Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:10:47
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Nhan cười cười, lôi kéo Phương Trạch Vũ nói: "Đây là Phương Trạch Vũ, là đối tượng của cháu, A Vũ, đây là ông bà nội của em, đây là bác cả, đây là bác gái em."

"Ông nội, bà nội, bác cả, bác gái, xin chào." Phương Trạch Vũ hai tay xách lễ vật, cung kính chào mọi người.

Mặc kệ bọn họ trước kia như thế nào, đều không thay đổi được là sự thật là người nhà Thư Nhan, mặt mũi vẫn phải cho bọn họ.

"Vậy tôi sẽ gọi cậu là Tiểu Vũ, năm nay cậu bao nhiêu tuổi?" Lão gia tử nghiêm túc hỏi.

"36 tuổi." Phương Trạch Vũ lập tức trả lời.

"Lớn hơn Nhan Nhan nhà chúng ta mười tuổi." Lão gia tử nhẹ nhàng nhíu mày, nếu như cháu gái trước kia có thể gả cho một Phương Trạch Vũ như vậy, lão gia tử cảm thấy cháu gái trèo cao, nhưng hôm nay gặp cháu gái, cảm thấy chỉ cần có bộ dáng hiện tại của cháu gái ông ta, tìm gia cảnh tốt hơn một chút, ngũ quan đoan chính một chút cũng không thành vấn đề.

"Ông nội, A Vũ cũng không phải người bình thường, cậu ta chính là anh hùng từng ra chiến trường." Thư Kiến Dương ở một bên lập tức xen vào, thêm mắm dặm muối kể lại sự tích của Phương Trạch Vũ một lượt.

Nhất thời, lão gia tử lại cảm thấy cháu gái nhà mình không xứng với người ta.

"Lẽ ra quân công của cậu trở về khẳng định có công việc, sao lại tự mình làm ăn?" Lão gia tử lại nghi hoặc hỏi.

Phương Trạch Vũ trầm mặc một chút, Thư Nhan đang muốn chuyển đề tài, Phương Trạch Vũ liền kể lại chuyện của mình từ đầu đến cuối.

"Những người đó thật sự là súc sinh, làm sao có thể hại người như vậy, còn có cô gái kia cũng không tốt, thế mà lại cắn ngược một cái, đáng đời bọn họ bị báo ứng." Lão thái thái phẫn nộ nói.

"Chân tướng sáng tỏ là tốt rồi." Lão gia tử nâng chén rượu lên đụng vào Phương Trạch Vũ, xem như tán thành anh.

Người một nhà ăn cơm xong, lão gia tử cùng Phương Trạch Vũ ngồi nói chuyện phiếm, lão thái thái lôi kéo Thư Nhan.

"Cậu ta nói làm ăn, làm ăn gì? Kiếm tiền? Cậu ta đến từ đâu? Có nhà không? Nó có thực sự sẵn sàng chấp nhận hai đứa con của cháu? Nếu không cháu trả lại hai đứa nhỏ cho nhà họ Diệp, có lẽ cháu không biết, người phụ nữ kia nhà họ Diệp từ sau khi sảy thai thì không sinh nữa, khẳng định bọn họ sẽ nhận lại hai đứa bé kia."

Lý Kiều Kiều sảy thai? Thế chẳng phải là nữ chính của thế giới này đã biến mất sao?

Thư Nhan có chút khiếp sợ tin tức này, vội vàng kéo Thư Kiến Dương ở một bên hỏi tình huống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-345.html.]

"Lý Kiều Kiều sảy thai?"

"Đúng vậy, anh chưa nói với em sao?" Thư Kiến Dương đêm nay uống không ít rượu, choáng váng hỏi.

"Không có."

"Không quan trọng, Diệp Chí Cường và Lý Kiều Kiều thế nào cũng không liên quan gì đến em." Thư Kiến Dương thật sự có chút quên mình chưa từng nói.

TBC

Thư Nhan nghĩ, rất muốn thật sự không sao, thế nhưng nữ chính không còn...

Chắc là không sao đâu!

Thư Nhan rối rắm cả một đêm, ngày hôm sau cô tỉnh dậy quầng thâm mắt đen sì khiến Phương Trạch Vũ hoảng sợ.

"Khó chịu chỗ nào sao?"

"Không có, lâu lắm rồi không trở lại Tây Thành nên em không quen bên này." Thư Nhan nói sang chuyện khác: "Ngày hôm qua ông nội của em kéo anh nói chuyện lâu như vậy rốt cuộc là nói cái gì đấy?"

Thật ra chỉ là điều tra hộ khẩu thôi, ví dụ như hỏi trong nhà Phương Trạch Vũ có mấy người, tài sản đại khái có bao nhiêu, có thể tiếp thu được việc Thư Nhan đã từng ly hôn còn có thêm hai đứa nhỏ nữa không.

Phương Trạch Vũ kể ngắn gọn cho Thư Nhan nghe sau đó lại nói: "Ông nội còn rất quan tâm đến em."

Nghe thấy vậy Thư Nhan lại cười nhạo: "Đó là bởi vì em quyên tiền làm cho ông có thể diện thôi."

Cô chưa từng ở chung với ông cụ bao giờ, trong trí nhớ của nguyên chủ ông bà cụ chưa bao giờ để đứa cháu gái này ở trong mắt, dù cho Thư Hữu Phúc và Lâm Tử Hương có dối xử với cô như thế nào thì bọn họ cũng chưa bao giờ hé răng. Trong số bọn họ chỉ cần có một người đứng ra nói một tiếng thì cuộc sống của nguyên chủ có lẽ sẽ tốt hơn rất nhiều.

Mỗi gia đình đều có một bản kinh khó đọc, đến chính gia đình của Phương Trạch Vũ cũng có một quyển kinh khó đọc nhất. Anh cũng có thể hiểu rõ ràng nhất người mang lại tổn thương cho mình chính là người nhà, cho nên không phải chỉ vì một lời nói của người khác hay chỉ bằng một chút sự quan tâm là có thể tiêu tán đi được. Anh cũng chỉ nói với Thư Nhan một câu như vậy nhưng anh sẽ tuyệt đối không khuyên Thư Nhan phải rộng lượng tha thứ cho người nhà.

"Dù sao đi nữa chúng ta cũng chỉ ở Tây Thành mấy ngày hơn nữa lại còn là ngày vui của anh ba, chúng ta vẫn phải nể mặt mũi cái đã."

Nghe anh nói xong như vậy khoé miệng Thư Nhan cũng hơi nhếch lên, cô ghét nhất chính là kiểu người không hiểu biết tình hình của người khác lại còn muốn đứng ra khuyên linh tinh, đã thế còn tự cho mình rất chính nghĩa và ghê gớm tới cỡ nào.

Loading...