"Cái này có thì thương lượng, Tây Thành không phải tớ. Tớ biết tầm quan trọng của việc mở cửa chi nhánh công ty, tớ cũng phải ký tên sao?" Việc này tìm mấy hôm nay nên cô đã hiểu, hơn nữa đã ký tên, sau đó giao cho phòng cho Hồ Thụy Tuyết, đợi Thư Nhan quay về ký tên là được.
"Vậy thì được, sau này chuyện công tác ở tây Thành không cần cậu đi." Hồ Thụy Tuyết lo lắng muốn xác nhận lại."
Nếu Thư Nhan có mâu thuẫn với Tây Thành vậy thì đổi thành thành phố khác đi.
Thật ra hiện tại đi Tây Thành cũng không có việc gì, không nói đến Thư Hữu Phúc và Lâm Tử Hương rất ít vào thành, cho dù bọn họ ở trong thành, Tây Thanh lớn như thế đụng phải bọn họ tỷ lệ cũng rất nhỏ.
Nhắc đến Tây Thành, đúng là đã lâu rồi không gọi cho Thư Kiến Dương, cũng không biết đường bên đó thế nào?
"Người bận rộn rốt cuộc cũng đã gọi điện thoại cho tôi rồi?" Thư Kiến Dương trêu chọc nói.
"Anh ba, đừng mỉa mai em nữa. Không phải anh còn vội hơn sao?" Sự nghiệp của Thư Kiến Dương vô cùng ấn tượng, Thư Nhan có lẽ hiểu đôi chút, cảm thấy hiện tại đường đi của anh ấy vốn dĩ giống Diệp Chí Cường có hơi tương tự, tự hứa anh ấy sẽ trở thành người giàu nhất Tây Thành.
"Nếu hôm nay em không gọi cho anh, anh cũng muốn gọi điện thoại cho em." Vẻ mặt Thư Kiến Dương tràn đầy hạnh phúc: "Anh muốn kết hôn."
Cuộc điện thoại này quả nhiên khiến Thư Nhan sửng sốt? Cái này thật là một chút dấu hiệu cũng không có.
"Sao lại không nghe anh nói về việc quen bạn gái?"
TBC
"Anh cũng không hỏi nữa. Hơn nữa, em có nói chuyện em có bạn trai với anh sao?" Thư Kiến Dương bất mãn hỏi lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-324.html.]
"Sao anh biết được?" Thư Nhan thật sự kinh ngạc.
"Hôm qua anh gọi điện thoại đến nhà em là Thiên Bảo nghe máy, nói em và chú Phương đi ra ngoài. Đây không phải hẹn hò thì là gì? Người đàn ông kia là sao? Bao nhiêu tuổi rồi? Gia cảnh thế nào? Ba mẹ anh ta đồng ý không?" Mấy câu hỏi này anh nghẹn cả đêm, bây giờ hỏi như cơ quan cả đêm.
Ngay cả khi Thư Kiến Dương cảm thấy em gái mình là nhất, vấn đề bây giờ ở trước mắt, Thư Nhan đúng là đã ly hôn còn mang theo hai đứa nhỏ, lúc tìm người yêu chắc chắn phải khác những cô gái đã từng kết hôn.
Người đàn ông có thể chấp nhận được nhưng gia đình anh ta có thể chấp nhận được không? Điều kiện gia đình thế nào? Có phải nhìn trúng tiền của Thư Nhan không? Ba mẹ chồng có ở cùng không?
Dù sao Thư Kiến Dương cũng đã biết nên Thư Nhan cũng không cần giấu nữa, cười nói: "Anh ấy tên là Phương Trạch Vũ, năm nay ba mươi sáu tuổi, ba mẹ anh ấy chia tay. Anh ấy có quan hệ bình thường với ba mình, bây giờ đang sống ở bên ngoài, phương diện kinh tế cũng khá ổn, người tốt, đối xử với em và con cũng tốt. Anh yên tâm đi, bọn em quen biết lâu rồi, sau khi tìm hiểu em quyết định hẹn hò."
Có nghĩa là không có mẹ chồng, quan hệ với ba mẹ kế rất kém, gần như không có ba mẹ chồng, điều kiện tốt, đối xử với Thư Nhan và con cái cũng tốt, khuyết điểm duy nhất là lớn hơn Thư Nhan mười tuổi, Thư Khiến Dương cảm thấy tuổi lớn khá tốt, lớn tuổi biết cách thương người, lại chu toàn, khá tốt.
"Không nói đến em nữa, nói anh đi, hẹn hò khi nào? Cô gái đó bao nhiêu tuổi rồi? Đang làm gì?" Thư Nhan hỏi lại.
Nói đến vợ tương lai, Thư Kiến Dương dịu dàng trở lại, khuôn mặt hạnh phúc tươi cười.
"Chị dâu em tên là Lý Miêu Miêu, cùng tuổi với em, năm nay hai mươi sáu tuổi, tốt nghiệp đại học sư phạm, bây giờ đang là giáo viên tiểu học. Lần trước chú Hai báo án bắt, anh còn tưởng có anh em nào mắc phải chuyện gì, sau đó mặc dù không sao, nhưng chuyện này vẫn khiến anh vô cùng lo lắng, em nói anh bây giờ chuyên tâm làm ăn kiếm lời, sau này chuyện đã yên ổn hơn nhiều, may mắn thật? Anh đi tìm anh em của anh, giữa đường gặp Miêu Miêu bị trộm tiền, anh giúp cô ấy đi bắt trộm, lúc này chưa quen biết, sao đó cô ấy mời cơm anh..."
Lúc Thư Hữu Phúc báo án hình như là kỳ thi cuối kỳ của Tinh Tinh, đến bây giờ tính nhẩm mới được khoảng ba tháng, động tác thật tốc độ đó.
"Mới ba tháng hai người đã kết hôn sao?" Thư Nhan có lẽ đã nghe nói về chuyện của Thư Kiến Dương, ba ngày thay một người phụ nữ, dù sao trước đây ở địa phương đó muốn loại phụ nữ nào nhào vào n.g.ự.c cũng có, anh không phải thánh nhân, gặp được người thích hợp ở cùng nhau cũng bình thường. Lúc này nghe nói cô gái này khá tốt, Thư Nhan không kiềm được nhiều chuyện mấy câu: "Anh ba, người ta tốt nghiệp đại học, lại là giáo viên, là cô gái đứng đắn ngoan ngoãn, anh tính toán cho cẩn thận."