Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:10:33
Lượt xem: 151

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không phải, là thầy của tôi tiến cử cho tôi, tổng cộng có bốn người, chỉ có điều tôi cảm thấy có ba người là tốt hơn." Hạ Nhu thành thật trả lời.

Hai nhà lãnh đạo công ty cũng không dễ lừa gạt, ăn ngay nói thật mới là tốt.

"Cô nên biết rõ ràng, nữ trang của công ty chúng ta đang chuẩn bị hướng ra quốc tế, yêu cầu cực kì cao, những người này có lẽ có linh tính, nhưng mà khả năng không phù hợp với yêu cầu của công ty." Thư Nhan không vì hiện tại Hạ Nhu là thiết kế trưởng của công ty liền châm chước cho.

Với lại ví dụ không thể mở, cử hiền bất tị thân (đề cử người tài không tránh người thân), nhưng điều kiện tiên quyết là hiền, nếu mấy người họ có linh tính như Hạ Nhu, dù cho chỉ có một nửa cô cũng nhận.

Hạ Nhu cảm thấy căng thẳng: "Tôi hiểu rồi."

Lần này là cô ấy vượt qua khuôn phép, công ty luôn luôn chỉ nhìn thực lực, cái này cũng là chỗ cô thích công ty nhất, công bằng công chính hơn hầu hết các công ty khác, kết quả chính chuyện cô ấy làm lại mất công bằng.

Thư Nhan thấy cô ấy hiểu ra, cười nói: "Nếu trường học các cô thật sự xuất hiện người rất có linh tính, có thiên phú rất cao, có thể tiến cử cho công ty bất cứ lúc nào, càng nhiều càng tốt."

Bình thường thì thôi, yêu cầu công ty bọn họ chỉ càng ngày càng chặt, giống như Hạ Nhu, dù sao cũng là thiểu số.

Ngày hôm qua đồng ý với Phương Trạch Vũ đến nhà anh ăn cơm, Thư Nhan nói một tiếng với Hồ Thụy Tuyết, rồi tan làm sớm.

Cô cả đang dọn dẹp vệ sinh, nhìn thấy Thư Nhan sửng sốt: "Sao về sớm lại không nói với cô, cơm trưa cô còn chưa làm."

Hiện tại bọn nhỏ thì ăn tại trường học, Thư Nhan cảm thấy trở về phiền toái cũng ăn ở công ty luôn, chỉ có một mình bà ấy, ăn ít cháo buổi sáng để, ăn thêm bánh bao sủi cảo linh tinh liền no rồi.

"Có chút việc, một mình cô ở nhà cũng làm cơm đi, ăn cái kia sao no được." Thư Nhan đáp lại, cô cả cũng không nghe.

TBC

"Ăn no rồi, cái kia ăn không đủ no." Ở trong thôn muốn ăn cái bánh bao lớn giống như phải đợi đến tết, như bây giờ còn không biết đủ là bị sét đánh rồi.

Cô cả đi làm cho Thư Nhan một bát mì, bỏ thịt bò ngày hôm qua vào, vừa đúng lúc.

"Cô cả, tối hôm nay cô làm cơm mình cô là được, cháu dẫn theo bọn nhỏ đến nhà Phương Trạch Vũ ăn." Thư Nhan cơm nước xong, nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-339.html.]

"Buổi tối không trở về ăn?" Cô cả do dự một chút: "Cô có thể ra ngoài ăn cơm cùng con gái của cô không?"

Ở Nam Thành lâu, cũng biết phụ nữ trong thành phố hoàn toàn khác với phụ nữ dưới quê, trước kia chút tiền sinh hoạt bà ấy cho con gái chỉ đủ để cô ấy ăn no, muốn ăn thì được mà mua quần áo thì không được.

Con gái cũng hiểu chuyện, vẫn không oán giận gì, cô cả càng đau lòng, mỗi tháng sẽ xin phép nghỉ hai ngày ra ngoài đưa con gái đi ăn bữa ăn ngon, nấu đồ bồi bổ.

"Đương nhiên có thể. Hiện tại cô có việc gì cần ra ngoài cũng được, bát để cháu về dọn là được rồi." Tình cảm con người đều xuất phát từ đây, cô cả tận tâm với bọn nhỏ nhà cô, tất nhiên Thư Nhan cũng tốt với bà ấy.

"Vậy không được." Cô cả rất có nguyên tắc lắc đầu, bà ấy được Thư Nhan tìm tới giặt quần áo nấu cơm, sao có thể bởi vì mình có việc liền bỏ công việc xuống được.

Thư Nhan không lay chuyển được bà ấy, liền không nhiều lời với bà ấy nữa. Đưa cho cô cả một hộp thịt bò kho với một chút đồ ăn vặt, để bà ấy mang cho con gái bà ấy.

Rửa tay xong, Thư Nhan bắt đầu làm bánh ngọt, bản thân cô sẽ làm đơn giản một chút, trước đó mấy ngày còn đi tìm người học, có thể làm cực kỳ thành công.

Làm bánh ngọt xong, Thư Nhan đi tắm rửa một cái, trang điểm một cái, lấy một cái hộp từ trong ngăn kéo bỏ vào trong túi, cầm bánh ngọt lên đi về thôn Hạ Trang.

Cánh cửa sân nhà bà cụ ở bên cạnh đang mở, Thư Nhan nhớ rõ Phương Trạch Vũ nói phòng nhỏ này là anh mua được.

Đi qua liền thấy, Phương Trạch Vũ đang ở bên trong nhổ lông gà.

"Phòng bên này thu dọn xong rồi hả? Về sau ở đây?"

Thấy là Thư Nhan, Phương Trạch Vũ lộ ra nụ cười tươi: "Bên này vốn là vẫn dọn dẹp, lần này sửa lại để ở, về sau anh mở cánh cửa ở trong sân, chăm sóc bà nội cũng không thành vấn đề."

Ở bên này là yêu cầu mãnh liệt của bà nội, cô cảm thấy nếu Phương Trạch Vũ có đối tượng rồi, có thể kết hôn rất nhanh, bà cụ cũng không phải bà nội ruột, ở cùng một chỗ thế nào.

Anh muốn chăm sóc bà nội thay cho đồng đội, Thư Nhan và bà nội lại không có việc gì, anh không để ý hay yêu cầu Thư Nhan gánh chịu trách nhiệm này cùng anh, đơn giản chỉ là nhà của anh ở ngay bên cạnh, đến lúc đó anh chăm sóc bà nội, Thư Nhan thì... Nếu bọn họ kết hôn, thì cô ở bên cạnh là được.

"Em cầm cái gì vậy?" Phương Trạch Vũ nhận lấy đồ của cô.

Loading...