Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:10:41
Lượt xem: 159

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị cả mới về huyện Ôn mấy ngày liền nhanh chóng dọn dẹp nhà cửa, bởi vì bán gấp nên giá cả so với thị trường thấp hơn, cô cũng không nỡ ký tên.

Thư Nhan lần đầu nhìn thấy con trai của chị cả, là một cậu bé 11 tuổi, cao khoảng 1m5, đeo một cặp kính, nhìn rất hiền lành

" Xin chào dì Thư Nhan, con thường nghe mẹ con nói về dì, con rất vui vì được gặp dì."

" Ồ, dì cũng rất vui khi được gặp con." Khó trách sao chị cả thường nói về thằng bé với vẻ mặt đầy tự hào, đúng là rất hiểu chuyện, tuổi còn nhỏ mà nhìn đã rất chín chắn, là một cậu bé có trách nghiệm.

Thư Nhan sắp xếp cho bọn họ ở thôn Hạ Trang: " Phòng này em thường xuyên quét dọn, ga giường hôm qua cũng vừa mới trải xong, chị xem còn thiếu gì nữa không?"

" Không thiếu gì cả, thật sự cảm ơn em rất nhiều." Chị cả cầm tay Thư Nhan, khi cô ấy gọi điện thoại đã chuẩn bị sẵn tinh thần nếu Thư Nhan không nhận ra, không ngờ Thư Nhan chỉ vì một chuyện nho nhỏ cô ấy giúp đỡ lúc trước mà vẫn nhớ đến tận bây giờ, hơn nữa còn tốn nhiều tâm tư như vậy để giúp cô ấy."

" Chị đừng khách khí quá, dù gì nơi này cũng không có ai, chị muốn ở đến khi nào cũng được, khó lắm mới đến được Nam thành, cứ ở lại chơi thêm một thời gian." Nhan Thư thật sự rất biết ơn chị cả.

TBC

Lúc đó cô đưa theo 2 đứa nhỏ mở tiệm quần áo, cái gì cũng không biết, nếu lúc đó không nhờ chị cả hỗ trợ thì không biết cô đã gặp phải những khó khăn gì, cũng không biết phải tốn bao nhiêu tiền mới có thể đi đúng hướng ?

Cô ấy thật lòng muốn tiếp đãi chị cả, nhưng chị ấy không thể yên tâm được, một mặt là chị nghĩ mình đang làm phiền Thư Nhan, mặt khác chị cảm thấy bản thân vẫn chưa ổn định, con trai cũng không đi học, đâu còn có tâm trạng để chơi !

Biết chị cả sốt ruột, Thư Nhan cũng không kéo dài thêm nữa, nói cho chị cả nghe tên địa phương nào ở tỉnh Hồ Giang mà vẫn còn có thể mở cửa hàng, bảo chị qua xem thử một chút, nếu không thích có thể đổi chỗ khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-342.html.]

Khu vực tỉnh Hồ Giang thực ra cũng có cửa hàng nhượng quyền, đây cũng là cửa hàng thứ hai mà chủ sở hữu ở huyện khác tham gia, sau đó gia đình xảy ra chút chuyện, tiền vốn cũng không còn nữa, vì thế mới bỏ trống.

Thì ra người chủ của cửa hàng nhượng quyền kia đã tìm được địa điểm mới rồi, cửa hàng hiện tại chưa có ai để cho thuê, vừa đúng lúc chị cả thuê lại, Thư Nhan tìm đến người của bộ phận thị trường để bàn bạc, người được nhượng lại khu vực kia là chị cả.

Thư Nhan có ý định đi cùng chị cả nhưng bị chị từ chối, cô ấy đưa theo con trai trực tiếp đến tỉnh Hồ Giang, vài ngày sau mới gọi cho Thư Nhan, nói mình đã sắp xếp xong, đang tìm nhà để tự mua cho mình một căn, chờ cô có nhà riêng sẽ bảo Thư Nhan và Trạch Vũ đưa các con đến chơi.

Chuyện của chị cả, thoáng cái đã nửa tháng trôi qua, vừa nhìn thời gian đã hết tháng 12, Thư Kiến Dương kết hôn vào ngày mùng 1 tháng Giêng, vậy nên cô phải về trước một, hai ngày, cô suy nghĩ một chút rồi quyết định lần này sẽ không đưa theo bọn nhỏ về, vì ai biết bố mẹ cô có làm khó không, còn có ông bà nội của Thiên Bảo, dù sao cũng không đưa theo về sẽ yên tâm hơn.

Nghe được Thư Nhan không đưa theo tụi nhỏ về, Thanh Thanh cũng không quan tâm, cô không có ấn tượng tốt với Tây Thành, thậm chí còn có chút chán ghét, không quay về lại cảm thấy vui, Thiên Bảo thì khác, mặc dù mấy năm nay không gọi điện cho ông bà, nhưng trong lòng rất nhớ Tây Thành, thật ra cậu cũng không nhớ được nhiều chuyện, chỉ nhớ được rằng ở quê nhà mình rất được nuông chiều.

" Mẹ, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, cho con đi cùng hai người được không ?" Thiên Bảo nũng nịu nói.

" Con đúng là không nghe lời." Thư Nhan gõ đầu cậu bé: " Mẹ đi hai ba ngày rồi sẽ trở về ngay, ở nhà còn có cô lớn và chị gái ở cùng con mà, nếu cảm thấy nhàm chán con có thể sang nhà mẹ nuôi chơi vài ngày, để cô ấy dẫn con đi cưỡi ngựa, không phải là tốt hơn về quê sao ?"

Vừa nghe thấy có thể cưỡi ngựa, Thiên Bảo trong nháy mắt đã lên tinh thần, thúc giục Thư Nhan nhanh chóng gọi điện thoại cho Hồ Thụy Tuyết.

Nhìn Hồ Thụy Tuyết vậy thôi nhưng thực ra cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ. Đối với Thư Nhan, cô ấy thực sự là một người mẹ, chỉ cần là điều bọn trẻ muốn thì cô sẽ đáp ứng được.

" Trở về quê sẽ không sao chứ ?" Hồ Thụy Tuyết lo lắng hỏi.

" Không sao đâu, anh ba của tôi làm rượu trong thành phố, dù là ở nông thôn cũng không sao, tôi và Phương Trạch Vũ sẽ về cùng nhau, tôi còn tặng cho thôn một con đường, trưởng thôn bọn họ sẽ đứng về phía tôi thôi."

Loading...