình đó cô ta vẫn nên chọn đi đòi con trai của vợ trước vẫn tốt hơn. Đầu tiên, Thiên Bảo đã sắp trưởng thành, thứ hai, số tuổi của cậu còn nhỏ, nuôi mấy năm nữa có thể thân thiết với cô ta.
"Tin tức chúng ta nhận được hơi chậm, Thư Nhan đã sớm rời khỏi Tứ Thành. Thư Kiến Dương chắc chắn sẽ không nói tung tích." Diệp Chí Cường hít một hơi thuốc, nói tiếp: "Thật sự không báo cảnh sát được, dù ly hôn đi nữa thì Thiên Bảo vẫn là con của anh, anh muốn thăm con của mình thì có gì phạm pháp đâu chứ?"
Nhớ đến lúc trước Thư Nhan ngu như thế, sinh đứa bé chắc cũng vừa xấu vừa ngu như cô, không thể nào vượt qua được đứa bé của Kiều Kiều sinh ra, Thư Nhan nói muốn quyền nuôi con, anh ta còn ướt gì vứt bỏ hai thứ vướng víu đó đi càng nhanh càng tốt, ai ngờ Kiều Kiều lại sinh non, hơn nữa còn làm cơ thể bị thương nặng, vậy nên Thiên Bảo không thể để Thư Nhan dẫn đi.
"Nhưng trên tay của Thư Nhan có ảnh chụp của chúng ta." Lý Kiều Kiều do dự nói.
"Trước kia sợ là vì chúng ta muốn đến sống ở Tây Thành, bây giờ em của cũng mất công việc rồi, sự nghiệp anh dốc sức làm ở Tây Thành cũng bị hủy, cùng lắm thì đón cha mẹ đến thôi, sau này sẽ không về Tây Thành." Điệu bộ của Diệp Chí Cường rất giống với một kẻ cùng đường bắt cóc.
Đúng như Diệp Chí Cường đoán, ông cụ Diệp với bà cụ Diệp đã hoàn toàn không làm được với Thư Kiến Dương, đi nói lý sao? Lý lẽ ở bên Thư Nhan, cãi lại à? Thư Kiến Dương càng ngang ngược hơn, không bao lâu họ đã bị Thư Kiến Dương đuổi đi.
Thư Kiến Dương quay lại văn phòng lập tức gọi điện cho Thư Nhan ngay.
"Họ muốn gặp Thanh Thanh với Thiên Bảo sao? Không có đâu." Thư Nhan từ chối dứt khoát.
"Dựa theo pháp luật, ba của đám nhỏ có quyền đến thăm." Thư Kiến Dương đã từng đi tìm công ty luật sự hỏi rồi: "Anh nhìn dáng vẻ của đám người đó, sợ không chỉ muốn quyền thăm thôi đâu, họ còn muốn quyền nuôi Thiên Bảo đấy."
"Chuyện đó càng không được, lúc trước khi ký đơn ly hôn, chữ viết mực đen, chính anh ta tự bỏ quyền nuôi con, lên toàn quyền nuôi con vẫn thuộc về em." Những cái này cô đã hỏi luật sư từ trước rồi, đơn ly hôn đã viết rất rõ và kỹ càng.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-363.html.]
"Chủ yếu tại thư kiện phiền phức thôi." Thư Kiến Dương thở dài: "Em chuẩn bị tâm lý trước đi."
Thư Nhan cúp điện thoại, tức giận đập bàn.
"Sao thế?" Phương Trạch Vũ nỏ báo xuống, hỏi.
"Bây giờ, tại vợ của ba Thiên Bảo không sinh được con, nên anh ta lại nhắm vào Thiên Bảo, chắc chắn sẽ không đưa con cho đám người đó."
Lý Kiều Kiều chỉ có tỉ lệ mang thai kém, ai biết sau này cô ta có thai rồi, cả đời Thiên Bảo làm sao đây?
Dù là thế nào, Thư Nhan cũng không thể đưa con cho Diệp Chí Cường, thỏa thuận đơn ly hôn đã ghi rõ ràng, bây giờ muốn cướp không có cửa.
"Lúc trước, em ly hôn có ký thỏa thuận sao?" Bây giờ, Phương Trạch Vu cũng có tình cảm với hai đứa bé, dù đứa nhỏ nào cũng không thể bỏ được.
"Có ký, dù anh ta báo cáo cho tòa án thì quyền nuôi con chắc chắn vẫn thuộc về em, nhưng ba của đám nhỏ có quyền đến thăm, đến lúc đó anh ta một tuần sẽ đến hai ba lần khiến cho người ta buồn nôn lắm." Thưa kiện cũng phiền phức, cô sẽ bị thường xuyên gọi về Tây Thành, như vậy cô còn sống được hay không?
Lúc làm việc ngày thứ hai, Hồ Thụy Tuyết thấy sắc mặt của Thư Nhan hơi khó chịu, đành hỏi: "Xảy ra chuyện gì à?"
"Đừng nhắc nữa, con trà xanh chồng cũ của tôi cưới về bị sảy thai, cơ thể bị thương nặng, bác sĩ nói sẽ khó mang thai lại, cuối cùng đám đó lại nhắm vào Thiên Bảo." Vừa nhắc đến bụng của Thư Nhan lập tức đầy lửa giận.
"Lúc trước, tôi nghe cô kể cũng hiểu được đôi phần, chồng cũ của cô là một tên ham mê sắc đẹp, anh ta thật sư có thể cưới Lý Kiều Kiều kia mà không thay lòng được sao?" Mèo không ăn vụng có được mấy con, Hồ Thụy Tuyết không tin một kẻ vốn có tiền án trước đây như anh ta có thể giữ mình trong sạch được.
Trong nguyên tác, hai người là vợ chồng yêu thương nhau, cho dù Diệp Chí Cường có ngoại tình đi nữa thì anh ta cũng không cũng sẽ không nói một câu nặng với Lý Kiều Kiều, nhưng bây giờ... Thật đúng là không xác định được.